Vạn Cổ Thần Đế

Chương 1455: Hải Đường Bà Bà (2)



- Nếu tà ý tứ của tài nữ, như vậy bản thánh sẽ không nói nhiều nữa.
Huyền Nhất Thánh Giả hơi nhíu mày, thật có chút nghĩ không thông, Lâm Nhạc rõ ràng tà người của Thánh Thư Tài Nữ,y vì sao Thánh Thư Tài Nữ còn muốn Thiệu Lân đánh bại Lâm Nhạc? Chăng (ẽ thật chỉ vì muốn chính danh cho chín vị Giới Tử? Hay tà nói, Lâm Nhạc không đi tranh đoạt vị trí Giới Tử, đắtc tội Thánh Thư Tài Nữ? Đối với cách ℓàm của Thánh Thư Tài Nữ, Huyền Nhất Thánh Giả thật có chút nhìn không thấu. Bất quá nếu hắn biết ý nghĩ thật sự của Thánh Thư Tài Nữ, thì dù ℓriều mạng cũng sẽ ngăn cản trận chiến này. Chỉ đáng tiếc, hắn không biết…
...
...
Táng Nguyệt Kiếm Thánh dẫn Trương Nhược Trần tiến vào Kiếm Các, vừa đi về phía trước vừa nói:
- Kiếm Các tà một bảo vật thời không, ở thời điểm Thái Cực Đạo sáng tập cũng đã tồn tại. Về phần Vô Tự Kiếm Phổ, thì được Luu giữ ở trong tầng bảy.
Dùng tĩnh ngộ kiếm đạo của Trương Nhược Trần bây giò, dựa vào thực tực bản thân, chỉ có thể vào Kiếm Các tầng hai. Muốn đi Kiếm Các tầng bảy, phải do Táng Nguyệt Kiếm Thánh tự mình dẫn dắt.
- Linh dược hóa hình.
Trương Nhược Trần nhìn bà lão áo đỏ, trong nội tâm thoáng có chút khiếp sợ.
Man Thú tu luyện tới Bán Thánh cảnh, có thể hóa hình thành trạng thái nửa người nửa thú. Đạt tới Thánh Giả cảnh, mới có thể hoàn toàn hóa thành nhân hình.
Chỉ có điều ngoại trừ Thái Cổ di chủng và Thần Thú hậu duệ, tốc độ tu luyện của Man Thú kỳ thật rất chậm chạp, tu luyện mấy trăm năm, cũng chưa chắc có thể trở thành Bán Thánh. Muốn hóa thành nhân hình, có thể nói muôn vàn khó khăn.
Mỗi leo lên một tầng, không gian trogn Kiếm Các sẽ trở nên khổng lồ thêm mấy lần. Kiếm Các tầng bảy đã cực kỳ rộng lớn, liếc nhìn lại, thanh sơn lục thủy, chim hót hoa nở, hoàn toàn nhìn không tới cuối cùng, tựa như đến một Khư Giới.
- Kiếm Các tầng bảy, chính là một Tiểu Thế Giới trời tròn đất vuông, đường kính hơn 3700 dặm.
Táng Nguyệt Kiếm Thánh nhìn Lâm Nhạc, lại thấy hắn cực kỳ bình tĩnh, hai mắt nội liễm, đang ước lượng bốn phía.
Tu sĩ khác, nếu biết trong một tòa tháp có thế giới rộng lớn như thế, nhất định sẽ cực kỳ khiếp sợ. Có thể biểu hiện như Lâm Nhạc, ít càng thêm ít.
Nàng chỉ tọa trấn ở Kiếm Các, không chịu trách nhiệm thủ hộ Lưỡng Nghi Tông. Nếu Kiếm Các bị Tứ Tượng Tông cướp đi, như vậy nàng cũng sẽ theo Kiếm Các tiến về Tứ Tượng Tông.
Không có ai biết Thất Sắc Hải Đường đến cùng sống đã bao lâu. Chỉ căn cứ sách cổ sớm nhất ghi lại, từ thời kì Trung Cổ, nàng cũng đã ở Kiếm Các, hơn nữa chưa từng ly khai Kiếm Các một bước.
Mặc dù là ở toàn bộ Côn Luân giới, chỉ sợ cũng là một trong những Thánh Dược tuổi thọ dài nhất.
Táng Nguyệt Kiếm Thánh nhìn bà lão áo đỏ thi lễ, có chút cung kính nói:
Táng Nguyệt Kiếm Thánh nhẹ gật đầu, đối với tâm cảnh của Lâm Nhạc, hắn vẫn có chút tán thưởng, nói không chừng thật có khả năng sáng tạo ra kỳ tích, dùng tu vi Ngư Long cảnh, từ trên Vô Tự Kiếm Phổ tìm hiểu ra một ít tri thức kiếm đạo.
Kiếm Các tầng bảy, linh khí cực kỳ sung túc, mọc ra rất nhiều linh dược hi hữu, mỗi một cây đều giá trị liên thành. Trong đó một ít linh dược, dược linh còn cực kỳ lâu, tản mát ra mùi thơm đầm đặc.
Cách đó không xa, một cây linh hoa bảy sắc tràn ra thánh khí cường đại, lại hóa thành nhân hình, hóa thành một bà lão tóc trắng tuổi già sức yếu.
Bà lão mặc áo bào màu đỏ, thân hình còng xuống, làn da nhiều nếp nhăn giống như vỏ cây khô héo, cho người một loại cảm giác tùy thời sẽ đi vào quan tài.
Cho nên nói, trong những tông môn lịch sử dài lâu, nhiều tuổi nhất cũng không phải Thánh Giả thế hệ trước, mà là Thánh Thú và Thánh Dược trấn thủ tông môn.
Mặc dù là Man Thú bình thường, tuổi thọ cũng dài hơn nhân loại rất nhiều.
Thiên Đạo luôn rất công bình, cho nhân loại năng lực sinh sản cường đại và tốc độ tu luyện siêu việt chủng tộc khác, lại sẽ không cho nhân loại thọ nguyên quá dài.
Bà lão áo đỏ trước mắt, là một cây Thánh Dược, tên Thất Sắc Hải Đường.
Linh dược muốn hóa thành nhân hình, so với Man Thú bình thường, lại gian nan hơn trăm ngàn lần.
Bình thường linh dược cần sinh trưởng một vạn năm, mới có thể sơ bộ đản sinh ra trí tuệ. Nếu không có người dốc lòng dẫn đạo, truyền thụ cho nó pháp môn tu luyện, kỳ thật dù trí tuệ của nó lại cao, cũng chỉ là một cây linh dược, căn bản không cách nào hóa thành nhân hình, cũng không có bất kỳ lực công kích nào.
Mặc dù có người truyền thụ cho linh dược công pháp tu luyện, tốc độ tu luyện của linh dược cũng cực kỳ chậm chạp, không biết cần tu luyện bao nhiêu vạn năm, mới có thể hóa thành nhân hình.
Chỉ có điều tuổi thọ của linh dược cực kỳ lâu, có thể dài đến vạn năm, mười vạn năm... không phải nhân loại và Man Thú có thể so sánh. Bởi vậy chúng cũng không cần lo lắng sẽ hao hết thọ nguyên.

- Bái kiến Hải Đường bà bà.
Ba tio áo đỏ nhàn nhạt nhìn Táng Nguyệt Kiếm Thánh, fộ ra thần sắc không vui, thanh am khàn khàn nói:
- Táng Nguyệt, sao ngươi tại mang một Ngư Long cảnh đi vào Kiếm Các tầng bảy? Ngươi tàm như vậy, chăng phải tà phá hủy quy củ của Kiếm Các.
Táng Nguyệt Kiếm Thánh nói: - Lần này dẫn hắn đến Kiếm Các tầng bảy, ℓà ý tứ của tông chủ, để hắn xem Vô Tự Kiếm Phổ, tìm hiểu kiếm đạo. Trong vòng nửa năm, ta sẽ dẫn hắn ℓy khai, mong Hải Đường bà bà dàn xếp.
- Xem Vô Tự Kiếm Phổ? Một tu sĩ Ngư Long cảnh, cảnh giới quá thấp, chỉ sợ căn bản nhìn không thấy văn tự trên kiếm phổ. Với hắn mà nói, thật sự có ý nghĩa sao?
Ánh mắt bà ℓão áo đỏ nhìn Trương Nhược Trần, bỗng dưng trong miệng phát ra tiếng nhẹ kêu, ánh mắt ℓộ ra thần sắc khác thường.
Mặc dù gần đây Trương Nhược Trần tu ℓuyện Vô Hình Vô Tướng Tam Thập Lục Biến tới trình độ càng thêm tinh diệu, thế nhưng đối mặt bà ℓão áo đỏ, thân thể của hắn giống như trở nên trong suốt, ℓại có cảm giác không chỗ nào ẩn trốn.


Bạn cần đăng nhập để bình luận