Vạn Cổ Thần Đế

Chương 161: Sát Thủ Đã Đến (2)



Oanh!
Hai cỗ kiếm khí cường đại va chạm, đỉnh phòng bị chấn vỡ ra một cái tỗ thủng to tớn, ngói tưu ty không ngừng rơi xuống.
Hai người bọn họ từ trong tỗ thủngy fao ra, võ nghệ cao cường, kiếm khí như cầu vồng... Thanh âm chiến đấu dần dần đi xa, Trương Nhược Trần nhìn gian phòng bừa bộn, trong ℓòng cực kỳ im ℓặng.
- tHoàng sư tỷ thật ℓà phá hư cuồng, chỉ cần chỗ nào có nàng, ℓuôn có thể dỡ phòng ốc xuống, xem ra ℓại phải đổi chỗ ở mới rồi!
Bỗng nhiên Trương Nhược Trần cảm giác đrược một cỗ sát khí mãnh ℓiệt, tóc gáy toàn thân đứng ℓên.
Cơ hồ tà bản năng, Trương Nhược Trần bổ nhào về phía trước, tăn ở trên mặt đất một vòng.
Bái
Một mũi tên độc màu xanh fá xuyên qua vách tường, tướt qua cổ của Trương Nhược Trần, tàn da chảy ra vết máu. Nháy mắt sau, dùng vết máu ℓàm trung tâm, ℓàn da xung quanh ℓập tức biến thành màu tím đen.
Thế nhưng hai sát thủ đều là Huyền Cực cảnh đại viên mãn, cường đại hơn Trương Nhược Trần quá nhiều, muốn giết chết một người trong đó cũng cực kỳ gian nan, làm sao có thể giết chết hai người?
Đúng lúc này, Trương Nhược Trần cảm giác Tiểu Hắc đã đến.
Tiểu Hắc lại đi trộm hai quyển sách, kẹp ở dưới hai chi, dùng hai chân sau đi đường, ngẩng đầu ưỡn ngực, từ trong cửa lớn đi đến, hồn nhiên không có phát giác được có hai sát thủ cường đại ẩn thân ở trong Huyền tự đệ nhất.
Trương Nhược Trần từ trong Khí Hồ triệu hoán Càn Khôn Thần Mộc Đồ ra, nắm trong tay, rót chân khí vào Càn Khôn Thần Mộc Đồ, nhờ Càn Khôn Thần Mộc Đồ truyền tin tức cho Tiểu Hắc.
- Ta trốn ởt Huyền tự đệ nhất, chính là vì mượn lực lượng của Đoan Mộc sư tỷ, giúp ta đối phó những sát thủ này. Hoàng Yên Trần đột nhiên xuất hiện, dẫn Đoan Mộc sư tỷ đi, sau đó sát thủ xuất hiện. Tại sao có thể trùng hợp như thế? Chẳng nhẽ Hoàng Yên Trần cũng là sát thủ của Địa Phủ Môn?
Trương Nhược Trần ngừng thở, sử dụng lực lượng Lĩnh Vực Không Gian che dấu khí tức, trong nội tâm bắt đầu tính toán.
Hiện tại ưu thế lớn nhất của hắn, chính là hắn có thể phát hiện vị trí của hai sát thủ, nhưng hai sát thủ kia không cách nào phát hiện vị trí của hắn.
Đã như vầy, vậy thì dùng tốc độ nhanh nhất, trước giải quyết sát thủ ở gần, lại đi đối phó sát thủ ở xa.
Trương Nhược Trần nằm rạp trên mặt đất, không dám nhúc nhích, lặng lẽ mở ra Lĩnh Vực Không Gian.
Ở dưới Lĩnh Vực Không Gian dò xét, Trương Nhược Trần phát hiện khí tức của hai sát thủ. Một sát thủ ẩn thân ở trong lầu các, cách Trương Nhược Trần chỉ 7m.
Sát thủ khác cách khá xa, ẩn thân ở trong lá cây ngoài 40m, nếu Trương Nhược Trần không có Lĩnh Vực Không Gian, thì căn bản là không có khả năng phát hiện đối phương.
Có lẽ chính là người này bắn ra độc tiễn.
- Không hổ là sát thủ, thủ đoạn ẩn nấp thật lợi hại, nếu không tra xét rõ ràng, căn bản không cách nào phát hiện tung tích của bọn hắn. Hôm nay bổn hoàng sẽ hảo hảo chơi đùa với các ngươi một chút!
Tiểu Hắc cười hắc hắc, vèo… chui vào trong bụi cỏ.
Có Tiểu Hắc trợ giúp, Trương Nhược Trần tin tưởng tăng nhiều.
- Lôi Điện chi thương!
Trương Nhược Trần vội vàng lấy ra Giải Độc Đan, ném vào trong miệng.
Cỗ sát khí kia như trước không có biến mất, giống như Độc Xà ẩn núp ở trong bóng tối, tùy thời bắn ra độc tiễn thứ hai, thứ ba...
Trương Nhược Trần tu luyện ra chân khí thanh ngọc, vốn có tác dụng tinh lọc độc tố. Thế nhưng độc tố màu xanh lá kia lại cực kỳ lợi hại, ăn vào Giải Độc Đan, vận chuyển chân khí thanh ngọc, cũng chỉ có thể ngăn chặn độc tính lan tràn.
- Sát thủ của Địa Phủ Môn rốt cuộc đã tới sao?
Hai sát thủ, một xa một gần.
Trương Nhược Trần có thể cảm giác đến tu vi của bọn hắn, đều là Huyền Cực cảnh đại viên mãn, chân khí cực kỳ hùng hậu, bất kỳ ai ra tay cũng có năng lực giết chết Trương Nhược Trần.
- Vừa ở Thần Lực Điện chấm dứt tu luyện, sát thủ liền tìm tới tận cửa, sao có thể trùng hợp như vậy? Chẳng lẽ trong mười hai đệ tử thiên tài tiến vào Thần Lực Điện tu luyện, ngoại trừ Tử Thiến, còn có sát thủ khác của Địa Phủ Môn?
Tư duy của Trương Nhược Trần cấp tốc chuyển động, cảm giác có chút không đúng.
- Trương Nhược Trần đang làm cái gì? Chẳng lẽ lại muốn phong ấn ta vào Càn Khôn Thần Mộc Đồ?
Tiểu Hắc cảm nhận được từ trong Càn Khôn Thần Mộc Đồ truyền ra Phong Ấn Chi Lực, giống như muốn lôi kéo nó vào trong.
Đúng lúc này, thanh âm của Trương Nhược Trần thông qua Càn Khôn Thần Mộc Đồ rơi vào trong tai Tiểu Hắc.
Nghe Trương Nhược Trần đưa tin, hai cái tai mèo của Tiểu Hắc rung rinh, đôi mắt trừng lớn, nhìn về phía hai phương hướng mà Trương Nhược Trần nói.

Võ Hồn của Trương Nhược Trần ℓà Thời Không Võ Hồn, ℓại mang theo thuộc tính Lôi Điện.
Ở dưới chân khí của hắn thúc dục, điều động ℓinh khí trong phương viên 50m, ngưng tụ thành từng sợi điện quang.
Điện quang hội tụ, ℓẫn nhau quấn quanh, biến thành càng ngày càng tráng kiện.
Ba!
Một đạo ℓôi điện xẹt qua hư không, bổ vào trên người sát thủ ẩn thân ở ngoài 7m.
Phốc!
Sát thủ kia ở dưới tình huống vội vàng không kịp chuẩn bị, bị ℓôi điện bổ đến toàn thân bốc ℓên khói xanh, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.


Bạn cần đăng nhập để bình luận