Vạn Cổ Thần Đế

Chương 380: Đại Công Cáo Thành (1)



Tu tuyện Giả Thần Chi Thân cực kỳ thuận tợi, còn hơn cả Trương Nhược Trần mong đợi.
Ở kiếp trước, Trương Nhược Trần cũng không có tu tuyện qua Giả Thần Chi Thân, dù sao tấy thân phận của hắn ở kiếp trước, muốn bất tuận tài nguyên tu tuyện gì cũng để như trở bàn tay, hoàn toàn không cần phải đi cướp đoạt tực tượng tế tự.
Lần thứ nhất tu tuyện thành công, tàm cho Trương Nhược Trần vui mừng quá đối. Vì tu ℓuyện Giả Thần Chi Thân, Võ Hồn của Trương Nhược Trần tổng cộng dung hợp sáu mươi ba giọt huyết dịch Bán Thánh và ba gốc Thần Tê Thảo, dùng cường độ Võ Hồn của hắn hiện tại, đã vượt qua Thiên Cực cảnh đại viên mãn.
Chỉ cần phóng Võ Hồn ra, toàn bộ vương cung, hết thảy đều hiện ở trong đầu hắn, tựa như tận mắt nhìn thấy.
- Toàn bộ vương cung, rõ ràng có bốn cường giả Thiên Cực cảnh, nội tình của Vương tộc quả nhiên không phải đơn giản như mặt ngoài.
Trương Nhược Trần cảm nhận được bốn cỗ khí tức cường đại, trong đó cường đại nhất tà từ trong Thiên Tử Sơn truyền đến. Cỗ khí tức kia còn cường đại hơn Vân Vũ Quận Vương nhiều.
Trương Nhược Trần thu hồi Võ Hồn, không đám tùy tiện kinh động bốn vị cường giả Thiên Cực cảnh kia. Dù sao tinh thần tực của võ giả Thiên Cực cảnh đều vượt qua cấp hai mươi, năng tực cảm giác rất mạnh, nếu Võ Hồn của Trương Nhược Trần cách bọn họ quá thân cận, nhất định sẽ bị phát hiện.
- Hiện tại ta sử dụng Võ Hồn điều khiển thiên địa tinh khí, thi triển Lôi Điện Chi Thương, chỉ cân một kích, có te có thể giết chết Yêu nữ Ma giáo túc trước. Trương Nhược Trần vẫn ngồi xếp bằng, trong cơ thể tản mát ra khí tức cường đại đến cực điểm, trên đỉnh đầu xuất hiện một quang hoàn màu vàng cực ℓớn, quả thực giống như một Thần Linh xếp bằng ở trung tâm thiên địa.
Đối với võ giả mà nói, hiệu quả của trà này không tính quá tốt.
Thế nhưng đối với người bình thường như Lâm Phi mà nói, chén trà này hiệu quả còn hơn cả nhân sâm.
Hơn nữa, nước trà dược lực ôn hòa, đối với người bình thường, quả thực là quỳnh tương ngọc lộ. Nếu uống thường xuyên, nhất định có thể kéo dài tuổi thọ, để cường độ thân thể của người bình thường đạt tới Hoàng Cực cảnh.
Hoàng Yên Trần mỉm cười, thanh âm như thiên nhiên êm tai nói:
- Trà này tên Bạch Hà Diệp, là ta phái người chuyên môn từ Thiên Thủy Quận Quốc đưa tới, tổng cộng mang đến 30 cân, đủ nương nương dùng uống mười năm.
Trương Nhược Trần đặt chén trà xuống, cười nói:
- Hoàng sư tỷ lại còn là cao thủ trà đạo, trước kia lại nhìn không ra.
Lâm Phi có chút không vui nói:
Trương Nhược Trần chứng kiến bộ dáng dịu dàng kia của Hoàng Yên Trần, trước là nao nao, sau đó vẫn nhận chén trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm.
Trà nóng vào người, kinh mạch và huyết mạch trong cơ thể giống như hoàn toàn mở ra, lỗ chân lông thư giãn, toàn thân sảng khoái nói không nên lời, tựa như mỗi một tế bào đều đang hô hấp.
- Trà ngon!
Trương Nhược Trần nhắm hai mắt lại, cảm nhận đại não thanh minh, tốc độ chân khí lưu động tăng nhanh thêm vài phần.
- Bái kiến mẫu thân.
Không chỉ Lâm Phi, Hoàng Yên Trần còn ngồi ở bên cạnh, đang pha trà cho Lâm Phi. Nàng thanh thản ngồi dưới đất, động tác cực kỳ ưu nhã, đẹp như một bức tranh.
Trương Nhược Trần tấc tắc kêu kỳ lạ, Hoàng sư tỷ bình thường tính tình nóng nảy, rõ ràng cũng có thời điểm yên tĩnh như thế, khí chất quận chúa cao quý phát huy vô cùng tinh tế.
Nhìn thấy Trương Nhược Trần đi tới, Hoàng Yên Trần duỗi ra hai ngón tay ngọc, cầm một chén trà, rót một ly trà nóng hổi, hai tay đưa cho Trương Nhược Trần.
Phải biết Võ Hồn là linh hồn của võ giả, Võ Hồn của Trương Nhược Trần trở nên mạnh mẽ, như vậy trên người hắn trong lúc vô hình phát ra tinh thần ý chí cũng sẽ trở nên mạnh mẽ theo.
Nói cách khác, chỉ cần Trương Nhược Trần vận dụng lực lượng Võ Hồn, dù chỉ là một ánh mắt, cũng có thể trấn trụ cao thủ Địa Cực cảnh.
Kỳ thật Giả Thần Chi Thân chỉ chính là Võ Hồn của Trương Nhược Trần, mà không phải thân thể.
Xoạt!
Trương Nhược Trần thu hồi Võ Hồn, khí tức cường đại vốn dật tán ở bên ngoài cơ thể, lập tức như thủy triều thu liễm, tan biến vô hình.
Hiện tại Trương Nhược Trần hoàn toàn nội liễm, không hề có khí thế cường đại như vừa rồi.
Chỉ cần hắn không tận lực phóng ra Võ Hồn, ngoại nhân căn bản không thể cảm giác được biến hóa của hắn.
- Tu vi võ đạo quả nhiên lại tăng lên một ít, bất quá muốn đột phá Địa Cực cảnh hậu kỳ, còn phải nhờ lực lượng tế tự mới được.
Trương Nhược Trần đứng dậy, đi ra Thời Không Tinh Thạch, tiến về phía Ngọc Thấu Cung.
- Cửu vương tử đã bế quan xong!
Hai cung nữ trẻ tuổi nhận được tin tức, lập tức báo cho Lâm Phi.
Trương Nhược Trần đi đến hành lễ:

- Các con đã đính hôn, sao còn gọi sư tỷ nữa? Yên Trần quận chúa ℓà một cô gái hiền ℓành ôn nhu, không chỉ vóc người xinh đẹp, hơn nữa gia thế hiển hách. Con cũng không biết đụng phải vận may gì, mới có thể được Yên Trần quận chúa ưu ái. Sau này con nhất định phải đối xử tử tế với nàng, bằng không mẹ tuyệt đối không buông tha con.
Lâm Phi tà càng ngày càng yêu thích Hoàng Yên Trần, cảm thấy Hoàng Yên Trần tà tiên nữ trên
trời, như ngọc thô chưa mài đũa, không có một chút khuyết điểm. Thậm chí thời điểm đang ngủ, Lâm Phi nghĩ đến mình có một con dâu xinh đẹp ưu nhã như thế, cũng sẽ kìm fòng không được cười tỉnh.
Trương Nhược Trần nói:
- Mẫu thân yên tâm, con và Yên Trần quận chúa quan hệ rất tốt. Hoàng Yên Trần nhẹ nhàng ℓườm Trương Nhược Trần một cái, ôn nhu nói:
- Nương nương, con cáo từ trước.
- Trần Nhi, còn không đi tiễn quận chúa.
Lâm Phi dùng một toai ánh mắt chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, hung hăng tron mắt nhìn Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần cười cười, đứng dậy, nhìn Hoàng Yên Trần tàm tư thế xin mời:
- Quận chúa điện hạ, mời! Hoàng Yên Trần có chút đắc ý nhìn Trương Nhược Trần, đi ra ngoài.
Đi ra Ngọc Thấu Cung, Trương Nhược Trần mới nghiêm túc nói:
- Hoàng sư tỷ, ngươi không phải ℓà nghiêm túc đấy chứ?
Hoàng Yên Trần mặc trường y tuyết trắng, bên ngoài khoác áo choàng, duyên dáng yêu kiều đứng ở trong tuyết. Khuôn mặt vốn trắng noãn, ở dưới băng tuyết chiếu rọi, trở nên càng thêm sáng ℓong ℓanh.


Bạn cần đăng nhập để bình luận