Vạn Cổ Thần Đế

Chương 7703: Tế Tổ (2)



- Đương nhiên, thông gia chỉ tà một câu nói đùa của thái sư phụ. Lợi ích và tư tưởng tý niệm của một giới, một tộc, không phải dựa vào cá nhân thông gia có thể quyết định.
Trì Dao nói:
- Vẫn tà thái sư phụ nhìn rõ ràng.
Trương Nhược Trần cười không nói, tiếp theo cùng Thái Thượng nói tới sự tình Thời Gian Thần Điện và Không Gian Thần Điện. Trước khi rời Thiên Đtình, hắn gặp Hiên Viên Liên và Triệu Công Minh, hiểu rõ Thiên Cung cố ý để Thiên Cốt Nữ Đế tiếp nhận vị trí Đại trưởng ℓão của Thời Gian Thần Điện.
Đại trưởng ℓão Không Gian Thần Điện, thìr để cho Hiên Viên Liên tiếp nhận.
Hai thần điện này không còn thiết trí điện chủ, Đại trưởng ℓão chính ℓà người có quyền ℓợi cao nhất.
- Tu sĩ thế hệ trước cuối cùng sẽ kết thúc, người trẻ tuổi nên thượng vil Thái Thượng nói:
- Nhược Trần hẳn còn muốn ở Côn Lôn giới một thời gian ngắn? Đưa Vạn Phật Trận cho ta, ta giúp ngươi tuyện tại một chút. - Thái sư phụ không đề cập tới, ta cũng sẽ chủ động mời thái sư phụ hỗ trợ, ta có một ý nghĩ to gan. Ta cảm thấy, nếu ℓuyện Vạn Phật Trận vào Cực Lạc thế giới, uy năng không chỉ tăng gấp bội. Đúng, còn có Thời Gian Thần Khí Khuê Xích, có thể ℓuyện thành trận nhãn.
Tế tổ sử dụng đồ vật, sớm đã chuẩn bị thỏa đáng.
Tất cả tộc nhân Trương gia, vô luận là Trì Côn Lôn nhất mạch, Trương Thiếu Sơ nhất mạch, hay Minh Giang Vương nhất mạch, chỉ cần đủ ưu tú, đều có thể tiến vào tổ địa tế tự.
Kiếp Tôn Giả đứng ở trên mộ phần nào đó, trông về phía trước náo nhiệt mà rầm rộ, vẫn còn phụng phịu.
Trong lòng của hắn âm thầm tính toán, chờ Trương Nhược Trần rời Côn Lôn giới, mình nhất định phải chủ trì một trận tế tổ đại điển trước nay chưa có, mời Thần Linh vạn giới xem lễ.
Trương Nhược Trần biết tương lai mình phải đối mặt địch nhân và khiêu chiến, tất nhiên sẽ càng thêm hung mãnh, bởi vậy nhất định phải dựa vào Thái Thượng.
Đây là trận pháp đệ nhất nhân của thiên hạ hôm nay!
Nửa ngày sau, Trương Nhược Trần lưu lại Tu Đà Hoàn Bạch Ngân Thụ, Khuê Xích, Cực Lạc thế giới, mang theo Ma Ni Châu, cùng Trì Dao rời Vẫn Thần Đảo.
Thời điểm hai người bọn họ đến Vương Sơn Trương gia, không chỉ có Ngư Thần Tĩnh, Ngao Linh Lung, Trương Truyền Tông, Xi Hình Thiên, Tiểu Hắc, còn có Lăng Phi Vũ, Trương Hồng Trần, Bắc Cung Lam, cùng rất nhiều tử tôn kiệt xuất của Trì Côn Lôn, đều tụ tập ở từ đường tông tộc.
- Ngươi nói cái gì? Đây là lúc thu lễ tốt... cái này, cái kia... Ngươi đứa con cháu bất hiếu này, tế tổ là đại sự, ngươi lại làm như trò đùa?
- Chúng ta là gia tộc Thủy Tổ, là gia tộc Chư Thiên đương thời, sao có thể khiêm tốn tế tổ?
- Lăng mộ Đại Tôn ẩn chứa thần uy còn đó, phải mượn cơ hội tế tổ, dùng thần uy này chấn nhiếp thiên hạ.
Trương Nhược Trần nói:
Theo tế tự triển khai, đỉnh chóp Thiên Tôn Mộ, Cửu Thải Hỗn Độn Thần Quang hiện ra, chiếu rọi bầu trời thành cửu sắc.
Quang ảnh của Bất Động Minh Vương Đại Tôn xuất hiện ở trong đám mây, lúc tán lúc tụ, khí thế bàng bạc.
- Bái kiến Thủy Tổ!
- Đại Tôn hiển thánh, lão tổ hiển thánh!
- Muốn không bị xem nhẹ, phải dựa vào thực lực từng quyền từng quyền đánh ra. Mà không phải dựa vào tổ tông!
- Dựa vào tổ tông thì thế nào? Tin nếu ép lão phu, lão phu có thể cõng lăng mộ Đại Tôn ác chiến vũ trụ hay không?
Kiếp Tôn Giả lẽ thẳng khí hùng nói.
Trương Nhược Trần lười tranh chấp với hắn, trực tiếp mang theo Trì Dao, Lăng Phi Vũ, Trương Hồng Trần, Ngư Thần Tĩnh, Trương Truyền Tông, Ngao Linh Lung, Bắc Cung Lam… đi vào Vương Sơn.
Đương nhiên, khẳng định không thể thiếu Kiếp Thiên.
Đại sự như tế tổ, Kiếp Thiên tự cho mình là lão tổ tông của Trương gia, khẳng định sẽ rất để bụng, cảm thấy Trương Nhược Trần rốt cục đáng tin cậy một lần, vừa thấy mặt liền hung hăng khen Trương Nhược Trần một trận.
- Tế tổ, phải gióng trống khua chiêng, phải mời Chư Thiên, Chư Thần đến đây xem lễ. Chúng ta phải nói cho thiên hạ biết, Trương gia trở về, gia tộc Thủy Tổ trở về, chúng ta nhân tài xuất hiện lớp lớp, chúng ta gắng gượng qua gian nan long đong, tinh thần của chúng ta phấn chấn bàng bạc, gia tộc phồn vinh, nhân khẩu thịnh vượng.
Kiếp Thiên ngồi ở chủ vị, nói đến chỗ kích động, lập tức lệ rơi đầy mặt, thanh âm nức nở nói:
- Nhược Trần, ngươi rất tốt, nên làm như thế. Đáng tiếc có chút vội vàng, chuẩn bị không đủ, còn có rất nhiều đệ tử Trương gia không kịp trở về.
Trương Nhược Trần nhíu mày nói:
- Kiếp Thiên sợ là hiểu lầm rồi? Ta chỉ đơn thuần muốn tế tổ mà thôi, không nghĩ tới muốn mời Chư Thiên, Chư Thần, cũng không muốn tuyên cáo cái gì.
Kiếp Thiên trừng mắt, từ trên chỗ ngồi nhảy dựng lên, nói:

...
Tất cả tử đệ Trương gia, bao quát bọn người Ngư Thần Tĩnh, Lăng Phi Vũ đạt tới Thần cảnh, cũng tà (ần thứ nhất nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đều rung động, kính sợ, nhao nhao quỳ xuống đất Le bái.
Mặc dù Trương Nhược Trân và Trì Dao đã không cảm thấy kinh ngạc, nhưng vẫn hành fễ thật sâu.
Tổ tông không thể khinh! Toàn bộ quy tắc thiên địa, quy tắc thần văn, thần khí trong tổ địa đều sôi trào, trở nên cực kỳ sinh động.
Ai cũng không có phát giác, dưới Thiên Tôn Mộ, quái vật khổng ℓồ nằm rạp trên mặt đất, toàn thân kim quang ℓập ℓòe, hình thái như sư, vốn không có dấu hiệu của sự sống, đột nhiên con mắt đóng chặt mở ra một cái khe.
Trong khe hở, tròng mắt màu vàng, con ngươi màu đen chuyển động một chút.
Sau đó ánh mắt nó nhắm ℓại, giống như ℓại... ngủ thiếp đi!
Mười hai vị thạch nhân trước Thiên Tôn Mộ, cũng không biết bị cái gì cảm ứng, toàn bộ đều quỳ xuống một gối.


Bạn cần đăng nhập để bình luận