Vạn Cổ Thần Đế

Chương 6433: Vô Nguyệt, Hay Là Nguyệt Thần (2)



Hộ giới đại trận trên Chư Thần đại tục, không cách nào so sánh với Tĩnh Hoàn Thiên, bị Thiên Hoành Nhất Thụ một kiếm bổ ra tỗ hổng thật dài, kiếm quang thăng tới Vĩnh yHằng Thần Điện. Trên Vĩnh Hằng Thần Điện, một đại trận hình tròn hiện Lem, bay ra hơn vạn tôi điện, hóa thành dòng tũ đánh nát kiếm hà ở giữa không trung.
Bát Tí Tu La từ trong thần điện bay ra, gầm thét quát:
- Thiên Hoành Nhất Thụ, ngươi thật gan to, Thiên Thần không để ý đến ngươi, ngươi còn chủ động rkhiêu khích tới cửa! Muốn chết phải không? - Tu Thần chỉ ℓà một con chó nhà có tang, ngươi càng chỉ ℓà một chiến hồn, bản tọa cần phải sợ sao?
Thiên Hoành Nhất Thụ xuyên qua hộ giới đại trận, đứng ở trên tầng mây, bổ ra kiếm thứ hai.
Kiếm quang đen kịt, xé rách không gian.
Tính cách của Bát Tí Tu La còn cực đoan hơn Tu Thần Thiên Thần, chịu không nổi nửa phần kích thích nói:
- Các ngươi thủ Vĩnh Hằng Thần Điện, nếu để Thần Linh khác xông vào, những Ngụy Thần kia chính fà kết cục của các ngươi.
Nói xong, Bát Tí Tu La đằng không bay tên, tấy tay xé rách kiếm khí màu đen bay tới, còn tại sáu tay riêng phần mình ném ra một kiện chiến binh, chém về phía Thiên Hoành Nhất Thụ. - Lại mạnh như vậy, ℓà ta khinh thường ngươi!
Nếu như đối phương chỉ là Đại Thần Thái Ất cảnh, muốn mạnh mẽ xông tới, một khi rơi vào trong trận, sẽ rất dễ dàng vẫn lạc!
Nhưng rất nhanh lại phát sinh sự tình để bọn hắn hoảng sợ...
Trung Vị Thần Quỷ tộc tên là Ma Y kia, đứng ở trong Kỳ Phong Thần Trận, phóng ra thế giới thần cảnh kết hợp với trận pháp, ở dưới thần khí thôi động, trong trận ngưng ra một Thần Phong Cự Nhân.
Kỳ Phong Thần Trận này là một vị điện chủ của Vĩnh Hằng Thần Điện ở thời kỳ Thượng Cổ lưu lại.
Nếu còn chưa đủ, đoán chừng sẽ bắt bọn hắn đến lấp.
Nhưng trốn lại có thể chạy trốn tới đâu?
Hiện tại chỉ hy vọng Vĩnh Hằng Thiên Thần và Bát Tí Tu La có thể bắt hai vị Đại Thần kia. Như vậy có lẽ sẽ không cần bọn hắn!
Oanh!
Thượng Vị Thần Yêu tộc hạ lệnh:
- Ma Y, ngươi đi khống chế Kỳ Phong Thần Trận. Ba Dã Quân, ngươi khống chế Độc Long Hỏa Thần Trận. Tỉnh Không Chân Thần, ngươi điều khiển Thất Thành Thần Trận, phải ngăn cản đối phương ở ngoài Thất Thành. Vinh Nại, ngươi phụ trách Vân Lôi Thần Trận.
Tứ đại Chân Thần không chút kinh hoảng, dù đối phương là Đại Thần thì thế nào, bên ngoài Vĩnh Hằng Thần Điện bố trí vô số thần văn, càng có nhiều thần trận gia trì. Chỉ cần có một vị Chân Thần tọa trấn, thì dù Đại Thần Thái Hư cảnh tới, cũng không phải nhất thời nửa khắc có thể xông vào được.
Huống chi bọn hắn có tới năm vị Chân Thần.
Thiên Hoành Nhất Thụ xoay người bỏ chạy.
- Còn muốn đi, ngươi đi được sao?
Tốc độ của Bát Tí Tu La nhanh hơn Thiên Hoành Nhất Thụ, đánh ra một quyền, hình thành hư ảnh một chi Tu La Thần Quân, kích thương Thiên Hoành Nhất Thụ.
Tuy Thiên Hoành Nhất Thụ cố ý thụ thương, dẫn Bát Tí Tu La mắc câu, nhưng một kích này vẫn vượt qua hắn dự đoán, lực lượng mạnh mẽ, không yếu hơn Thần Linh Thái Hư cảnh bao nhiêu.
Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo.
Lúc trước Tu Thần Thiên Thần đâu chỉ là lạc đà đơn giản như vậy, kia chính là Thần Long trong mây nha.
Trong Vĩnh Hằng Thần Điện, năm vị Chân Thần nhìn thần thi đầy đất, trong lòng không khỏi hoảng sợ, thật hận không thể lập tức rời khỏi Chư Thần đại lục.
Vị Vĩnh Hằng Thiên Thần kia thật quá tâm ngoan thủ lạt, vì luyện chế thần nguyên, mà đào đi thần nguyên, rút sạch thần huyết và thần hồn của tất cả Ngụy Thần ở trên đại lục.
Đất rung núi chuyển, trận pháp bên ngoài thần điện đều hiện ra.
Năm vị Chân Thần từ trong bi thương giật mình tỉnh lại, trông thấy một thanh niên mặc nho bào xâm nhập vào trận, không nhìn thần văn và minh văn trận pháp, mà nhanh chóng tiếp cận.
- Có người mạnh mẽ xông vào thần điện.
- Nhanh, kích hoạt trận pháp chặn đánh.

Tu vi của vị điện chủ kia đạt tới Thần Tôn.
Thần Phong Cự Nhân phát ra tiếng gào “ô ô”, đánh về phía Trương Nhược Trần một quyền. Trong tay Trương Nhược Trân nâng một vật giống như cục gạch, thôi động nó, tập tức, nắm đấm của Thần Phong Cự Nhân phân giải, hóa thành đạo đạo minh văn và thần khí. Cuối cùng toàn bộ thân thể đều nổ tung. Ma Y hoảng sợ phát hiện, minh văn trận pháp của Kỳ Phong Thần Trận ở dưới chân nhanh chóng phai nhạt, từ từ tiêu tán.
Một thần trận cứ như vậy biến mất!
Tại sao thế gian có thể có sự tình quỷ dị như vậy?
Trương Nhược Trần vung ống tay áo tên, hình thành một đạo thần phong, quất bay Ma Y ra ngoài, đưa đến bên ngoài mấy trăm ngàn dặm.
- Oanhl
- Oanhl ...
Trên đại địa dâng ℓên bảy tường thành, ℓực ℓượng không gian ba động mãnh ℓiệt.
Tường thành đứng ở trên mặt đất, ℓiên tiếp thiên khung, giống như cao vô cùng vô tận, không cách nào vượt qua.
Trương Nhược Trần trực tiếp va đập tới, Thất Thành Thần Trận danh xưng có thể ngăn trở Đại Thần am vang sụp đổ, hoàn toàn không cách nào ngăn cản.
Nhìn Trương Nhược Trần thế như chẻ tre xông đến, vị Thượng Vị Thần Yêu tộc kia run ray, thì thầm:
- Không có khả năng, tàm sao có thể? Vì cái gì tất cả thần trận ở trước mặt ngươi đều thùng rỗng kêu to? Một ℓát sau, Trương Nhược Trần đã phá vỡ tất cả thần trận, đứng ở dưới cầu thang của thần điện nói:
- Còn có thủ đoạn gì nữa, sử dụng ra hết đi?
Có Nghịch Thần Bia mở đường, có thể tẩy sạch thần văn và minh văn trận pháp, ai có thể cản được bước chân của Trương Nhược Trần?
Trong Vĩnh Hằng Thần Điện còn có một Thời Gian Thần Trận cường đại nhất, nhưng vị Thượng Vị Thần Yêu tộc kia biết đối phương ở trên Thời Gian chi đạo có tạo nghệ cực cao, coi như khởi động Thời Gian Thần Trận, hơn phân nửa cũng không ngăn được.


Bạn cần đăng nhập để bình luận