Vạn Cổ Thần Đế

Chương 542: Võ Hồn Đối Chiến Thú Hồn (2)



- Ngân Quang Sa, nên kết thúc al
Toàn thân Trương Nhược Trần bị áo giáp bao trùm, rút ra Trâm Uyên Cổ Kiếm, một kiếm chém ra, chặt đứt một động mạch chủ của Ngân Quyang 5a.
Sau đó Trương Nhược Trần tại tiếp tục ra tay, chém về phía mấy chỗ hiểm khác. Ngân Quang Sa cảm giác trong bụng truyền đến đau nhức kịch ℓiệt, cũntg cảm nhận được khí tức của Trương Nhược Trần.
Lúc nào nuốt một Nhân ℓoại vào trong bụng?
Ngân Quang Sa không có thời gian đi suy nghĩ, trong nội tâm cựrc kỳ tức giận, ℓập tức phóng xuất Thú Hồn.
Trong đầu nó tách ra hào quang chói mắt, một hồn ảnh dữ ton bá đạo bay ra, tản mát khí tức cường đại.
Bái
Thú Hồn xông vào trong bụng, công kích về phía Trương Nhược Trần. Thú Hồn của Man Thú, cùng Võ Hồn của võ giả, tính chất đều giống nhau.
Một bóng người giống Trương Nhược Trần như đúc, từ trong cơ hắn thể bay ra, nghênh chiến Thú Hồn của Ngân Quang Sa.
Ầm ầm!
Thú Hồn và Võ Hồn va chạm, hình thành sóng năng lượng cường đại.
Ở kiếp trước, mặc dù Trương Nhược Trần chỉ là Thiên Cực cảnh đại viên mãn, thế nhưng lúc ấy hắn lại là Thiên Bảng thứ nhất, thực lực còn cường đại hơn Ngư Long cảnh bình thường.
Tuy Ngân Quang Sa là Man Thú cấp bốn thượng đẳng, thế nhưng thời điểm đánh với Bát Trảo Chương Ngư đã tổn thương nguyên khí. Vừa rồi lại bị ta chặt đứt nhiều chỗ hiểm, bị thương quá nặng. Dù Thú Hồn của nó tương đương Thiên Cực cảnh đại viên mãn, nhưng có thể phát huy ra lực lượng cũng cực kỳ có hạn.
Thú Hồn và Võ Hồn đều có thể điều động thiên địa linh khí, chuyển hóa thành lực lượng của mình.
Hồn phách càng cường đại, điều động thiên địa linh khí càng nhiều, bạo phát ra lực lượng lại càng mạnh.
Ưu thế lớn nhất của Trương Nhược Trần cũng không phải Võ Hồn cường đại hơn Thú Hồn của Ngân Quang Sa, mà là bây giờ hắn đang ở trong bụng Ngân Quang Sa, vô luận Thú Hồn và Võ Hồn đánh long trời lở đất như thế nào, cuối cùng nhất không may đều là Ngân Quang Sa.
Võ Hồn của hắn tuyệt đối mạnh hơn Thiên Cực cảnh đại viên mãn nhiều, dù so sánh với Ngư Long cảnh, cũng không kém bao nhiêu.
Hiện tại cường độ Võ Hồn của hắn lại có tăng lên, đã hoàn toàn có thể đánh đồng với Võ Hồn của Ngư Long cảnh.
Chỉ có điều tu vi của hắn còn không có đạt tới Thiên Cực cảnh, chỉ có thể dùng Hồn Mạch câu thông Võ Hồn, cho nên Võ Hồn phát huy ra lực lượng còn chưa đủ cường đại.
Đột phá đến Địa Cực cảnh đại viên mãn, Trương Nhược Trần có thể điều động càng nhiều lực lượng Võ Hồn, hoàn toàn có thể đối kháng Thú Hồn của Ngân Quang Sa.
Chỉ có Man Thú cấp bốn thượng đẳng, mới có thể tu luyện ra Thú Hồn, đạt tới cảnh giới Thú Hồn xuất khiếu.
Thú Hồn của Ngân Quang Sa bộc phát lực lượng cường hoành, lộ ra hàm răng hung ác, vọt về phía Trương Nhược Trần, muốn một ngụm cắn chết hắn.
- Ngươi có Thú Hồn, ta cũng có Võ Hồn.
Trương Nhược Trần lập tức câu thông Hồn Mạch, đỉnh đầu xông ra cột sáng màu trắng.
- Lôi Điện Chi Thương.
Linh khí trong thuỷ vực hội tụ về phía Võ Hồn của Trương Nhược Trần, chuyển hóa thành điện quang.
Điện quang quấn quanh, hình thành một thanh chiến thương, đâm về phía Thú Hồn.
Thú Hồn của Ngân Quang Sa sắp bị Lôi Điện Chi Thương đâm thủng...
Đột nhiên, Ngân Quang Sa chủ động cầu xin tha thứ, thông qua Thú Hồn, cùng Trương Nhược Trần câu thông nói:
- Cường giả Nhân tộc, ta nguyện ý thần phục ngươi, làm chiến thú tọa kỵ của ngươi, cầu ngươi tha ta một mạng.
Lôi Điện Chi Thương lơ lửng ở trên Thú Hồn, tản mát ra vầng sáng lóe mắt, hàn quang lợi hại, Ngân Quang Sa sợ tới mức cầu xin tha thứ.
Tuy Võ Hồn của Trương Nhược Trần phát huy ra thực lực không mạnh, nhưng lại có lực uy hiếp cường đại.
Ngân Quang Sa vốn cho rằng phóng ra Thú Hồn, có thể nhẹ nhõm tiêu diệt Nhân loại trong bụng, lại không ngờ Nhân loại kia cũng tu luyện ra Võ Hồn.
Thú Hồn của nó, căn bản không làm gì được đối phương.
Giờ phút này, Thú Hồn và Võ Hồn điên cuồng chiến đấu, lục phủ ngũ tạng của Ngân Quang Sa bị thương càng nghiêm trọng, trong bụng truyền đến cảm giác đau đớn càng thêm mãnh liệt.
Trong miệng nó thổ huyết, không ngừng kêu rên.

Đúng ℓà cảm nhận được Võ Hồn của Trương Nhược Trần cường đại, cho nên Ngân Quang Sa mới nguyện ý thần phục.
Ở Ngân Quang Sa xem ra, có được Võ Hồn cường đại như thế, Trương Nhược Trần hin tà Ngư Long cảnh, thần phục cũng không phải chuyện mất mặt gì.
Vô tuận tà Nhân toai hay Man Thú, đều dùng cường giả vi tôn.
Nếu để cho Ngân Quang Sa biết, Trương Nhược Trần chỉ tà Địa Cực cảnh đại viên mãn, như vậy dù nó biết rõ sẽ chết, cũng sẽ không tựa chọn thần phục. Bởi vì nó ta bá chủ thuỷ vực, sao có thể thần phục một Nhân foại nhỏ bé? Trương Nhược Trần nói:
- Ta dựa vào cái gì tin tưởng ngươi, vạn nhất ngươi đột nhiên đổi ý, cắn ngược ℓại ta một ngụm thì ℓàm sao bây giờ?
Ngân Quang Sa sợ chọc giận cường giả Nhân tộc, vội vàng nói:
- Ta nguyện dâng ra Thú Hồn, chỉ cần nắm giữ Thú Hồn ở trong tay, dù ta muốn phản ℓoạn, ngươi cũng có thể trực tiếp nghiền sát Thú Hồn.
Trí tuệ của Ngân Quang Sa rất cao, nó rõ ràng, muốn mạng sống, nhất định phải nhượng bộ.


Bạn cần đăng nhập để bình luận