Vạn Cổ Thần Đế

Chương 812: Vũ Đấu Cung Thiên Cấp (1)



Ở trong Thời Không Tinh Thạch, tiên tiếp dùng năm ngày, Trầm Uyên Cổ Kiếm hoàn toàn hấp thu 100 thanh Chân Vũ Bảo Khí cấp mười, chuyển hóa thành tực tượng của nó.
Đến tận đây, minh văn trụ cột trong Trầm Uyên Cổ Kiếm, đã đạt tới 210 đạo.
Số tượng minh văn trung cấp, như cũ tà mười tám đạo. Uy ℓực của Trầm Uyên Cổ Kiếm tăng ℓên tới một độ cao mới. Đương nhiên, dùng tu vi hiện tại của Trương Nhược Trần, còn xa xa không cách nào phát huy ra toàn bộ uy ℓực của Trầm Uyên Cổ Kiếm.
- Hấp thu nhiều chiến binh như vậy, Kiếm Linh của Trầm Uyên Cổ Kiếm, như trước không có hoàn toàn thức tỉnh. Đoán chừng nhất định phải chờ Trầm Uyên Cổ Kiếm đạt tới Thiên Văn Thánh Khí, Kiếm Linh mới có thể khôi phục bình thường.
Trong nội tâm Trương Nhược Trần thầm nghĩ.
Sau đó Trương Nhược Trần vẫn ở trong Thời Không Tỉnh Thạch tu tuyện kiếm pháp.
Trong đầu hắn không ngừng hiện ra hình ảnh giao thủ với Khổng Lan Du.
Một chiêu Thiên Tâm Chỉ Lộ cực kỳ đơn giản, ở trong tay Khổng Lan Du tại có thể hóa mục nát thành thần kỳ, giống như tứ tạng bạt thiên cân, de dàng đánh bại Trương Nhược Trần. Một chiêu kiếm pháp giống nhau, ở trong tay người khác nhau thi triển ra, uy ℓực ℓại chênh ℓệch ℓớn như thế.
- Hiện tại ta ngay cả một chiêu của nàng cũng đỡ không nổi, trong vòng một tháng, muốn ngăn trở mười chiêu, tuyệt đối là khiêu chiến thật lớn. Nếu thành công, ta khống chế lực lượng nhất định có thể đạt tới độ cao trước nay chưa từng có.
Suốt một ngày, Trương Nhược Trần bắt chước tư thế ra chiêu và phương thức vận lực của Khổng Lan Du, hi vọng lĩnh ngộ ra một ít gì đó.
Chỉ một chiêu Thiên Tâm Chỉ Lộ, Trương Nhược Trần lại thi triển không dưới một ngàn lần.
Rốt cục, Trương Nhược Trần bắt được một ít đồ vật kỳ diệu nào đó, phát giác được chỗ tinh diệu trong kiếm pháp của Khổng Lan Du.
Thời điểm Trương Nhược Trần chuẩn bị tĩnh hạ tâm lai cảm ngộ, bên ngoài Thời Không Tinh Thạch vang lên thanh âm của Tiểu Hắc.
- Trương Nhược Trần, xa giá của Thần Kiếm Thánh Địa đã tới bên ngoài Vũ Thị dịch quán đón ngươi. Bọn hắn nói, ba ngày đã đến, truyền nhân của Thần Kiếm Thánh Địa đã chuẩn bị xong.
Bị thanh âm của Tiểu Hắc gọi tỉnh, cảm giác huyền diệu trong đầu Trương Nhược Trần đột nhiên biến mất không thấy gì nữa.
Trương Nhược Trần muốn tiếp tục đi bắt loại cảm giác kia, lại không có bất kỳ thu hoạch.
Chỉ bất quá hắn sinh không gặp thời, thời đại này không chỉ có mấy vị Thánh Thể xuất thế, còn có nhân kiệt tu luyện tới vô thượng cực cảnh như Trương Nhược Trần và Bộ Thiên Phàm, cho nên danh tiếng của hắn mới bị đè ép xuống.
Dù vậy, thiên tư của Lỗ Phiên Thiên vẫn không thể khinh thường, không chỉ đột phá đến Thiên Cực cảnh đại cực, hơn nữa còn luyện hóa Tử Vân Trầm Hương Mộc, để Thần Mộc Thể đạt tới trạng thái đỉnh phong.
Trước khi Trương Nhược Trần đến Vũ Đấu Cung, Lỗ Phiên Thiên đã liên tiếp khiêu chiến bảy võ giả Thiên Bảng, bảy chiến bảy thắng.
Giờ phút này, hắn đang tiến hành trận chiến thứ tám, người giao thủ với hắn tên Dịch Khúc Sinh, chính là đệ tử Huyền Không Tông, ở trên Thiên Bảng bài danh thứ 5800, điểm quân công đạt tới 28 vạn 7000 ngàn điểm.
Vũ Đấu Cung của nội thành thứ bảy, ở toàn bộ Đông Vực Thánh Thành, thậm chí toàn bộ Đông Vực Thần Thổ cũng là địa phương chiến đấu kịch liệt nhất. Bởi vì có vô số thiên chi kiêu tử tụ tập ở đây.
Từng học viện, đệ tử võ quán, tùy thời đều sẽ tiến vào Vũ Đấu Cung chiến đấu. Bọn hắn không chỉ muốn nhất chiến thành danh, còn muốn thông qua không ngưng chiến đấu, ma luyện chính mình, tăng lên kinh nghiệm và kỹ xảo chiến đấu.
Lỗ Phiên Thiên ở Đông Vực vốn có danh khí rất lớn, trời sinh Thần Mộc Thể, trẻ tuổi cũng đã đạt tới Thiên Cực cảnh, ở trong cùng thế hệ, ít người có thể chống lại hắn.
Người thế hệ này, nếu không xuất hiện nhân vật nghịch thiên như Trương Nhược Trần, Bộ Thiên Phàm, Đế Nhất… dùng tư chất của Lỗ Phiên Thiên, tất nhiên sẽ hào quang vạn trượng, thành thiên tài dẫn đầu một thế hệ.
Bộ dạng của Dịch Khúc Sinh chừng ba mươi tuổi, mặc đạo bào màu lam nhạt, chòm râu chỉnh tề, nhìn giống như văn sĩ.
Người này ở thời điểm 38 tuổi, đã đến được Thiên Cực cảnh đại viên mãn, thiên tư cao hơn rất nhiều truyền nhân Thánh giả môn phiệt.
Thế nhưng năm nay hắn đã 58 tuổi, như cũ vẫn là Thiên Cực cảnh đại viên mãn.
Suốt hai mươi năm, không thể đột phá cực hạn phàm nhân.
Hắn thở dài, đi ra không gian.
Truyền nhân Thần Kiếm Thánh Địa, có lẽ là chỉ Lỗ Phiên Thiên, Trương Nhược Trần đúng là đáp ứng cùng hắn chiến một trận.
- Ta bị Khổng Lan Du một kiếm đánh bại, không chỉ vì ta khống chế lực lượng không đủ tinh diệu, còn vì kinh nghiệm thực chiến của ta quá kém, vừa vặn nhân cơ hội này đi Vũ Đấu Cung Thiên cấp đánh thống khoái. Có lẽ ở trong chiến đấu, ta có thể tăng lên nhanh hơn.
Sau khi nghĩ thông suốt, Trương Nhược Trần leo lên xa giá của Thần Kiếm Thánh Địa, đi về phía Vũ Đấu Cung.
Thiên Bảng ghi chép toàn bộ võ giả Thiên Cực cảnh của Côn Luân giới, chỉ có ở Vũ Đấu Cung Thiên cấp thắng liền mười trận, hoặc ở Khư Giới chiến trường tích lũy một vạn điểm quân công, mới có tư cách vào Thiên Bảng .
Hiện tại Thiên Bảng đã có hơn ba trăm bảy mươi vạn người, tuổi đều dưới 60.
Có thể tiến vào trước một vạn, không ai không phải cao thủ nhất đẳng, cơ hồ đều có thể chất đặc thù. Hơn nữa ở Hoàng Cực cảnh, Huyền Cực cảnh, Địa Cực cảnh, bọn hắn khẳng định đều cực kỳ tiếp cận vô thượng cực cảnh.
Có thể nói, võ giả bài danh trước một vạn trên Thiên Bảng, mỗi người đều là nhân kiệt ngàn dặm mới tìm được một, trăm năm sau, bọn hắn chính là chúa tể Côn Luân giới, tuyệt đại đa số người sẽ trở thành bá chủ một phương.

Mặc dù như thế, hắn ở hai mươi năm qua, thực ℓực vẫn đang không ngừng tiến bộ, một mực xếp ở trước một vạn.
Tuy cảnh giới của hắn không đột phá cực hạn phàm nhân, nhưng bạo phát ra thực ℓực, ℓại vượt qua cực hạn, đủ để chống ℓại Ngư Long nhất biến.


Bạn cần đăng nhập để bình luận