Vạn Cổ Thần Đế

Chương 1984: Quét Ngang Bốn Phía (2)



- Bảo ngươi a miêu, ngươi còn không phục, thật tức chết fão Tôn. Hôm nay nếu không giáo huấn ngươi môt chầu, ngươi sẽ không biết nên tôn kính trưởng bối như thế nào.
Tuy Tôn Đại Địa hay nói nhiều, nhưng một khi động thủ, tại rất tăng tệ ác tiệt.
Hắn hơi nghiêng người, huy động côn sắt trong tay bổ ngang ra, tốc độ còn nhanh hơn tia chớp, trực tiếp quất vào bụng Diêm Đồng. - Bành!
Diêm Đồng kêu rên một tiếng, bay rớt ra ngoài.
May mắn trên khải giáp của Diêm Đồng có dán một tấm Hộ Thân Phù, thay hắn ngăn được một kích. Bằng không Tôn Đại Địa đánh ra một côn, đủ để đánh hắn trọng thương.
- Lại có thể ngăn một côn của bổn đại gia, ngươi coi như có chút bổn sự.
Tôn Đại Địa tập tức truy kích tên, hai tay nâng côn, tại một côn vung xuống.
Diêm Đồng không kịp trốn tránh, hai chân đứng thành trung bình tấn, hai tay nâng Thối Huyết Thần Đao ngăn cản công kích của Tôn Đại Địa. - Oanh.
Tôn Đại Địa đứng ở sau lưng Bái Tinh Lâu, cười hắc hắc.
- A cẩu, không có việc gì thì đừng gầm loạn, bởi vì dù rống như thế nào, cũng không có tác dụng.
- Bành!
Tôn Đại Địa đập xuống một gậy, lên đỉnh đầu của Bái Tinh Lâu, thiếu chút nữa làm khí hải của hắn nghiền nát.
Trương Nhược Trần lập tức rót thánh khí vào Thất Thương Quyền Sáo, chuẩn bị cùng Bái Tinh Lâu đấu pháp, ngăn trở Tinh Hải Trần Sa.
Chỉ có điều Trương Nhược Trần còn chưa ra tay, Tôn Đại Địa lại cười lớn một tiếng, trước một bước vọt về phía Bái Tinh Lâu.
- A cẩu, bổn đại gia chưa giáo huấn ngươi, ngươi đã không nghe lời như vậy, xem ra là rất muốn ăn đòn.
Côn sắt trong tay Tôn Đại Địa cũng tuôn ra hơn một ngàn minh văn, tản mát kim quang sáng chói, nhanh chóng quét ngang về phía Bái Tinh Lâu.
- Dừng tay.
Hai tay Bái Tinh Lâu đẩy về phía trước, thánh khí không ngừng rót vào Trần Sa Châu, kích phát ra Thiên Văn Hủy Diệt Kình, sử dụng thủ đoạn mạnh nhất, muốn nghiền sát Tôn Đại Địa.
Ba mươi sáu viên Trần Sa Châu dựa theo đồ án nào đó xếp đặt, hình thành một mảnh tinh hải, bay nhanh về phía Tôn Đại Địa.
Lực lượng của Thiên Văn Hủy Diệt Kình, tuyệt đối là cực kỳ đáng sợ.
Chỉ tiếc đã muộn một bước, côn sắt kích lên chân Bái Tinh Lâu, đánh chân hắn huyết nhục mơ hồ.
Bái Tinh Lâu quỳ sấp trên mặt đất, trong miệng phát ra tiếng hét thảm.
- Chiến.
Bái Tinh Lâu hét lớn một tiếng, nhịn xuống chân đau đớn, muốn đứng người lên, lại phát hiện trên đỉnh đầu của mình treo lấy một cái côn sắt.
- Bành bành.
Ba mươi sáu viên Trần Sa Châu vậy mà không thể ngăn được côn sắt, giống như ba mươi sáu viên đạn bay ra ngoài.
- Sao lại mạnh như thế?
Bái Tinh Lâu biến sắc, lập tức lui về phía sau.
Tôn Đại Địa liên tiếp bổ ra bốn côn, mỗi một côn rơi xuống, trong miệng Diêm Đồng sẽ phun ra một ngụm máu tươi, thân thể trầm xuống một đoạn.
Đợi đến lúc bốn côn rơi xuống, thân thể của Diêm Đồng đã như gốm sứ, rách ra rất nhiều đường vân, giống như muốn vỡ vụn.
Chiến đấu mới vừa rồi, kỳ thật đều phát sinh ở trong nháy mắt.
Đợi đến lúc Bái Tinh Lâu kịp phản ứng, Diêm Đồng đã sắp bị Tôn Đại Địa đánh chết.
Côn sắt của Tôn Đại Địa cũng không biết nặng bao nhiêu vạn cân, lại đánh nửa người Diêm Đồng lún vào lòng đất.
Trong miệng Diêm Đồng phun ra máu tươi, hai tay đau đớn muốn nứt, nửa người trên hoàn toàn trở nên chết lặng.
Lực lượng của con hầu tử kia thật đáng sợ, dùng tu vi của hắn, vậy mà khó có thể ngăn trở một côn. Từ đâu toát ra một cao thủ lợi hại như thế?
- Lại có thể gánh được hai côn, tu vi của ngươi, đã làm cho bổn đại gia lau mắt mà nhìn.

Hai mắt Bái Tinh Lâu tối đen, chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, đầu nặng gốc nhẹ, sau đó ngất xỉu, cùng Tư Đồ Bắc, Viên Địch, Trì Trọng Sơn quỳ thành một hàng.
Sau đó Tôn Đại Địa dùng gậy cay Diêm Đồng (tên, ném tới bên cạnh cho có bạn có bè.
Tôn Đại Địa nhìn bộ dáng quỳ của Diêm Đồng và Bái Tỉnh Lâu, nhìn nhiều tần, xác nhận tư thế quỳ rất hoàn mỹ, mới thoả mãn nhẹ gật đầu.
Tôn Đại Địa bày ra chiến tực cường đại, sớm đã chấn động toàn bộ Doanh Sa Thành, tất cả mọi người đều nghe ngóng tin tức về hắn. Trước trận chiến này, căn bản không ai biết được sự hiện hữu của hắn.
Nhưng Tôn Đại Địa bày ra chiến ℓực, ℓại cực kỳ nghịch thiên, tuyệt đối ℓà một nhân vật không thể khinh thường.
- Đó ℓà thời điểm Cung chủ Khôn Tự Thiên Cung du ℓịch Đông Hải thu về đệ tử, tên Tôn Đại Địa, đến từ Linh Hầu bán nhân tộc.
Một tu sĩ Huyết Thần Giáo nói ra ℓai ℓịch của Tôn Đại Địa.
- Tu vi của Tôn Đại Địa bị đánh giá thấp nghiêm trọng, dùng chiến ℓực của hắn, đủ để quét ngang bốn phía, tuyệt đối không dưới Ngụy Long Tinh và Hải Linh Ấn.
Vạn Hoa Ngữ cười vui vẻ nói:
- Bên người Cố Lâm Phong có một nữ tử thần bí tu vi thâm bất khả trắc, ℓại toát ra một Linh Hầu bán nhân tộc chiến ℓực bưu hãn. Mặc dù nói tu sĩ bên cạnh hắn chỉ rải rác mấy người, nhưng mỗi cái đều ℓà cường giả nhất đẳng. Thật không biết, bên cạnh hắn còn có thể toát ra dạng cường giả gì nữa?
Mặc dù ℓà ℓão giả áo tím không ưa Cố Lâm Phong, cũng ℓộ ra thần sắc trầm ngưng nói:
- Lăng Tiêu Thiên Vương Phủ muốn giết Cố Lâm Phong, chỉ sợ sẽ phải trả giá rất ℓớn.


Bạn cần đăng nhập để bình luận