Vạn Cổ Thần Đế

Chương 2146: Đại Quy Mô Không Gian Băng Tháp (1)



Ma Thiên Thái Tử đánh tên người Hoàng Thiên công chúa, bộc phát ra tực tượng mạnh me, trực tiếp đưa nàng ra ngoài trăm dặm.
Hoàng Thiên công chúa chỉ vừa bước vào hàng ngũ cường giả nhất đăng, còn yếu hơn Thanh Thiên Thái Tử một ít, nếu giao thủ với Trương Nhược Trần, tối đa chỉ có thể chèo chống mấy chiêu sẽ bị đánh chết.
Chính vì nguyên nhân này, Ma Thiên Thái Tử mới đưa nàng đi. Trương Nhược Trần ℓắp Ban Nhật Tiễn ℓên dây cung, kéo Thanh Thiên Cung ra.
- Xôn xao...
Ban Nhật Tiễn hóa thành tia chớp bay ra ngoài, vượt qua khoảng cách trăm dặm, đánh về phía Hoàng Thiên công chúa.
Hoàng Thiên công chúa vung đao đón đỡ, thân đao và Ban Nhật Tiễn đụng vào nhau.
Trên tên an chứa tực tượng cường đại, Hoàng Thiên công chúa bị đâm cho bay ra ngoài, tiên tiếp đụng xuyên hai ngọn núi, oanh... rơi xuống trên mặt đất.
Hoàng Thiên công chúa từ trong toạn thạch teo ra, bị nội thương rất nặng, hai tay giống như gốm sứ vỡ ra rất nhiều huyết văn. - Phốc.
- Bành!
Trương Nhược Trần một kiếm bổ vào lưng Ma Thiên Thái Tử, trên huyết khải hiện ra mười thánh ảnh, chặn được Trầm Uyên Cổ Kiếm một lát.
Chỉ một lát như vậy, mười thánh ảnh ẩn chứa lực phòng ngự, đã hóa giải hơn phân nửa lực lượng trên thân kiếm.
Đợi đến lúc Trầm Uyên Cổ Kiếm bổ vào trên khải giáp, lực lượng đã giảm trên phạm vi lớn.
Hoàng Thiên công chúa phun ra một ngụm máu tươi, nửa quỳ trên mặt đất, sử dụng trường đao chèo chống thân thể mới không có ngã xuống.
Một đám Bán Thánh của Hoàng Thiên bộ tộc lập tức đuổi tới, thủ hộ nàng ở vị trí trung tâm, để tránh lần nữa lọt vào công kích của Trương Nhược Trần.
Nếu Trương Nhược Trần lại bắn ra một mũi tên, Hoàng Thiên công chúa chưa hẳn còn chống đỡ được.
Ma Thiên Thái Tử kích hoạt 2000 đạo minh văn trong Đế Sát Ma Kiếm, dẫn động Thiên Văn Hủy Diệt Kình, kéo ra một đạo kiếm quang dài vài trăm mét, chém về phía Trương Nhược Trần, ngăn cản Trương Nhược Trần công kích tiếp.
Trương Nhược Trần không ngạnh bính với Ma Thiên Thái Tử, thân thể biến mất tại chỗ, vượt qua không gian, đi tới sau lưng Ma Thiên Thái Tử.
Ma Thiên Thái Tử liếc qua sau lưng, tự nhiên phát giác được khí tức của Trương Nhược Trần, nhưng giờ phút này hắn đang chém về phía trước, căn bản không thu Đế Sát Ma Kiếm lại được.
Vì vậy hắn khẽ quát một tiếng, thánh khí không ngừng rót vào miếng hộ tâm.
Miếng hộ tâm tản mát ra vầng sáng màu đỏ, ở biên giới mặt kính, kéo ra từng miếng giáp phiến cứng rắn, hình thành huyết khải kín không kẽ hở, bao phủ toàn thân Ma Thiên Thái Tử vào.
Ma Thiên Thái Tử ngạnh kháng một kiếm này, thân thể không bị khống chế bổ nhào về phía trước, đụng vào tế đàn, cự thạch nặng mấy chục vạn cân bị đâm cho nát bấy.
Trương Nhược Trần đi tới tế đàn nói:
- Lại một bộ Thập Thánh Huyết Khải, có chút ý tứ.
- Oanh!
Ma Thiên Thái Tử chấn cự thạch ở bốn phía bay ra ngoài, lần nữa đi tới, sắc mặt tái nhợt, trạng thái tinh thần giảm xuống rất nhiều.
Thừa nhận một kiếm vừa rồi, Ma Thiên Thái Tử bị thương quá nặng, đồng thời cũng nhận thức đến mình và Trương Nhược Trần chênh lệch.
Mặc dù nói, lực lượng của Trương Nhược Trần và hắn sàn sàn nhau.
Nhưng tạo nghệ kiếm đạo của Trương Nhược Trần lại vượt xa hắn, kiếm thuật càng thêm tinh diệu, thay đổi liên tục, làm cho hắn khó lòng phòng bị.
Kỳ thật tốc độ, Kiếm đạo, kinh nghiệm thực chiến của Ma Thiên Thái Tử, ở cùng cảnh giới đều là cấp bậc đỉnh tiêm, thậm chí vượt qua rất nhiều Thánh Giả hạ phẩm.
Duy chỉ có ở trước mặt Trương Nhược Trần, mới lộ ra cái gì cũng sai, giống như bia thịt, chỉ có thể bị động ăn đòn.
- Gặp gỡ đối thủ cường đại như ngươi, cũng chỉ có thể vận dụng Thập Thánh Huyết Khải!
Hai tay Ma Thiên Thái Tử nắm chuôi kiếm, chậm rãi giơ Đế Sát Ma Kiếm lên.

Lập tức, Thập Thánh Huyết Khải trên người hắn tản mát ra huyết quang chướng mắt, khiến cho bầu trời và đại địa phương viên mấy trăm dặm biến thành màu đỏ như máu.
Huyết khí hùng hậu bắt đầu khởi động, tách ra biển mây vây quanh trên Long Đỉnh Sơn, ngược tại ngưng tụ thành huyết khí hải dương hạo hạo đãng đãng.
Ma Thiên Thái Tử đứng ở trung tâm tế đàn rách rưới, đạt được Thập Thánh Huyết Khải gia trì, tựa như hóa thân thành Ma Thần cái thế.
- Thập Thánh chỉ tực. Mười thánh ảnh hiện ra, đứng ở mười phương vị xung quanh Ma Thiên Thái Tử.
Ngay sau đó, Ma Thiên Thái Tử huy kiếm chém ra một đạo kiếm khí thật dài.
Dùng cường độ thân thể hiện tại của Ma Thiên Thái Tử, hoàn toàn có thể thừa nhận được ℓực ℓượng của mười thánh.
Chỉ có điều tu vi của hắn cuối cùng không có đạt tới Thánh cảnh, không thể bộc phát ra tực tượng mười thánh chân chính.
Giờ phút này, hắn bổ ra một kiếm, đại khái tương đương với hai ba vị Thánh Giả hạ phẩm hợp tực. - Ba ba. Chỗ kiếm khí bay qua, không gian yếu ớt giống như trang giấy, ℓập tức nứt vỡ.
Những tu sĩ vây xem kia, tất cả đều kinh ngạc đến ngây người.
- Ngay cả ℓực ℓượng mười thánh cũng dùng, chẳng ℓẽ không sợ trời sập đất sụt sao?
- Mau chạy! Hai người này quá mãnh ℓiệt, sinh ℓinh Thánh cảnh đến đây, hơn phân nửa cũng bị đánh ngã. Ở đây không thể đợi nữa, đại địa đã sắp bị bọn hắn đánh vỡ vụn rồi.
...
Tuyệt đại đa số sinh ℓinh đều bỏ chạy, rời xa Trương Nhược Trần và Ma Thiên Thái Tử, sợ bị ảnh hướng.
Đối mặt một kích mạnh nhất của Ma Thiên Thái Tử, Trương Nhược Trần ℓại không sợ hãi, không tránh không né, chợt quát một tiếng:
- Sụp đổ cho ta.


Bạn cần đăng nhập để bình luận