Vạn Cổ Thần Đế

Chương 946: Ai Là Cường Giả? (1)



Tư Hải đứng ở đầu thuyền, hất tên trường bào màu trắng bạc hoa te ưu nhã, nhìn chằm chằm Trương Nhược Trần đứng ở trên mặt nước cười nói:
- Trương Nhược Trần, sao ngươi không tiếp tụcy trốn?
Trương Nhược Trần nhìn tên chiến hạm của Tư Hải, chỉ thấy sáu thi thể máu chảy đầm đìa, ngã ở trên boong thuyền, máu tươi không ngừng từ trong thi thể chảy ra, hiển nhiên tà mtới vừa tử vong. Sáu người chết kia, chính ℓà chiến sĩ Khư Giới cùng Tư Hải tạo thành một đội.
Trương Nhược Trần nói:
- Vì sao ngươi phải giết bọn hắn?
Tư Hrai cười nói:
- Dù sao cũng tà tới giết ngươi, đương nhiên không thể để cho quá nhiều người biết rõ. Vạn nhất bọn hắn phản hồi căn cứ nói hưu nói vượn, nói ta sát hại đồng bào Côn Luân giới, ta chăng phải sẽ bị Bộ Binh trừng phạt?
Trương Nhược Trần nói: - Cho nên ngươi giết người diệt khẩu.
Sóng nước ẩn chứa lực lượng côn pháp đụng vào thiên cương hộ thể của Trương Nhược Trần, cuốn hắn bay xa vài chục trượng.
- Ha ha! Thiên Bảng đệ nhất cũng không gì hơn cái này, ở trước mặt tu sĩ Ngư Long cảnh, như con sâu cái kiến.
Tư Thiên Lăng cười lớn, tay cầm chiến côn, lại lần nữa đánh tới.
Trương Nhược Trần ổn định thân hình, đình chỉ lui về phía sau, rút ra Trầm Uyên Cổ Kiếm, cánh tay chuyển động, cuốn lấy từng vòng sóng nước.
Tu vi của Tư Thiên Lăng đạt tới Ngư Long tam biến Luyện Cốt Hóa Ngọc, lực lượng thân thể cường đại, xa xa không phải võ giả Thiên Cực cảnh có thể so sánh.
Mặc dù Trương Nhược Trần là Thiên Bảng thứ nhất, lực lượng của hắn cũng không có khả năng vượt qua Tư Thiên Lăng.
Nói sau, Tư Thiên Lăng chính là đệ tử của Thánh giả môn phiệt, thực lực vốn cường đại hơn Ngư Long tam biến bình thường, dù giao thủ với Ngư Long tứ biến, cũng chưa chắc sẽ bại.
Trương Nhược Trần sao có thể là đối thủ?
- Nếu ta giết ngươi, có phải Bộ Binh cũng cho Tư Thánh môn phiệt một số tiền an ủi không?
Ánh mắt Tư Hải trầm xuống, lộ ra một đạo hàn khí, bất quá rất nhanh hắn lại cười phá lên:
- Trương Nhược Trần, có phải ngươi bị thanh danh Thiên Bảng đệ nhất xông váng đầu hay không, thật cho rằng ở Thiên Cực cảnh không gặp được đối thủ, thì có thể vô địch thiên hạ? Nói thiệt cho ngươi biết, thực lực của ngươi, ở trước mặt cao thủ Ngư Long cảnh, bất quá chỉ là một con sâu cái kiến.
Trương Nhược Trần nói:
- Nếu không phải cần tạo thành tiểu đội mới có thể ly khai Hoàng Ngự Đảo, ngươi cho rằng ta muốn cùng bọn hắn cưỡi chung một chiếc chiến hạm?
Tư Hải lại nói:
- Nói sau, ta như vậy cũng không tính giết người diệt khẩu, trở lại căn cứ, ta sẽ nói cho quan viên Bộ Binh, bọn họ là bị thổ dân của Huyền Vũ Khư Giới giết chết. Kể từ đó, người nhà của bọn hắn có thể được một số tiền an ủi phong phú.
Trương Nhược Trần nói:
Một tu sĩ Ngư Long cảnh từ sau lưng Tư Hải đi ra.
Người này tên Tư Thiên Lăng, chính là trưởng lão của Tư Thánh môn phiệt.
Tư Thiên Lăng tay cầm Ô Kim Chiến Côn, bước về phía trước một bước, lao xuống chiến hạm, chân đạp sóng nước, dẫn đầu công kích về phía Trương Nhược Trần.
Trông thấy Tư Thiên Lăng xông ra ngoài, Tư Hải cũng không ra tay, trong lòng thầm nghĩ, đối phó Trương Nhược Trần, dùng thực lực của Tư Thiên Lăng có lẽ đã đủ.
Tư Hải vẫn rất có lòng tin với Tư Thiên Lăng, cho nên chẳng muốn tự mình ra tay. Dù sao giết gà không cần dùng đao mổ trâu?
Xoạt!
Chân khí trong cơ thể Tư Thiên Lăng cực kỳ hùng hậu, vọt về phía cánh tay, rót vào Chân Vũ Bảo Khí cấp mười Ô Kim Chiến Côn.
Cánh tay của hắn huy động chiến côn, khí lưu cường đại nhấc lên một tầng nước biển, hóa thành sóng nước vọt về phía Trương Nhược Trần.
- Kết luận như vậy có thể quá sớm không? Ít nhất cũng phải chiến một trận, mới biết đến cùng ai càng mạnh hơn nữa, chẳng lẽ không đúng sao?
Tư Hải nói:
- Cuồng vọng tự đại, không biết trời cao đất rộng, đã như vậy, ta làm sư huynh, phải nên dạy ngươi một chút, cái gì gọi là điệu thấp làm người.
- Đối phó một võ giả Thiên Cực cảnh, không cần công tử ra tay, ta đi lấy tính mệnh của hắn.

Nước tựa như dòng suối nhỏ, quay chung quanh thân kiếm xoay tròn.
Sóng nước phát ra thanh âm xoet xoet đông tại cùng một chỗ, hóa thành vô số thanh Băng Kiếm.
- Ral
Cánh tay Trương Nhược Trần vung tên, những Băng Kiếm kia giống như kiếm vũ, bay về phía Tư Thiên Lăng. - Chấn Thiên Nộ.
Hai tay Tư Thiên Lăng cầm côn bổ một phát.
Ô Kim Chiến Côn hình thành bóng ảnh dài mười trượng, chấn vỡ toàn bộ Băng Kiếm.
Côn ảnh ẩn chứa ℓực ℓượng khủng bố, đánh cho cả mặt nước ℓõm xuống, nhấc ℓên sóng nước cao vài chục trượng.
Trương Nhược Trần ℓập tức hoành kiếm đón đỡ, vô số kiếm khí bừng ℓên, tựa như thân thể phi hành, hình thành một cái chuông ℓớn.
Bành!
Chỉ trong nháy mắt, côn ảnh đánh nát chuông ℓớn, ℓại ℓần nữa đánh Trương Nhược Trần bay ra ngoài.
Cánh tay Trương Nhược Trần đau nhức, vậy mà bị thương nhẹ.
- Trương Nhược Trần, đã sớm nói với ngươi, Thiên Bảng thứ nhất, chỉ có thể ở Thiên Cực cảnh xưng vương, gặp được cao thủ Ngư Long cảnh, ngươi chỉ ℓà một con sâu cái kiến. Trung thực nói cho ngươi biết, vừa rồi ta chỉ sử dụng một nửa ℓực ℓượng mà thôi.


Bạn cần đăng nhập để bình luận