Vạn Cổ Thần Đế

Chương 815: Cao Thủ Hội Tụ (2)



- Nói như thế, ngươi càng coi trọng Lỗ Phiên Thiên?
Nữ tử che mặt cười nói:
- Nếu cùng cảnh giới, Trương Nhược Trần mạnh hơn Lỗ Phiên Thiên một bậc. Nhưng hiện tyại, Trương Nhược Trần còn không phải đối thủ của Lỗ Phiên Thiên. - Có ℓẽ vậy!
Nam tử đầu trọc nói.
Hôm nay trong Vũ Đấu Cung ẩn tàng rất nhiều cao thủ tThiên Bảng, trong đó một ít người còn thành danh nhiều năm. Bình thường bọn hắn không phải ở Khư Giới chiến trường ℓịch ℓãm rèn ℓuyện, thì ℓà đang bế quan tu ℓuyện.
Thế rnhưng nghe nói Lỗ Phiên Thiên khiêu chiến một trong tục đại Vương giả Trương Nhược Trần, thì rất nhiều cường giả Thiên Bảng đang bế quan đều xuất quan, đến đây xem cuộc chiến. Bọn hắn đều muốn biết, Trương Nhược Trần mạnh như thế nào? Có xứng danh xưng Vương giả trẻ tuổi hay không?
Nếu Trương Nhược Trần không xứng, rất nhiều người đều muốn thay thế. - Danh xưng Vương giả tuổi trẻ, cơ hồ có thể so sánh với Thiên Bảng Top 10.
Lại phát hiện Trương Nhược Trần thi triển chiêu thứ hai, như cũ vẫn là Thiên Tâm Chỉ Lộ.
- Tại sao lại là chiêu này?
Lỗ Phiên Thiên cực kỳ đau đầu.
Một chiêu nhìn như đơn giản, lại tràn ngập biến hóa, làm cho hắn không dám đơn giản đi ngăn cản.
Không biết bao nhiêu thiên tài tuấn kiệt đứng ở phía dưới nhìn lên bọn hắn, tùy thời chuẩn bị xông lên, đả đảo bọn hắn, thay thế vị trí của bọn hắn.
Ở dưới ánh mắt của mọi người nhìn chăm chú, Trương Nhược Trần lưng cõng Trầm Uyên Cổ Kiếm, từng bước một đi đến Vũ Đấu Cung Thiên cấp, đứng đối diện Lỗ Phiên Thiên.
Trong chớp mắt, toàn bộ Vũ Đấu Cung an tĩnh lại, vô số ánh mắt trở nên lửa nóng.
Trương Nhược Trần lộ ra tâm bình khí hòa, cũng không bị ngoại giới quấy nhiễu:
Tuy hiện tại hắn đã đạt tới cảnh giới kiếm tâm thông minh, nhưng chỉ có thể xem như kiếm tâm thông minh sơ cấp, ở trong Thiên Cực cảnh và Ngư Long cảnh, đã xem như rất giỏi. Nhưng ở trước mặt Thánh giả, lại còn kém xa lắm.
Nếu hắn có thể lĩnh ngộ tinh túy, thì nhất định có thể bước vào kiếm tâm thông minh trung cấp.
Nửa canh giờ qua rất nhanh.
Lỗ Phiên Thiên giương mắt, trong mắt tản mát ra ánh sao lợi hại:
Tay khẽ vẫy, thi triển ra đúng là Thiên Tâm Chỉ Lộ mà hắn ở trong đầu diễn luyện vô số lần.
Nhìn như chỉ một kiếm, lại hình thành vô số bóng kiếm, cuối cùng hội tụ thành vết kiếm dài hơn mười thước, một mực kéo dài đến trước người Lỗ Phiên Thiên.
Một chiêu kiếm pháp Linh cấp hạ phẩm cực kỳ đơn giản, lại làm cho Lỗ Phiên Thiên sinh ra cảm giác không cách nào phá giải. Hắn ngưng tụ khí thế lập tức vỡ tan, không thể không giẫm bộ pháp thối lui.
Nếu không lui, hắn căn bản không cách nào ứng đối kiếm chiêu kế tiếp của Trương Nhược Trần.
- Lỗ huynh, vừa rồi ngươi đã đánh tám trận, khẳng định tiêu hao không ít. Ta chờ ngươi nửa canh giờ, ngươi khôi phục trạng thái đỉnh phong, chúng ta tái chiến cũng không muộn.
Lỗ Phiên Thiên cũng không khách khí, lập tức ăn Hồi Khí Đan, đứng ở trên Vũ Đấu Cung Thiên cấp, bắt đầu khôi phục chân khí.
Bởi vậy có thể thấy được, hắn cũng rất coi trọng trận chiến này, biết Trương Nhược Trần rất khó chiến thắng, tuyệt đối không thể vô lễ.
Đồng thời, Trương Nhược Trần cũng nhắm hai mắt, bắt đầu nhớ lại cảm ngộ lúc trước.
- Trương Nhược Trần, ta đã khôi phục trạng thái đỉnh phong, ngươi xuất kiếm đi!
- Đã như vậy, vậy thì chiến thôi!
Trương Nhược Trần cũng không mở mắt, năm ngón tay vận khí, Trầm Uyên Cổ Kiếm lập tức bay ra, rơi vào trong tay của hắn.
Xoạt!
Khổng Lan Du là tu vi bực nào, nàng thi triển ra một chiêu Thiên Tâm Chỉ Lộ, cơ hồ có thể xưng Thánh giả truyền đạo, không chỉ cùng Trương Nhược Trần so kiếm, còn đang chỉ điểm Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần lại có ngộ tính bực nào, mặc dù chỉ ngắn ngủn một ngày, cũng đã lĩnh ngộ không ít chân lý. Bất tri bất giác tầm đó, cảnh giới kiếm đạo của hắn lại tăng lên.
Chính vì như thế, cho nên hắn thi triển Thiên Tâm Chỉ Lộ, mới có thể bức lui cường giả như Lỗ Phiên Thiên.
Thời điểm Lỗ Phiên Thiên đứng vững, hai chân uốn lượn, phần eo trầm xuống, làm ra tư thế phòng ngự, chuẩn bị nghênh đón kiếm pháp càng thêm hung mãnh công kích.

Vì vậy hắn chỉ có thể thi triển thân pháp tránh khỏi.
Trước khi Trương Nhược Trần tộ ra sát chiêu, Lỗ Phiên Thiên một mực bảo trì thái độ cẩn thận. Trận chiến này, hắn nhất định phải chứng minh mình có thực tực Vương giả trẻ tuổi, cho nên tuyệt đối không thể bại, cũng tuyệt đối không thể khinh thường.
Chứng kiến trạng thái giao chiến của hai người, các võ giả ngồi ở trên đài quan chiến, rất nhiều người đều cực kỳ nghi hoặc khó hiểu. - Trương Nhược Trần rõ ràng nhắm hai mắt giao thủ với Lỗ Phiên Thiên, có thể quá cuồng vọng hay không?
Nữ tử che mặt khẽ nhíu mày, có chút phản cảm nói.
Ở nàng xem ra, Trương Nhược Trần nhắm mắt giao thủ với Lỗ Phiên Thiên, ℓà không tôn trọng đối thủ.
Đoan Mộc Tinh Linh cười nói:
- Dùng cường độ tinh thần ℓực của Trương Nhược Trần, mở hai mắt chiến đấu, cùng nhắm hai mắt chiến đấu, cũng không có gì khác nhau. Chẳng ℓẽ ngươi không biết, thiên tư tinh thần ℓực của Trương Nhược Trần còn cao hơn thiên tư võ đạo?
Sau đó Đoan Mộc Tinh Linh nâng cằm, đôi mắt dễ thương nhìn chằm chằm võ đài, tiếp tục nói:
- Hơn nữa ta cảm thấy, Trương Nhược Trần không phải chiến đấu, mà ℓà tiến vào trạng thái tu ℓuyện nào đó, hẳn ℓà hắn đang tìm hiểu một ℓoại kiếm pháp thâm ảo.


Bạn cần đăng nhập để bình luận