Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấy Tu Tiên Khó

Chương 274: Đế tinh chẳng lành ! Xông vào hoàng cung

Đại Hạ nội cung.
Hạ Đế ngồi trong đại điện, một lão giả chợt xuất hiện.
Thấy lão giả này, Hạ Đế giật thót.
Lão giả này, là điện chủ Thiên Cơ Điện của Đại Hạ vương triều.
Thiên Cơ Điện có địa vị đặc thù, lão giả trước mắt có thể nói ở Đại Hạ vương triều chỉ dưới một người.
Thường ngày Thiên Cơ Đài có chuyện gì, Thiên Cơ Điện đều chỉ phái người tới, lúc này điện chủ trực tiếp tới, chứng tỏ chuyện hết sức nghiêm trọng.
Chẳng lẽ, là vì Trường Ngự, vì Tử Vi Đế Tinh, Hạ Đế vội vàng hỏi.
"Điện chủ, Tử Vi Đế Tinh xảy ra chuyện ư?"
Hạ Đế nhìn lão giả.
Thiên Cơ Điện chủ gật đầu.
Hạ Đế như bị sét đánh, thần sắc đại biến, gần như muốn ngã ra khỏi ghế.
Tử Vi Đế Tinh xảy ra chuyện, chẳng phải có nghĩa Trường Ngự đã…
Hạ Đế nghĩ ra đủ thứ trong đầu.
"Bệ hạ, người sao vậy? ".
Thiên Cơ Điện chủ thấy Hạ Đế như vậy, thì ngạc nhiên hỏi.
"Tử Vi Đế Tinh thế nào?"
Giọng Hạ Đế run rẩy.
"Thần vừa thông qua tinh đồ nhìn thấy, Tử Vi Đế Tinh rực lên ánh sáng rực rỡ."
Thiên Cơ Điện chủ đáp.
Tử Vi Đế Tinh đại phóng ánh sáng rực rỡ?
Tử Vi Đế Tinh chẳng những không chết, mà còn mạnh hơn?
Hạ Đế nghe mà tưởng mình nghe lầm.
Thế này là sao?
"Ngươi nói Tử Vi Đế Tinh đại phóng ánh sáng rực rỡ?"
Hạ Đế mở miệng, có chút không dám tin.
"Phải."
Thiên Cơ Điện chủ gật đầu, càng cảm thấy Hạ Đế kỳ quái.
Hạ Đế kích động.
Vô cùng kích động.
Tử Vi Đế Tinh đại phóng ánh sáng rực rỡ, có nghĩa Tô Trường Ngự không sao, chẳng những không sao, mà còn tốt hẳn hơn trước.
Chẳng lẽ trận pháp bạo động, không những không thương tổn tới Trường Ngự, còn giúp Trường Ngự được cơ duyên?
Hạ Đế kích động trong lòng.
Tốt, tốt, tốt quá.
Không hổ là đứa con thiên mệnh.
"Ngoài việc Tử Vi Đế Tinh đại phóng ánh sáng rực rỡ, hẳn là còn có chuyện khác?"
Trong lòng Hạ Đế kích động, nhưng ngoài mặt đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Tử Vi Đế Tinh đại phóng ánh sáng rực rỡ, đúng là đại sự, nhưng Hạ Đế biết, nếu chỉ có thế, Thiên Cơ Điện chủ sẽ không đích thân tới tìm ông, nhất định là còn có chuyện khác.
"Sau khi Tử Vi Đế Tinh đại phóng ánh sáng rực rỡ, đã vượt ra khỏi đế tinh của năm đại vương triều."
"Đồng thời, Đế tinh của Đại Hạ chúng ta xảy ra vấn đề, xuất hiện khí chẳng lành."
Thiên Cơ Điện chủ nói.
Đây mới là lý do ông ta tới đây.
Đại Hạ Đế tinh, ảnh hưởng tới toàn Đại Hạ, Đại Hạ Đế tinh xuất hiện khí chẳng lành, có nghĩa cả nước có tiềm năng gặp điềm xấu.
"Đại Hạ Đế tinh, khí bất tường."
Hạ Đế biến sắc.
Đại Hạ Đế tinh đã ảm đạm hơn trước, đây cũng là nguyên nhân ông chuẩn bị thối vị.
Không ngờ Đại Hạ Đế tinh lại đột ngột xuất hiện khí chẳng lành.
Đại Hạ Đế tinh không phải chỉ ứng với ông, mà còn có cả Đại Hạ Thái tử.
Hạ Đế lập tức nghĩ tới Hạ Càn.
Dạo này, ông chỉ làm có mỗi một chuyện, là nhốt Hạ Càn vào đại lao.
Như thế đâu có tới nỗi khiến Đại Hạ Đế tinh sinh ra bất tường.
Chuyện này là sao?
Chẳng biết tại sao, Hạ Đế lại nhớ tới lúc mình đối chất với Hạ Càn, sự bình tĩnh tới mức đáng sợ của nó.
"Khí chẳng lành đó từ đâu tới?"
Hạ Đế hỏi.
"Thần không tính ra được, nên tới bẩm báo bệ hạ."
"Thần muốn thông báo triệu tập ba điện còn lại, tập trung lực lượng của bốn điện để cố gắng suy diễn sự bất tường này."
Thiên Cơ Điện chủ đáp.
Đại Hạ vương triều tổng cộng có bốn tòa Thiên Cơ Điện, chia ra bốn hướng đông tây nam bắc, dự đoán mọi chuyện cho cả Đại Hạ, thường rất hiếm khi tập hợp lại với nhau.
Bây giờ xuất hiện loại chuyện này, ông ta lại không suy diễn ra được, chuyện này rất đáng sợ.
"Được, ngươi lập tức triệu tập bốn điện, suy diễn bất tường."
Hạ Đế trầm giọng nói.
Ông rất coi trọng chuyện này.
Cũng ngay lúc này.
Trên bầu trời hoàng cung Đại Hạ có một bóng người xuất hiện.
Bóng người này, là Tô Trường Ngự.
Hắn vừa xuất hiện trên trời, lập tức có một tầng lực vô hình bao vây lấy hắn.
Cấm chế ngự không phi hành của vương đô Đại Hạ.
Huống chi còn ở ngay hoàng cung Đại Hạ.
Dám ngự không ngay ở vương đô, là hành vi đại bất kính, không cần đợi cấm vệ hoàng cung xuất thủ, trận pháp cấm chế sẽ được kích hoạt ngay tức khắc, giết chết tại chỗ.
Nên, Tô Trường Ngự vừa xuất hiện, trận pháp cấm chế liền bị kích phát.
Nhưng lực công kích đủ giết Nguyên Anh, khiến cường giả Nguyên Thần cũng phải khó chống đỡ của trận pháp rơi vào người Tô Trường Ngự lại như đá chìm đáy biển, không tạo ra được cái gì.
"Người nào, dám xông vào Đại Hạ hoàng cung?"
Hoàng cung cấm vệ hô to.
Khi cấm vệ hoàng cung nhìn lên trời, thấy Tô Trường Ngự.
Ai nấy liền ngây ra.
Tựa như thất thần.
Tiên nhân!
Người này quá phi phàm, từ tướng mạo đến khí chất, đều chẳng khác gì tiên nhân hạ phàm, xuống đây du ngoạn.
Không chỉ họ, tu sĩ ở vương đô Đại Hạ đều cảm ứng được động tĩnh ở hoàng cung.
Tất cả tu sĩ đều kinh ngạc, lại có người dám trắng trợn xông vào hoàng cung.
Đúng là lớn mật.
Đến khi họ nhìn thấy Tô Trường Ngự, thì họ cũng thất thần.
Sao trên thế gian lại có một nam tử anh tuấn phi phàm như vậy?
Một bộ áo xanh, tóc trắng như tuyết, dung nhan tuyệt thế, giống như tiên nhân xuống trần.
Hắn chỉ đứng đó, cũng làm cho nhật nguyệt ảm đạm thất sắc.
Đầu óc mọi người trống rỗng.
Quá đẹp trai! Quá đẹp trai! Quá đẹp trai!
Dù trai hay gái, lúc này, cũng đều không có gì sánh được với thần sắc này.
"Đây là tiên nhân sao?"
Có người si ngốc hỏi.
"Người này nhất định là tiên nhân hạ phàm!"
"Tiên nhân thật sự đều phi phàm như vậy?"
"Ừ, ta không tin tiên nhân nào cũng đẹp trai như vậy đâu."
"Ui! Ta không ngờ thế gian lại có nam tử đẹp trai như vậy, cuộc đời này không phải quân thì ta không lấy làm chồng!"
"Ta đi khắp năm nước, chưa từng thấy ai đẹp trai hơn ta, nhưng đứng trước mặt người này, ta cảm thấy mình không xứng!"
"Nhất định là Đại Hạ hoàng tộc làm chuyện gì, mới khiến hắn xông thẳng vào hoàng cung."
"Đúng thế, không sai!"
Các tu sĩ bàn luận sôi nổi, vô cùng rung động.
"Xin hỏi các hạ tới Đại Hạ hoàng cung có chuyện gì?"
Thủ lĩnh cấm vệ hoàng cung tỉnh hồn, vội đưa tay lên, để cấm vệ đừng làm ra hành động thiếu suy nghĩ, cung kính hỏi.
Tô Trường Ngự trước mặt quá bất phàm.
Trông y như một tiên nhân, đại trận cấm chế của hoàng cung chẳng có hiệu quả gì với hắn, chuyện này rất đáng sợ.
Nên y rất cung kính.
Tô Trường Ngự không trả lời, bước ra một bước, muốn bước vào hoàng cung.
Trong nháy mắt, những tầng chắn trận pháp xuất hiện, ngăn cản không cho hắn tiến tới, đây là cấm chế phòng ngự của hoàng cung.
"Phá!"
Tô Trường Ngự chỉ phun ra một chữ.
Oanh oanh oanh!
Chỉ trong tích tắc, trận pháp cấm chế rung lên, vỡ tan tành.
Tê!
Tê!
Tê!
Nhìn trận pháp cấm chế vỡ tan, trận văn ảm đạm, tất cả cấm vệ đều kinh ngạc.
Tu sĩ trong vương đô cũng kinh ngạc.
Quá kinh người.
Phải biết, đây chính là trận pháp cấm chế của hoàng cung Đại Hạ, ngay cả Đại Thừa cảnh cũng không thể phá dễ như vậy.
Thủ đoạn của tiên nhân!
Nam tử trước mắt, tuyệt đối là tiên nhân!
"To gan!"
"Kẻ nào dám xông vào Đại Hạ hoàng cung!"
"Là ai, dám to gan như vậy?"
Những tiếng quát vang lên.
Từ hoàng cung, xuất hiện rất nhiều luồng khí tức cường đại.
Tô Trường Ngự phá vỡ trận pháp hoàng cung, khiến cường giả trấn giữ hoàng cung giận dữ.
Đất trời biến sắc, cuồng phong nổi lên, một cường giả xuất hiện giữa hư không, sau lưng là chừng mười cường giả Độ Kiếp.
Họ đều nhìn chằm chằm vào Tô Trường Ngự.
Song, khi nhìn rõ mặt Tô Trường Ngự, cả đám không khỏi thất thần.
"Không biết các hạ tới Đại Hạ hoàng cung, có chuyện gì?"
Một cường giả Độ Kiếp vội hồi thần, hỏi Tô Trường Ngự.
Nếu là người bình thường dám xông vào hoàng cung, còn phá trận pháp cấm chế, hành vi khiêu khích đó đã đủ khiến họ trực tiếp ra tay.
Nhưng sau khi nhìn thấy tướng mạo của Tô Trường Ngự, họ đều cảm thấy trong chuyện này chắc có hiểu lầm.
Tô Trường Ngự không đáp, chỉ nhìn về một hướng, là hướng của đại lao, sau đó bước ra một bước, biến mất.
Các cường giả trố mắt nhìn nhau, trong lòng kinh hãi.
Họ không cản nổi Tô Trường Ngự.
Thủ đoạn của hắn quá kinh người.
Có cường giả như thế trên đời từ hồi nào vậy?
Chẳng lẽ là tiên nhân hạ phàm thật?
Cả đám không kịp suy nghĩ, vội vã đuổi theo.
Hoàng cung đại lao.
Vẻ mặt Hạ Càn không còn sự bình tĩnh, mà trở nên cực âm trầm.
"Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Diệp Bình không chết?"
"Sao có thể, trận pháp bạo động, dù có người kịp thời ngăn trở, thì ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng còn phải chết, huống chi Diệp Bình chỉ là Kim Đan, sao không chết được?"
Hạ Càn thầm nhủ.
Lâu như vậy rồi, mà hắn vẫn chưa cảm nhận được Tử Vi Đế Tinh lệch vị trí, khí vận đế tinh gia trì lên thân mình.
Có nghĩa là, Diệp Bình không chết.
Diệp Bình không chết, nghĩa là kế hoạch của hắn đã thất bại.
Hắn đã thua.
Nghĩ vậy, sắc mặt Hạ Càn trở nên dữ tợn.
Ngay lúc này.
Một người xuất hiện ngay trong đại lao, làm Hạ Càn cả kinh.
Người trước mặt có cảm giác khá quen mắt, hắn nhanh chóng nhận ra, đây là Đại sư huynh của Diệp Bình, Tô Trường Ngự.
Không biết vì sao, thấy Tô Trường Ngự, hắn lại cảm thấy rất chán ghét, ghét từ trong lòng ghét ra, ghét từ bản năng ghét tới.
Sao người này lại đột ngột xuất hiện trong đại lao hoàng cung? Phải biết, đại lao hoàng cung không chỉ có nhiều tầng thị vệ canh giữ, mà còn có trận pháp cấm chế, người thường cơ bản là không vào được.
Hơn nữa, Tô Trường Ngự không phải đã cùng Diệp Bình bước vào trận pháp đài hay sao.
Dù có không chết, thì cũng không có khả năng không bị gì, lại còn đột ngột xuất hiện ở đây nữa.
Hạ Càn rất là không hiểu.
"Quỳ xuống!"
Hạ Càn còn chưa nghĩa ra, Tô Trường Ngự đã lên tiếng, giọng lãnh đạm.
Phịch!
Hạ Càn cảm giác mình không khống chế được cơ thể, cứ thế quỳ xuống trước mặt Tô Trường Ngự.
Tô Trường Ngự ôm thi thể Thái Hoa đạo nhân, lãnh đạm nhìn hắn.
Hạ Càn nhìn Tô Trường Ngự đầy dữ tợn.
Mình đường đường là Đại Hạ Thái tử, lại phải quỳ ở trước mặt đối phương.
Sỉ nhục, sỉ nhục trắng trợn.
Rồi, hắn nhìn thấy thi thể Tô Trường Ngự ôm trong tay.
Đại Hạ nội điện.
"Cái gì, ngươi nói Trường Ngự trở lại, xông vào hoàng cung, đi tới đại lao??"
Hạ Đế không tin nổi.
Động tĩnh có người xông vào hoàng cung, đương nhiên ông cảm ứng được, nhưng Hạ Đế không để ý lắm, vì tự sẽ có người xử lý.
Nhưng, lúc này lại có người tới bẩm với ông là, người xông vào hoàng cung chính là người mấy ngày trước Hạ Đế đã đưa vào đây.
Hạ Đế nghe vậy, thì không sao tin được.
Thiên Cơ Điện chủ bảo Tử Vi Đế Tinh đại phóng ánh sáng rực rỡ, có nghĩa Tô Trường Ngự chắc đã nhận được cơ duyên gì đó và lột xác.
Nhưng dù có như thế, cũng không thể xông vào hoàng cung!
Muốn xông vào hoàng cung, thì phải có tu vi cỡ Độ Kiếp, Đại Thừa!
Song ông không kịp nghĩ nữa, vì Tô Trường Ngự đã xông tới đại lao.
Tại sao lại đi đại lao, rất rõ ràng, vì Hạ Càn!
Hạ Càn động tay chân vào trận pháp, làm trận pháp bạo động, hư không sụp đổ.
Tô Trường Ngự không sao, không có nghĩa là Diệp Bình cũng không sao.
Diệp Bình là sư đệ của Tô Trường Ngự.
Hạ Đế biến mất khỏi đại điện.
Cũng trong lúc này.
Một nam tử trung niên xuất hiện ở Đại Hạ vương đô.
Bạn cần đăng nhập để bình luận