Chắc Chẳng Có Ai Cảm Thấy Tu Tiên Khó
Chương 283: Hạ Càn ra tay, bí mật núi Trường Sinh
Trên một tế đàn màu máu.
Hư Huyền đạo nhân và Hạ Càn biến mất, thay vào đó là một cái kén to màu đen nhánh.
Kén này lơ lửng giữa không trung, bên trên có hoa văn hoa sen như ẩn như hiện, như một đóa hoa sen đen.
Ở trong kén, Hư Huyền đạo nhân biết, mình đã thất bại.
Ngay lúc ông ta nạp Hạ Càn vào người mình, Hạ Càn liền hóa thành một đóa sen đen, khiến mọi thủ đoạn của Hư Huyền đều trở thành vô ích, không tạo ra được chút thương tích nào cho hoa sen đen.
Ngược lại, bản thân còn bị hoa sen đen bắt đầu tiêu hóa, chiếm đoạt.
Hư Huyền đạo nhân rất là vô lực, đành bỏ mặc tất cả, tu vi, pháp lực, trí nhớ của ông ta đều bị biến thành chất dinh dưỡng của hoa sen đen.
Trong đầu ông ta hiện ra nụ cười của Thái Hoa đạo nhân.
Lúc Thái Hoa đạo nhân bói ra quẻ “hung”.
Lúc ấy ông ta rất là không hiểu.
Vì sao tính ra điềm dữ, mà Thái Hoa lại cười.
Bây giờ ông ta đã hiểu.
Vì quẻ ấy không phải Thái Hoa bói cho mình, mà là cho ông ta.
Thời gian từng chút trôi qua.
Hoa văn hoa sen trên cái kén dần mờ đi, không còn tỏa ra ánh sáng.
Một âm thanh vang lên.
Rắc rắc! Rắc rắc! Rắc rắc!
Cái kén bắt đầu vỡ vụn.
Ầm!
Hạ Càn từ trong kén đi ra, đường nét trên gương mặt đã thay đổi không ít, có thêm vài nét của Hư Huyền đạo nhân.
Đồng thời, giữa mi tâm có dấu ấn một đóa sen đen, tỏa ra khí tức làm tâm thần người ta run rẩy.
"Đây là chấp niệm của ngươi? Trở thành chất dinh dưỡng cho ta, thành một phần thân thể ta, đợi ta hồi phục rồi, coi như đã hoàn thành giấc mộng thành tiên của ngươi."
Hạ Càn đưa tay lên, nhẹ vuốt ve gương mặt.
Đây là kết quả sau khi hắn hoàn toàn tiêu hóa Hư Huyền đạo nhân thành chất dinh dưỡng và hấp thu sạch sẽ.
"Có điều, dù bây giờ ta đã là Đại Thừa cảnh, nhưng đối mặt Tô Trường Ngự vẫn không chắc trăm phần trăm thắng."
"Muốn giết chết Tô Trường Ngự, thì phải hồi phục hoàn toàn."
Hạ Càn cảm nhận kiếm khí trong cơ thể, bình tĩnh lẩm bẩm.
Đạo kiếm khí Tô Trường Ngự để lại trong người hắn đã bị hắn tiêu diệt.
Nếu không phải vì đạo kiếm khí đó, lần này, ít nhất thực lực của hắn sẽ phải mạnh hơn hai thành nữa.
Có điều, có mất thì cũng có được, thông qua đạo kiếm khí, hắn đã đoán ra đại khái thực lực của Tô Trường Ngự.
"Phải đi Ma thần Giáo một chuyến, bảo Ma thần Giáo triệu tập tứ đại Ma giáo, đồng thời, thu gom Vạn Ma Quỷ Phiên, Thiên Ma Cổ Đồ, Thập Phương Phệ Tiên, coi như đã làm xong một nửa."
Hạ Càn ngẫm nghĩ, biến mất khỏi tế đàn.
Đông Hải long cung.
Hóa Long Trì.
Trong đan điền, trên bông hoa sen chín màu, chín viên kim đan không ngừng xoay tít mù.
Nhờ năng lượng của Hóa Long Trì, Diệp Bình đã đột phá Nguyên Anh.
Cuối cùng, hắn cũng lĩnh ngộ được phương pháp Nguyên Anh đại đạo, khiến chín viên kim đan cửu chuyển quy nhất, lột xác thành anh.
Chín viên kim đan hợp nhất, bung ra ánh sáng vô biên, một tiểu Nguyên Anh được tụ thành, quanh người lượn lờ khí tức huyền ảo.
Lúc này, Diệp Bình đã bước chân vào Nguyên Anh cảnh.
Có điều, Nguyên Anh của hắn còn chưa hoàn mỹ, vẫn còn đang lột xác.
Tiểu Nguyên Anh ngồi xếp bằng trên đài sen chín màu, hít hít thở thở, điên cuồng hấp thu năng lượng trong Hóa Long Trì, chất lỏng màu vàng trong Hóa Long Trì đang cạn đi rất nhanh.
Khí tím huyền diệu quanh người tiểu Nguyên Anh càng lúc càng thêm đậm đà, hóa thành khí đại đạo.
Đài sen chín màu bắt đầu biến hóa, biến thành hình âm dương bát quái.
Giống hệt phương pháp Nguyên Anh hoàn mỹ mà Tô Trường Ngự đã dạy cho hắn.
Đại đạo Nguyên Anh.
Đồng thời, trong quá trình này, thân thể Diệp Bình cũng thăng hoa lột xác.
Mỗi một tấc da thịt, mỗi một tấc máu thịt, ngũ tạng lục phủ, đều thăng hoa, lấp lánh rực rỡ.
Thái Cổ Thần Ma thể, cũng đạt tới Vô Thượng Thần Ma thể hậu kỳ.
Nhưng chất lỏng trong Hóa Long Trì đã bị Diệp Bình xài hết rồi.
"Đại sư huynh giúp mình tăng tu vi, không chỉ cho mình phương pháp Nguyên Anh hoàn mỹ, mà còn cả Nguyên Thần hoàn mỹ."
"Có nghĩa ý Đại sư huynh là mình tu luyện tới Nguyên Thần cảnh thì rời khỏi, nhưng bây giờ Hóa Long Trì đã tiêu hao cạn sạch, làm sao tăng lên tiếp được?"
Diệp Bình đứng dậy, cau mày.
Hắn không hiểu.
Rõ ràng Đại sư huynh cũng nhìn ra năng lượng trong Hóa Long Trì không đủ chống đỡ cho hắn đột phá Nguyên Thần cảnh.
Nhưng vẫn cho hắn phương pháp Nguyên Anh hoàn mỹ và Nguyên Thần hoàn mỹ.
Diệp Bình nhìn bảo vật trong điện, chợt hiểu ra.
"Ta hiểu rồi, hiểu rồi."
Diệp Bình hưng phấn.
Mình đúng là ở trong núi vàng mà không biết.
Bảo vật của nơi này, ngoài Hóa Long Trì, còn có rất nhiều bảo vật khác, cái nào cũng giá trị vô biên.
Mà hắn, có một môn vô thượng đạo pháp.
Tài Năng Thông Thần.
Lấy những vật giá trị, dùng tế đàn thiên đạo, cúng tế trời xanh, để đổi lấy hồi báo mà mình muốn.
Diệp Bình nhìn bảo vật trong điện, trong đầu nghĩ tới thiên đạo tế đàn.
Một tòa tế đàn cổ xưa xuất hiện.
Diệp Bình lấy từng món pháp bảo trong điện thả vào thiên đạo tế đàn.
Thanh Vân Đạo Tông.
Vương Trác Vũ trở lại Thanh Vân Đạo Tông, thấy tông môn chỉ có Cổ kiếm tiên và Đại Húc, bèn hỏi chuyện gì xảy ra.
Đại Húc kể lại mọi chuyện cho hắn nghe.
Nhất thời, Vương Trác Vũ trầm mặc, mắt đỏ bừng, không nói ra lời.
Hắn không ngờ ngày đó, mình bị trận pháp truyền tống rời khỏi Thanh Vân Đạo Tông, là vì nguyên nhân này.
Vốn là vui vẻ trở về, giờ đã hóa thành bi thương.
Không lâu sau, Tiết Triện và Lâm Bắc cũng về, biết chuyện.
Bọn họ đều là cô nhi, được Thái Hoa đạo nhân nuôi lớn.
Thanh Vân Đạo Tông dù chỉ là một tông môn nhỏ, cuộc sống không sung túc, thậm chí còn kém.
Nhưng Thái Hoa đạo nhân luôn rất tốt với bọn họ, như một phụ thân.
Nên giờ nghe tin tức này, mọi người đều không khỏi bi thương, cố kiềm tiếng khóc.
Sau đó, người của Giám Thiên Viện tới, nói với họ đại kiếp đã tới, mời họ tới Giám Thiên Viện để được bảo vệ.
Cả ba người đều từ chối.
Đại sư huynh nay đã thành tuyệt thế kiếm tiên, nhưng có chuyện quan trọng đang rời khỏi Thanh Vân Đạo Tông.
Đại sư tỷ vốn rất ít ở tông môn, nay mới biết Tiêu Mộ Tuyết là đại nhân vật của Giám Thiên Viện, không về tông môn được.
Trong tình huống như vậy, nếu họ cũng rời khỏi Thanh Vân Đạo Tông, tới Giám Thiên Viện để nhờ bảo vệ.
Thanh Vân Đạo Tông còn tồn tại chăng?
Bọn họ từ chối.
Giám Thiên Viện tổng viện.
Tiêu Mộ Tuyết nhìn bầu trời, lặng im không nói.
Một tháng rồi.
Suốt thời gian này, Giám Thiên Viện và năm đại vương triều đã lục tung Đại Hạ vương triều, để tìm Hạ Càn.
Nhưng, không tìm thấy.
Tiêu Mộ Tuyết cũng cho người tới Đông Hải long cung, nhưng cũng không tìm được Tô Trường Ngự và Diệp Bình.
Thế giới vẫn rất bình tĩnh.
Nhưng Tiêu Mộ Tuyết biết, đây là sự yên tĩnh trước cơn bão táp.
Một người đột nhiên xuất hiện.
Tiêu Mộ Tuyết hỏi vội: "Có tin rồi?"
Tiêu Mộ Tuyết hỏi như thế.
"Theo tin lấy được, phát hiện Ma chủng xuất hiện ở Ma thần Giáo, lấy đi luyện chế Vạn Ma Quỷ Phiên, Thiên Ma Cổ Đồ, Thập Phương Phệ Tiên của Ma thần Giáo!"
Người kia báo cáo.
"Vạn Ma Quỷ Phiên, Thiên Ma Cổ Đồ, Thập Phương Phệ Tiên."
Tiêu Mộ Tuyết cả kinh.
Ma thần Giáo có tam đại tiên khí, Vạn Ma Quỷ Phiên, Thiên Ma Cổ Đồ và Thập Phương Phệ Tiên. Nghe đồn là tiên khí do Giáo chủ đời thứ nhất của Ma thần Giáo luyện hóa thiên hạ vạn ma, từ đó tạo ra.
Nhưng Tiêu Mộ Tuyết là thượng vị của Giám Thiên Viện, nàng biết rất nhiều bí mật.
Giáo chủ đời thứ nhất của Ma thần giáo là Ma thần, ba bảo vật đó là pháp bảo của Ma thần.
Có điều ba tiên khí đó, khi Ma thần diệt vong, cũng bị cường giả thiên hạ liên thủ phá hủy.
Qua suốt bao năm, Ma thần Giáo vẫn luôn cố gắng mô phỏng lại ba đại tiên khí ấy, làm ra bán thành phẩm.
Nếu chúng bị rơi vào tay Hạ Càn, thì hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng.
Chợt, Tiêu Mộ Tuyết cảm ứng được một sự dao động, liền ngước mắt lên nhìn về phía Đại Hạ vương triều.
Một bức cổ đồ, xuất hiện trên bầu trời Đại Hạ vương triều, trên cổ đồ vẽ vô số Thiên Ma dữ tợn, nó nhanh chóng lan rộng ra, che khuất bầu trời, che phủ cả mười nước.
"Là Thiên Ma Cổ Đồ!"
Dù cách tới vạn vạn dặm, Tiêu Mộ Tuyết vẫn nhìn một cái là nhận ra bức cổ đồ kia.
"Là Hạ Càn, hắn muốn dùng Thiên Ma Cổ Đồ bao phủ cả mười nước, lấy Vạn Ma Quỷ Phiên hiến tế cả mười nước, hóa chúng thành khu vực vạn ma, đồng thời hiến tế vô số sinh linh, để bản thân hồi phục hoàn toàn!"
Tiêu Mộ Tuyết đoán ra ý đồ của Hạ Càn, sắc mặt khó coi.
Thiên Ma Cổ Đồ xuất hiện, làm bầu trời của cả mười nước như bị phủ một tầng mây đen, khiến ai nấy đều bồn chồn không yên.
Các cường giả thấy Thiên Ma Cổ Đồ, thì đều biến sắc, kinh hoàng.
Trên trời đột nhiên xuất hiện Thiên Ma Cổ Đồ, chuyện này rất đáng sợ.
Nhiều người lập tức muốn bỏ chạy, rời khỏi phạm vi mười nước, nhưng cả phiến không gian này đã bị phong tỏa, truyền tống trận đã mất đi hiệu lực.
"Triệu tập cường giả, đi Đại Hạ vương triều!"
"Thiên Ma Cổ Đồ xuất hiện, sau lưng nhất định là Hạ Càn điều khiển, phải nhanh chóng phá được cổ đồ, giết Hạ Càn, nếu không, đợi khu vực vạn ma tạo thành, Hạ Càn hồi phục, hậu hoạn khôn cùng."
Tiêu Mộ Tuyết không chút do dự, lên tiếng.
Cũng trong lúc này.
Tô Trường Ngự cưỡi kỳ lân tới một tòa thần sơn.
Nơi này tên là núi Trường Sinh, hai mươi năm trước, nơi này có tiên tích xuất hiện, truyền ra tin đồn núi Trường Sinh sinh ra tiên.
"Tới đây ta sẽ tự đi, ngươi đi về đi, đi tìm tiểu sư muội, giao lá thư này cho nó."
Tô Trường Ngự tuột xuống khỏi lưng kỳ lân, nhìn về phía Đại Hạ, khẽ nói.
"Dạ, đại ca."
Cổ Ngạo Thiên không hỏi gì thêm, nhận thư đi tìm Trần Linh Nhu.
Sau đó, Tô Trường Ngự đi vào núi Trường Sinh.
Đi sâu vào trong núi, nơi ấy có một đóa sen xanh vươn cao, giống hệt đóa sen xanh trong nguyên thần Tô Trường Ngự.
Hai mươi năm trước, cái tin đồn núi Trường Sinh sinh ra tiên, vốn dĩ không phải là sinh ra tiên.
Mà là sinh cơ trời đất dồn vào núi Trường Sinh.
Đại đạo năm mươi, thiên diễn bốn chín, chừa lại một đường. Đóa sen xanh này chính là một đường sinh cơ duy nhất mà đất trời chừa lại.
Lúc nhận được ý chí thiên địa từ Tru Tiên Vương, Tô Trường Ngự liền biết, thiên địa âm dương tranh, hoa sen đen mạnh hơn sen xanh, đã sắp tạo ra hạt sen.
Sen xanh dinh dưỡng không đủ, nhưng lại dựng dục tới hai hạt sen.
Tô Trường Ngự lập tức chọn giao một hạt sen xanh cho Diệp Bình, sau đó đi tới nơi này, định lấy sinh cơ thiên địa hóa thành sen xanh ở đây để làm sen xanh của mình mạnh lên.
Tô Trường Ngự bước tới chỗ đóa sen xanh.
Trên ngọc thạch khí vận trong nguyên thần, sen xanh lắc lư, bắt đầu hấp thu sinh cơ trong bông sen xanh trước mặt.
Trong nguyên thần của hắn, hạt sen trong đóa sen xanh đang dần ngưng tụ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận