Thập Niên 70: Mẹ Bé Là Người Xuyên Thư

Chương 256


Tiểu Tại Tại đã ngủ say như chết, ngay cả khi mẹ bế bé đi cũng không hề hay biết.
Chỉ phát hiện buổi sáng lúc bản thân vừa tỉnh dậy, đã thay đổi từ chiếc giường có phần cứng của ba ba sang chiếc giường êm như mây và có mùi thơm thoang thoảng của mẹ.
Cả thân hình nho nhỏ có phần múp míp được mẹ ôm ở trong lòng ngực, rất ấm áp, thoải mái đến mức bé còn muốn ngủ tiếp.
Nhưng đây là không có khả năng, bởi vì mẹ còn phải đi học.
Sắp tới giờ dậy, đám người Tô Hân Nghiên tất cả đều đã dậy khỏi giường, bắt đầu bận bận rộn rộn rửa mặt thay quần áo, chuẩn bị đi học.
Tiểu Tại Tại được mẹ gọi dậy, cũng đi theo với mẹ và các dì rửa mặt đánh răng.
Bé không được thay quần áo mới, tối hôm qua đơn giản sau khi bé ngủ được mẹ dùng khăn ấm lau qua người, thật ra cũng không bẩn lắm, cho nên sau khi chỉ đơn giản rửa mặt, bé được dẫn đến lớp với mẹ bé và các dì cùng phòng với mẹ.
Đại học tự do hơn trong vấn đề này.
Tất cả các lớp học công khai về cơ bản, chỉ cần còn một ghế trống, ai cũng có thể ngồi vào nghe, tuy nhiên sinh viên khi bước vào cửa lớp phải giữ im lặng, không được gây rối hay làm trật tự trong lớp.
May mắn thay, chương trình học hôm nay của Tô Hân Nghiên đại bộ phận đều những tiết học công khai, chỉ có một tiết về chuyên ngành.
Mà khi cô vào lớp học chuyên môn, cô cũng có thể để con gái đợi ở bên ngoài, hoặc đưa đến để ba ba bé trông hộ.
Dù sao thì mặc kệ như thế nào, thời gian cho một tiết học sẽ trôi qua nhanh chóng.
Thứ bảy không có tiết vào tối muộn, khả năng cũng vì lý do tối thứ bảy sẽ có một số sinh viên sẽ về nhà, cho nên hầu hết các khóa đều sẽ không có tiết vào tối thứ bảy.
Nếu sinh viên muốn về nhà có thể về thẳng nhà sau khi kết thúc mấy tiết học vào ban ngày.
Tiểu Tại Tại bé bé nho nhỏ, lại trông khá tinh xảo đáng yêu.
Khi được mẹ đưa vào lớp, lập tức hấp dẫn vô số ánh mắt của sinh viên ở đây.
Nhưng sau tất cả thì ai cũng đều là người có tốt chất, tò mò thì tò mò, xem thì xem, nhưng vẫn ngồi ở chỗ cũ không di chuyển đi đâu hết, sẽ không giống như tổ ong vò vẽ dọa con nhà người ta được.
Không làm phiền các bạn học khác.
Tô Hân Nghiên với với nhóm các bạn cùng phòng vài câu, sau đó lại nắm tay con gái đi đến một chỗ cạnh cửa sổ ngồi xuống.
Nơi này có thể dễ nhìn thấy trên bục giảng, cũng nhất không hấp dẫn sự chú ý nhiều.
“Trong chốc lát Tại Tại ngồi đây tự chơi một mình nhé, con cũng có thể vẽ tranh? Không được nói chuyện, có việc gì thì kéo tay mẹ, lại viết trên giấy để biểu đạt điều con muốn nhé.”
Tô Hân Nghiên lấy ra một quyển sổ nhỏ từ trong túi của mình, lật ngược nó lại, để lộ ra một trang chưa viết hết, thêm một cây bút, rồi đưa cho con gái.
Sau đó đặt ở trước mặt con gái.
Tiểu Tại Tại nhận giấy và bút từ tay mẹ, cúi đầu, không lên tiếng.
Từ giờ trở đi, bé chính là Tiểu Tại Tại an tĩnh nhất thế giới này.
Thấy con gái biểu hiện khá tốt, Tô Hân Nghiên cười vui vẻ, không tiếng động xoa xoa đầu nhỏ của bé, lấy kỳ cổ vũ.
Khi giảng viên bước vào lớp, cả lớp im lặng.
Ánh mắt uy nghiêm của bà nhìn qua lớp học một lần, trong lúc vô tình thoáng nhìn thấy một thân ảnh nhỏ xinh của một đứa trẻ ở góc lớp, hơi sửng sốt một chút, ngay sau đó cũng chưa nói gì, tự mình bước lên bục giảng, đặt sách xuống và bắt đầu giảng bài.
Vừa dạy cô vừa quan sát những động tác nhỏ của các sinh viên.
Nếu ai thiếu chú ý một chút sẽ lập tức bị bà trừng một phát, cả lớp hoảng sợ đến mức không bạn nào trong lớp là không căng thẳng cả vì sợ chỉ cần sơ suất nhỏ là bị giáo sư Lâm bắt thẳng tay.
Không có gì đáng sợ hơn việc bị giáo sư Lâm bắt được lỗi.
Điều khủng khiếp là sẽ bị trừ điểm thường xuyên!
Thành tích cuối kỳ của bọn họ, bao gồm kết quả của kỳ kiểm tra thống nhất cuối cùng và điểm thường xuyên theo tỷ lệ tương ứng.
Điều này cũng có nghĩa là nếu điểm thường xuyên của một người quá thấp, điểm tổng kết của người đó cũng sẽ bị hạ thấp và tỷ lệ rớt môn sẽ tăng lên rất nhiều.
Tất nhiên, nếu là điểm thi cuối kì đạt được điểm tuyệt đối hay là cực cao, họ sẽ không nói như trên nữa.
Nhưng để được điểm tuyệt đối đâu dễ xơi?
Đặc biệt là bọn họ còn là chuyên ngành nghệ thuật tự do, rất nhiều đề tài, Tất nhiên, nếu là loại siêu khổng lồ có thể đạt điểm toàn phần trong các kỳ thi khoa học, họ sẽ không nói như trên.
Thậm chí có một số bài thi cuối kỳ không làm bài thi viết mà làm bài thực hành, hoặc hoàn thành nhiệm vụ đánh giá mà giáo viên giao.
Việc chấm điểm bài thi theo những cách này sẽ khó hơn so với làm bài thi viết, việc có thể đạt điểm cao không chỉ phụ thuộc vào năng lực của người làm bài mà còn phụ thuộc vào nhận thức cá nhân của giảng viên về người làm bài nữa.
Mà nhận thức cá nhân của giảng viên từ đâu mà có?
Vấn đề này thì quay về ban đầu.
Đương nhiên chính là điểm thường xuyên đó!
Nếu thường thể hiện quan điểm riêng hay những câu hỏi về bài giảng sau giờ học, tất nhiên là giảng viên sẽ ấn tượng về ngươi, khi nhìn thấy tên trong bài thi, họ sẽ bỏ qua một vài lỗi nhỏ và cho thêm hai điểm. Trong nhiều trường hợp, có rớt môn hay không còn phụ thuộc về sự khác biệt giữa hai điểm này.
Nhưng nếu ngươi trốn học hay là đến muộn mỗi ngày, hoặc làm một vài việc riêng trong giờ học, điều đó cũng sẽ gây ấn tượng khá xấu của giảng viên về ngươi.
Tuy nhiên, tốt hơn là không nên có ấn tượng này.
Vì điều này đồng nghĩa với việc ngươi đã trở thành cái gai trong mắt của giảng viên, khi cho điểm thì có lẽ người chấm sẽ nghiêm khắc hơn một chút khi nhìn thấy tên này.
Đến lúc kết cục chỉ có một chữ thảm.
Tuy nhiên, không có một sinh viên nào khi mà trúng tuyển vào một trường đại học trong thời đại này mà lại còn là trường đại học hàng đầu cả nước có thể không yêu thích việc học.
Thậm chí, họ còn trân trọng hơn cơ hội quý giá khó giành được này cả những người bình thường.
Cho nên thời điểm được đi học, vì vậy trong lớp ai cũng tràn đầy năng lượng, vùi đầu vào ghi chép điên cuồng từng ý một, chỉ có người sợ học không hết, không có người nào lười không muốn học.
Tô Hân Nghiên cũng không tránh khỏi trạng thái này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận