Thập Niên 70: Mẹ Bé Là Người Xuyên Thư

Chương 408


Người muội muội còn chưa tới kịp lớn lên, đã đi theo cha mẹ, bị ma đầu giết hại..
Rõ ràng trước khi hắn ra ngoài, còn đáp ứng sẽ mua châụ hoa về làm quà sinh nhật mười năm tuổi cho muội ấy.
Mà khi hắn đem châụ hoa mang về nhà, người vốn nên vui tươi hoạt bát chạy ra đón hắn về nhà thì nay lại lạnh lẽo nằm trong vũng máu, không còn một hơi thở nào.
“Ca ca……”
Lại là một tiếng gọi, Nghiêm Phong dần dần thấy rõ gương mặt đáng yêu tinh xảo của muội muội hắn.
Hắn nhịn không được rơi lệ, trong cổ họng như ngậm đá, gian nan run rẩy gọi người trước mắt: “Tiểu…… Nguyệt.”
Lời vừa thốt ra, ảo ảnh đẹp đẽ trước mặt đã sụp đổ.
Đồng thời cũng dường như làm Nghiêm Phong vỡ nát tâm mạch, nhưng cùng lúc đó, dục vọng sống sót của hắn chưa bao giờ mãnh liệt hơn bây giờ.
Hắn còn chưa thể c.h.ế.t được!
Hắn còn huyết hải thâm thù chưa báo, mặc dù muốn chết, cũng phải lôi cái tên đại ma đầu kia xuống địa ngục mới có thể đi được.
Từ tuyệt vọng chờ c.h.ế.t đến muốn sống muốn báo thù, đã được Nghiêm Phong biểu đạt rõ dưới một ánh mắt, mỗi một cảm xúc mỗi một tình cảm đều khiến người xem khắc ghi.
Công thần của một cảnh này sau khi ra khỏi khu vực quay, Tại Tại thấy một màn này, không nhịn được nổi hết da gà lên.
Đây là một sự kích động khi nhìn thấy một diễn viên chuyên nghiệp.
Làm cô hận không thể ngay bây giờ cầm bút vẽ lên, phác họa linh cảm này xuống.
Đáng tiếc, vừa rồi lúc đổi trang phục, túi xách tùy thân của cô vẫn ở trong phòng hóa trang, hiện tại không thể đi lấy được.
Nhưng không sao cả, giờ khắc này cô đã ghi tạc linh cảm kia vào trong lòng, sau khi trở về lại vẽ lại cũng được.
“Cắt, tốt, qua rồi.”
Đang lúc Tại Tại đắm chìm ở trong suy ghĩ của bản thân, Ninh Hiên bên kia đã tuyên cáo cảnh này quay xong.
Hiển nhiên anh cũng không dự đoán được, hôm nay mở màn lại có thể tốt như vậy.
Thế mà có thể qua chỉ trong một lần!
Nếu cứ tiếp tục đà này, có lẽ chỉ trong ngày hôm nay, phần của em gái anh có thể được quay xong xuôi.
Điều này giúp tiết kiệm tiền bạc và công sức, và cả đoàn làm phim rất vui.
nhưng hiện giờ vẫn chưa quay xong, nên đừng vui vẻ quá sớm.
Ninh Hiên rất nhanh đã thu liễm cảm xúc lại, quay đầu vẫy tay với cô em gái đang đi vào trong cõi thần tiên: “Tại Tại lại đây, quay lại diễn lại một lần nữa, chúng ta còn phải quay bù một ít cảnh khác nữa.”
“Đây.”
Tại Tại ngoan ngoãn làm theo.
Lần thứ hai mượt mà hơn lần đầu, chỉ là ghi phụ họa, không cần diễn kịch liệt như lần đầu, sau khi quay xong cảnh quay cũng thuận lợi.
Cảnh tiếp theo là quay cảnh Tiểu Nguyệt lần đầu xuất hiện trong phim, diễn cảnh sống vui vẻ ấm áp bên gia đình.
Giai đoạn trước phải diễn ra một muội muội Tiểu Nguyệt xinh đẹp đáng yêu, hậu kỳ sau khi cô bị ma đầu giết thảm, mới có thể sinh ra sự đối lập, như vậy hình tượng bạch nguyệt quang cũng được rõ ràng hơn.
Diễn một cảnh hạnh phúc bên gia đình thì Tại Tại đã quen.
Là nghiệp vụ quen thuộc hàng ngày.
Không cần anh ba phải dạy, cô vẫn có thể làm theo lời kịch bản, diễn ra một muội muội ngoan ngoãn đáng yêu xinh đẹp loại còn hiểu chuyện, làm cho Nghiêm Phong không nhịn được bị manh hóa, càng làm không ít nhân viên ở đoàn làm phim cũng bị manh hóa đến mức khó nhịn được.
Mọi người đều không khỏi nghĩ, nếu nhà mình cũng có một cô em gái đáng yêu hiểu chuyện như vậy, có lẽ cũng giống vậy hận không thể sủng con bé lên trời nhỉ.
Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt hâm mộ ghen ghét tập trung ở trên người đạo diễn.
Ninh Hiên cảm nhận được ánh mắt của quần chúng, không khỏi đắc ý mà ưỡn cái lưng lên, mặc dù không nói gì, nhưng toàn thân anh đang tràn ngập dấu hiệu của việc đang khoe khoang.
Nhìn thấy em gái đáng yêu ngoan ngoãn nhà anh chưa?
Siêu cấp đáng yêu, là của anh!
Sau khi diễn xong cảnh với ' ca ca ' xong, Tại Tại nên nghênh đón xuất diễn ‘ tử vong ’ .
Lúc này đã là giờ ăn trưa, các cảnh quay còn lại có thể hoàn thành vào chiều nay hoặc tối nay.
Quan niệm công việc của Ninh Hiên cũng giống như mẹ, chú ý đến việc người là sắt cơm là thép, cho nên vừa đến giờ là vỗ tay để mọi người nghỉ ngơi, cho người phụ trách mang cơm lên để mọi người cùng nhau ăn trưa.
Bữa trưa của họ do một nhà hàng gần đó chuẩn bị và giao hàng tận nơi. Cách nấu tương tự như ở trường học hoặc căng tin nhà máy. Mọi người cần mang theo hộp cơm của mình.
Tại Tại hiển nhiên không dự đoán được mọi người sẽ ăn cơm như vậy, nên căn bản không mang theo hộp cơm đến đây.
Lúc này cô với vẻ mặt mê mang nhìn khắp nơi, nhìn những người đó xếp hàng lấy cơm, có chút không biết bản thân nên làm cái gì bây giờ.
“Tại Tại, lại đây.”
Trong lúc phát ngốc, cô nghe thấy tiếng anh ba gọi mình, cô vội vàng lon ton chạy tới bên Ninh hiên như một chú cún nhỏ khi thấy chủ nhân gọi
.
“Anh, em không mang hộp cơm.”
Ngay khi tiến gần đến bên anh ba, Tại Tại liền ủy khuất nhìn về anh và nói ra quẫn cảnh của bản thân.
“Anh biết, đi thôi, anh trai mang em đi ăn cơm.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận