Thập Niên 70: Mẹ Bé Là Người Xuyên Thư

Chương 466


—— Vậy mà giống y như đúc trong tưởng tượng của cô!!
Phần ngoài biệt thự vẫn được bao quanh một phần tường màu trắng như bình thường, đi vào bên trong, lại có thể nhìn thấy mọi thứ bên trong, tất cả đều choáng ngợp bởi những gam màu kẹo ngọt tươi tắn và đáng yêu như hồng, xanh, đỏ, vàng, hồng tím,... và thậm chí nhiều đồ trang trí được tạo hình trực tiếp giống như loại kẹo đó.
— thấy mấy thứ này, Tại Tại liền nhịn không được nuốt nước miếng.
Thèm, muốn ăn.
“Đi tham quan một lần đi, nhìn xem có vừa lòng không.”
Ninh Hàn thuận tay lấy một đĩa kẹo và trái cây ra, mở ra nhét vào trong miệng em gái, thuận tiện nhắc nhở cô đừng có ở trước phòng khách đứng ngốc nữa, đi vào nhìn ngôi nhà này một chút đi.
Tại Tại vốn đang ngo ngoe rục rịch.
Lúc này khi nghe thấy anh cả lên tiếng, cô lập tức liền hoan hô một tiếng, sau đó xông thẳng trên lầu mà đi.
Căn biệt thự này cũng không lớn, diện tích tổng thể chỉ hơn 500 mét vuông, nếu trừ sân ngoài thì diện tích công trình bên trong chỉ còn hơn 300 mét vuông.
Nó không cao, chỉ có ba tầng.
Tầng 1 là phòng khách, phòng bếp, phòng ăn và phòng tắm, không có phòng ngủ.
Tầng hai là nơi chủ nhà ở, có năm phòng rộng rãi, trong đó một thư phòng, một phòng để dựng quần áo riêng, còn lại là phòng ngủ.
Hai tầng này đều bị Tại Tại cưỡi ngựa xem hoa xem qua, cô thậm chí còn không biết phòng ngủ ở đâu, thì đã mang theo một lòng chờ mong vọt lên tầng 3.
Bởi vì anh cả cô nói, tầng 3 có bề bơi!
Chạy lên trên tầng ba 3, đập vào mắt chính là một cái vườn nhỏ ở ngoài trời, bên trái vườn nhỏ chính là bể bơi, phía bên phải thì trồng đủ các loại hoa cỏ xinh đẹp tươi mát, mà ở giữa vườn hoa cỏ đó, còn làm thêm một cái xích đu được thiết kế hòa hợp với khung cảnh xung quanh.
“Xích đu!”
Khi nhìn thấy xích đu, Tại Tại lập tức bịt miệng, thì thầm ngạc nhiên, sau đó chạy nhanh đến, ngồi trực tiếp lên đó, sau đó nhón mũi chân tự mình chơi đùa.
“Ha ha Ha……”
Theo chân em gái lên tầng Ninh Hàn nghe thấy tiếng cười vui sướng của cô, cũng không nhịn được cười theo, nghĩ vẫn không nên quấy rầy cô chơi đùa, liền an tĩnh xuống nhà chuẩn bị bữa tối.
Nếu một mình anh ra bên ngoài, vì tiện lợi, ăn cái gì đều được.
Vào thời điểm khó khăn nhất của khởi nghiệp, một chiếc bún hấp để qua ba ngày khô cứng như đá, anh có thể nuốt trôi như uống nước đun sôi đã nguội.
Nhưng em gái thì không được.
Từ nhỏ khi gia đình còn khó khăn thì em gái cũng phải chịu khổ, sau này khi dần dần lớn lên, điều kiện trong nhà tốt lên, cô đã bị cả nhà nuông chiều, căn bản không chịu được nửa điển khổ nào.
Ninh Hàn cũng biết em gái anh không ăn quen cơm ở bên ngoài, khi trợ lý hỏi có cần thuê đầu bếp không, anh chỉ từ chối và tự tay chuẩn bị nấu bữa ăn cho em gái.
Tủ lạnh đã chứa đầy nguyên liệu tươi mới.
Ninh Hàn thuần thục lấy ra các nguyên liệu nấu ăn mà em gái thích, thịt bò, thịt heo, thịt gà, thịt cá…… Nhưng phàm là thịt, đều được mang ra.
Chờ sau khi chọn xong nguyên liệu nấu ăn, nhìn cái loại thịt đông đảo trên kệ bếp, anh trầm mặc, lại bỏ đi hai loại thịt, ngược lại thay đổi thành hai loại ra khác.
Ăn cơm phải cân đối dinh dưỡng mới được.
Trước khi nấu cơm, thịt trứng rau dưa nên xử lý liền xử lý.
Trong phòng bếp rất nhanh truyền đến tiếng thái rau dưa, thịch thịch thịch , còn rất dễ nghe.
Ninh Hàn đang chuyên tâm nấu cơm nên không có chú ý tới, cửa biệt thự của mình từ bên ngoài mở ra, sau đó có một bóng người lén lút bước vào.
Người nọ rón ra rón rén đi ngang qua phòng bếp, thăm dò nhìn vào bên trong, thấy Ninh Hàn đang nấu cơm, không khỏi cười trộm.
Hắn duỗi tay sờ ra đàng sau, đang muốn lặng lẽ lấy ra món đồ hay ho này để dọa bạn thân, sau lưng đột nhiên liền vang lên một giọng nói mềm mại của thiếu nữ.
“Anh đang làm gì đấy?”
“Quỷ a a a ——!”
Bị này nói thanh âm thình lình xảy ra làm cho doạ nhảy, người nọ nhảy cao ba thước cao, tiếng thét chói tai thậm chí có thể xuyên thấu nóc nhà, làm Tại Tại giật mình không nhịn được lùi về sau ba bước.
Cách khá xa, hơn nữa khi người này thét chói tai có quay đầu lại, Tại Tại rốt cuộc thấy rõ đối phương.
Ngay sau đó ô nhịn không được kinh ngạc nói: “Quý Tử Nhiên!”
“A…… Hả, ai kêu tôi?”
Nghe thấy có người kêu tên của mình, Quý Tử Nhiên dừng lại việc thét chói tai, quay đầu sang bên kia rồi ngu ngốc hỏi.
Tại Tại: “……”
Cô lớn như vậy ở trước mặt anh ta, mà anh ta lại c.h.ế.t sống không chịu nhìn thấy cô sao?
Lớn lên cao thì ghê gớm lắm nhỉ, phi!
Tại Tại ghen ghét vì sao ngay cả Quý Tử Nhiên cũng rõ ràng cao hơn cô cả cái đầu, thật sự buồn bực mà.
Tuy nhiên buồn bực thì buồn bực, bạn cũ gặp lại chung quy vẫn khiến người ta vui vẻ.
Cô chủ động đi qua đi, duỗi tay ở trước mắt anh ta quơ quơ, cười nhắc nhở nói: “Anh không nhận biết em sao? Em là Tại Tại nha, Ninh Tại Tại.”
“Tại Tại?”
Quý Tử Nhiên hoàn hồn, nhìn trái nhìn phải, phía trước phía sau, tỉ mỉ mà đánh giá Tại Tại vài vòng, rốt cuộc có chút không dám tin tưởng mà phải tin tưởng.
“Em thật đúng là Tại Tại?! Cái bánh bao nhỏ còn chưa cao đến đầu gối anh năm đó sao!”
“Anh nói bậy, năm đó em cao đến đùi anh mà!” Vấn đề về chiều cao luôn là vết thương không thể chạm vào của Tại Tại, một khi chạm vào thì sẽ xù lông.
Nhìn thấy bộ dáng xù lông quen thuộc, Quý Tử Nhiên lúc này tuy còn mấy phần hoài nghi đánh đánh bay luôn, anh không khỏi cười ha ha: “Nhiều năm không gặp, bánh bao đáng yêu nhỏ năm đó nay đã thành một cô gái xinh đẹp rồi.”
“Anh mới vài tuổi, nói chuyện sao lại già như mấy ông lão thế?” Tại Tại phun trào nói.
“Không có biện pháp, rốt cuộc anh cũng đã trưởng thành rồi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận