Thập Niên 70: Mẹ Bé Là Người Xuyên Thư

Chương 356


“Về sau em muốn học ở trường nào, học tập về chuyên ngành gì chưa?” Ninh Hàng nghiêm túc hỏi về kế hoạch tương lai của em gái.
Dù đã xa nhau 5 năm nhưng Ninh Hàng, người anh trai luôn quan tâm đến vấn đề học tập của em trai em gái, vẫn là một Đại ma vương khiến em trai và em gái của anh phải khiếp sợ trước đây.
Cho nên khi vừa nghe thấy anh hai hỏi vấn đề này, Tại Tại lập tức nuốt luôn hai con tôm đang nhai dở xuống, buông bát đũa, ngẩng đầu ưỡn ngực, dáng ngồi đoan chính, bày ra một bộ dáng ngoan ngoãn, cũng nghiêm túc mà kiên định trả lời.
“Em đã sớm nghĩ kỹ rồi, em muốn ghi danh vào hệ mỹ thuật của Ương Mỹ.”
Sau khi vào cấp ba, cô trực tiếp trở thành sinh viên nghệ thuật, sau này cô không chỉ phải bước vào phòng thi tuyển sinh đại học bình thường cùng bạn học, mà còn phải vượt qua một vòng thi mỹ thuật trước khi thi tuyển sinh đại học.
Bây giờ Tại Tại đã đi được bước này, không tính đến những khả năng khác, mà sẽ chỉ đi theo con đường này và dũng cảm tiến về phía trước.
Đối với câu trả lời của em gái, trên mặt Ninh Hàng nhìn không ra là vừa lòng hay là không hài lòng, vẫn luôn là bộ dáng lạnh lùng đó.
“Chỉ cần em quyết tâm và không bao giờ hối hận là được.”
Cuối cùng Tại Tại nghe thấy anh hai nói với cô như vậy.
Đây là sự khẳng định, hoặc là cổ vũ đi? Cô suy nghĩ lung tung.
Hôm nay vai chính là Ninh Hàng, đề tài trọng điểm của mọi người cũng sẽ tự nhiên đặt lên trên người anh, cho nên bọn họ rất nhanh bỏ qua chuyện của Tại Tại, tất cả đều vây quanh Ninh Hàng hỏi chuyện.
Người nhà chủ yếu quan tâm đến kỳ nghỉ này Ninh Hàng có thể nghỉ bao lâu? Sau kỳ nghỉ, anh có còn phải quay lại Đại Tây Bắc để tiếp tục nghiên cứu không?
“Con được nghỉ một tháng, không cần lại đi, hạng mục nghiên cứu thành công, hiện tại đã kết thúc, con trở về là để tiếp tục học lên, trong thời gian ngắn sẽ không đi đâu nữa.”
Ninh Hàng trả lời từng câu hỏi của mọi người trong nhà một cách rõ ràng và có trật tự.
Khi đi anh đi theo cố vấn nghiên cứu của bản thân, cho nên khi ở đại Tây Bắc , trong mấy năm đó đã sớm kết thúc việc học nghiên cứu sinh, nhận được học vị, còn lên tới trung cấp nghiên cứu viên.
Lần này trở về, Ninh Hàng sẽ làm việc tại Academia Sinica sau kỳ nghỉ, và nhân tiện tiếp tục học lấy bằng tiến sĩ.
“Nhớ đâu anh không thi được bằng Tiến sĩ thì sao?”
Vừa mới dứt lời, Tại Tại liền ý thức được bản thân vừa hỏi một vấn đề ngu.
Anh hai cô lợi hại như vậy, khẳng định bản thân sẽ thi đậu mới trở về, bằng không anh sẽ không bao giờ nói thẳng ra lý do mình về làm gì.
Quả nhiên, chỉ thấy Ninh Hàng nhẹ nhàng bâng quơ liếc mắt nhìn em gái một cái, phảng phất như đang nói: Sao hôm nay em lại hỏi ra cái vấn đề ngu xuẩn như vậy?
Anh thậm chí còn khinh thường việc đáp lại.
Tại Tại: “……”
Cô vẫn nên vùi đầu vào ăn cơm đi.
Toàn trường xấu hổ chỉ có một mình Tại Tại, những người khác đều đang buông mình ở trong niềm vui Ninh Hàng sẽ không lại rời đi.
Tô Hân Nghiên thậm chí còn gợi ý rằng trong tháng mà con trai thứ hai của cô đi nghỉ, gia đình họ có thể đi du lịch.
Nếu quá xa đi không được, nhưng đi du lịch ở gần thì chắc được.
Có đi du lịch hay không đối với Ninh Hàng mà nói thì không sao cả, nhưng thấy cả nhà ai cũng đều hứng thú bừng bừng, nên cũng không từ chối.
“Nghe mọi người an bài.” Anh nói.
“Muốn đi ra ngoài du lịch!” Tại Tại nhạy bén bắt được tin tức tốt này, nháy mắt tinh thần lên: “Chúng ta định đi đâu vậy?”
Đôi mắt to tràn đầy sự mong đợi.
“Bạn học Ninh Tại Tại, thỉnh chú ý một chút, con chính là một học sinh Cấp ba, hiện tại nhiệm vụ chính là học tập, mà không phải là đi du lịch!” Tô Hân Nghiên nghiêm mặt cảnh cáo con gái, khi thấy con gái cả ngày cũng chỉ nghĩ chơi.
“Người ta cũng chỉ tò mò chút thôi mà.”
Tại Tại bị mẹ dạy dỗ có chút ủy khuất nhỏ, quyết định trước khi ăn xong bữa cơm này, tốt hơn hết vẫn không nên nói chuyện.
Nhìn thấy bộ dáng đáng thương này của con gái, thật ra Ninh Viễn Hàng có nghĩ thầm có nên nói giúp con gái một hai câu, nhưng quan sát biểu tình của vợ, anh cảm thấy bản thân không nên lỗ mãn, nhỡ đâu nói thêm câu nào lại chính là đổ dầu vào lửa thì chỉ có toang.
Ninh Viễn Hàng không dám nói hộ cho con gái, Ninh Hàng lại có thể nói.
Anh khuyên bảo mẹ: “Thành tích học tập của Tại Tại luôn luôn ổn định, chỉ là đi ra ngoài thả lỏng ngắn hạn thôi cũng không ảnh hưởng gì, mẹ cứ coi như đây là một kì giảm sức ép cho em ấy là được.”
Thành tích ổn định, cùng với thân phận sinh viên mỹ thuật, hàng năm bá chiếm vị trí thứ nhất, Tại Tại vừa nghe thấy anh hai vừa khẳng định, tức khắc lại vui vẻ lên.
Chỉ là nghĩ đến bản thân vừa mới hạ định quyết tâm, cô lại không mở miệng nói chuyện nữa.
Có rảnh nói chuyện, còn không bằng dành thời gian cho thịt vào trong nồi để tí có thứ mà ăn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận