Thập Niên 70: Mẹ Bé Là Người Xuyên Thư

Chương 737


Vừa nghe nếu bản thân ngồi lên sẽ khiến anh hai bị thương, Tiểu Tại Tại lập tức lại lùi về trong lòng n.g.ự.c ba ba, không dám tiếp tục quậy nữa.
Bé chính là một em bé ngoan ngoãn nghe lời.
Khen thưởng cho con gái, Ninh Viễn Hàng lập tức đưa bé đi mua một cây kẹo bông gòn.
Ngày nay, kẹo bông gòn đã được làm với nhiều màu sắc hình dạng khác nhau, nhưng Ninh Hiên Hàng lo lắng rằng trong kẹo bông gòn màu có bột màu, bọn trẻ ăn vào không tốt, vì vậy ông chỉ muốn một loại kẹo dẻo bình thường màu trắng.
Cũng may tiểu gia hỏa không kén chọn, có đến ăn là được.
Bé cầm kẹo bông gòn, một miếng bông nhỏ cho vào miệng.
Miệng quá nhỏ, kẹo bông gòn lại quá lớn, ăn nửa ngày, cũng chưa thấy bé được bao nhiêu, ngược lại khiến người nào đó thèm thuồng.
Ninh Hiên lén lút tiến đến trước mặt em gái, dùng thanh âm lấy lòng nói: “Tại Tại, cây kẹo bông gòn này thật lớn ha, có thể cho anh ba một miếng được không?”
Tiểu Tại Tại chần chờ một chút, chưa cho: “Anh trai tự mua đi.”
Bản thân mua được thì không nên thèm thuồng của người khác.
Ninh Hiên không chịu đi mua kẹo bông gòn, tiếp tục bám riết không tha dỗ dành em gái cho mình một miếng kẹo bông gòn.
Bị anh phiền đến không chịu được, Tiểu Tại Tại chỉ có thể nho nhỏ mà thở dài, nghiêng kẹo bông gòn đến bên miệng anh, còn riêng trịnh trọng mà dặn dò: “Chỉ cắn một miếng thôi nha.”
Ninh Hiên ngoài miệng đáp Ok, kết quả khi kẹo bông gòn đưa tới trước mặt anh, anh lại trực tiếp duỗi tay bóp bẹp nó ra, lại mở mồm thật to, lập tức ăn hết hai phần ba cây kẹo của bé.
Tiểu Tại Tại nhìn chằm chằm cây kẹo bông gòn đã mất gần hết, ngây dại.
“Lớn như vậy, còn bắt nạt em gái, em có tiền đồ ghê ha!” Ninh Hàn thừa dịp trước khi em gái, động thủ trước: tẩn em trai.
Chưa thấy người nào không đàng hoàng như vậy.
Tiểu Tại Tại vốn muốn khóc, cái miệng nhỏ đã mếu máo, nhưng nhìn anh ba bị anh cả hành hung, nhất thời lại nhịn không được vui vẻ, ngược lại quên mất ủy khuất của một giây trước.
Nhìn thấy em gái cười, Ninh Hiên một khắc trước còn làm bộ bị anh cả đánh kêu đau, thì bây giờ đáy lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra.
Thật ra anh chỉ dám trêu em gái một chút mà thôi, không muốn trêu lớn.
Còn may anh cả phản ứng kịp thời, bằng không hiện tại anh không chỉ bị anh cả hành hành hung thôi đâu, mà là cả nhà quần ẩu.
Hình ảnh đó……
Ninh Hiên theo bản năng run lên , vẻ mặt lộ vẻ hoảng sợ.
Anh không dám tưởng tượng.
Tiểu Tại Tại a ô a ô vài miếng, ra sức ăn kẹo bông gòn, đã có một bài học trước đó, bé sợ bản thân nếu dám ăn chậm, nếu có người nào còn đòi kẹo bông gòn của bé, đến lúc đó bé không biết là nên cho hay là không cho?
Cho, chỉ sợ phần còn lại của bé chỉ còn là cái que.
Không cho, anh trai sẽ buồn.
Điều này khiến cho Tiểu Tại Tại rất khó xử, cho nên bé đã dứt khoát quyết định trực tiếp để cái bụng nhỏ của mình xử đi, nỗ lực ăn hết kẹo bông gòn!
“Chúng ta đi chơi gì nào?” Ninh Tử Thư nhìn quanh bốn phía, có rất nhiều trò chơi đang có người thét chói tai, hiển nhiên cũng không thích hợp mang theo em bé hơn hai tuổi chơi cùng.
Chủ yếu là Tiểu Tại Tại nhỏ như vậy, chiều cao không đạt tiêu chuẩn.
Nhân viêc công viên sẽ không đồng ý cho tham gia.
“Ngựa gỗ xoay tròn, tách cà phê đi dạo, bập bênh, bể bóng, đây còn có một khu vui chơi chuyên dành cho các bé này, bên trong có khá nhiều phần mà Tại Tại có thể chơi được.”
Bạch Hinh hàng ngày đúng là rất vội, rốt cuộc thì cũng là bà mẹ một con, biết nên đưa trẻ con đi đâu là thích hợp nhất.
“Vậy chúng ta gét gâu nào.” Ninh Hiên dẫn đầu xuất phát.
Mọi người đồng loạt đuổi kịp, ai cũng không vì trò mà bản thân muốn chơi bỏ lại mọi người, bọn họ còn nhớ rõ mục đích của hôm nay, chủ yếu chính là vì chơi cùng với Tiểu Tại Tại.
Trò chơi đầu tiên của mọi người chính là trò chơi kinh điểm nhất, ngựa gỗ xoay tròn.
Ninh Tử Thư dùng tay để trước mắt che nắng, thiếu mục nhìn về nơi xa, quả nhiên, ở trước vòng tròn ngựa gỗ, có một hàng ngũ thật dài.
Anh cũng không khẩn trương, quay đầu tới hỏi.
“Mọi người ai muốn cùng chơi trò này với dì nhỏ vậy?”
Không cần hỏi, Ninh Hiên là người thứ nhất nhấc tay lên, ngay sau đó Ninh Tử Thư là người thứ hai, Ninh Viễn Hàng do dự một chút, mới giơ lên tay, Bạch Hinh cũng theo sát.
Chỉ còn dư lại hai anh em Ninh Hàn và Ninh Hàng.
“Mọi người cùng đi chơi với Tại Tại đi, chúng ta ở bên ngoài chờ mọi người, thuận tiện giúp chụp ảnh.” Ninh Hàn giơ chiếc máy ảnh trong tay lên rồi nói.
Anh đồng thời cũng nhận luôn trách nhiệm chăm sóc em trai.
Rốt cuộc thì chân của Ninh Hàng vẫn chưa khỏi hẳn, hiển nhiên không thích hợp với mấy trò này.
Mọi người cũng hiểu ý của anh, chỉ là vì không cho Tiểu Tại Tại nghĩ nhiều, cho nên ai cũng không vạch trần.
“Vậy con đi mua vé đây.”
Ninh Tử Thư xung phong nhận việc nên chạy đi.
Các công viên giải trí lớn ngày nay đã tung ra chế độ chạy nhanh để đáp lại việc khách du lịch không muốn xếp hàng dài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận