Thập Niên 70: Mẹ Bé Là Người Xuyên Thư

Chương 686


Hai anh chị bế theo em gái đi tìm một lúc lâu, sau một hồi vất vả cuối cùng cũng tìm thấy khách sạn giống với trong bức bình.
Lúc này, Ninh Hiên sớm đã thở hồng hộc, mà khi đi được nửa đường Tiểu Tại Tại đã ngoan ngoãn tụt xuống, tự bước đi theo anh trai.
Trái lại bên Lan Ỷ kia, mệt thì mệt, nhưng trên tay cô vẫn ôm em họ, chứng tỏ cô vẫn còn lực.
“Chính là cái này sao?”
Ninh Hiên thở hổn thở hển, ngước mắt lên nhìn, thấy bảng hiệu của nhóm chương trình dán trước cửa nhà trọ, biết chắc đây chính là nơi bọn họ đang tìm, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Cuối cùng cũng tới rồi.”
“Đi vào trước đi.” Lan Ỷ nói, hiện tại cô chỉ muốn được nghỉ ngơi mà thôi.
Hai người đồng loạt đi vào, rất nhanh đã có người đến nghênh tiếp, là vợ chồng chủ khách sạn.
Nhà trọ đặc trưng này do tư nhân điều hành, tức là nhà dân bản xứ.
Tổ tiết mục đã hào phóng thuê toàn bộ khách sạn của dân này, sử dụng hai phòng khách tốt nhất để làm nơi ở của hai tổ khách mời, trong khi các nhân viên khác thì ở các phòng còn lại, nhưng những điều này khán giả không cần biết.
Bọn họ chỉ cần biết đến ảnh chụp nơi ở của bốn tổ khách mời là đủ rồi.
“Oa!” Tiểu Tại Tại đi theo bước chân của anh trai đi vào chỗ ở của bọn họ, tức khắc liền phát ra một tiếng kinh ngạc đáng yêu.
Không vì một nguyên nhân nào khác, thật sự là bên trong được trang trí quá tinh xảo mỹ lệ, hơn nữa còn được quét tước rất sạch sẽ, lúc nào cũng có thể vào ở được.
“A…… Mệt c.h.ế.t tôi .”
Ninh Hiên bỏ qua hành lý, ngã cả người lên trên giường, bất động luôn.
Tiểu Tại Tại chạy tới, dùng cả tay và chân một cách vô cùng linh hoạt để trèo lên giường, ghé cả người lên trên bụng của anh trai, cũng bất động.
Còn học cách than của anh ba: “Mệt mỏi quá mệt rồi rồi.”
Giọng than nhí nhảnh dễ thương đã trực tiếp gây thích thú cho tất cả khán giả trong phòng phát trực tiếp.
【 ha ha ha…… Quá là đáng yêu. 】
【 Mị cũng mệt mỏi, muốn nằm liệt với anh trai và Bé con quá. 】
【 Nằm liệt +1】
……
Không được nghỉ ngơi bao lâu, sau khi lấy lại sức lực, Ninh Hiên đã ôm em gái ngồi dậy, đi đến chỗ Lan Ỷ xem tình hình của hai người bên kia.
Đơn giản mà nói, đó là một ngưỡng cửa.
Hai chị em Lan gia đang ngồi ở mép cửa nghỉ ngơi, thấy hai anh em Ninh gia đến đây, đã chào hỏi nhau, Lan Ỷ thuận miệng hỏi: “Chuẩn bị nấu cơm à?”
Lúc này đã là giữa trưa, tổ tiết mục hiển nhiên sẽ không chuẩn bị đồ ăn cho bọn họ, cho nên chỉ có thể tự mình làm.
“Chúng ta đi đâu nấu cơm?” Ninh Hiên có chút ngốc, không khỏi hỏi ngược lại.
Hai người lớn còn chưa kịp trả lời, Lan Như đã nhảy nhót giơ lên một cánh tay nhỏ, nói: “Em biết, chúng ta đi mượn phòng bếp của chú và dì đi.”
Chú và dì trong miệng bé chính là vợ chồng chủ khách sạn.
“Đúng nha, có thể đi mượn phòng bếp của khách sạn.”
Ninh Hiên bừng tỉnh, sau đó chủ động đi nói chuyện với vợ chồng chủ khách sạn, mượn phòng bếp vốn chính là chuyện mà tổ tiết mục đã chuẩn bị từ trước, cho nên anh mượn phòng bếp rất thuận lợi, hơn nữa cùng với Lan Ỷ cùng nhau đi vào phòng bếp chuẩn bị nấu cơm.
Còn hai cô bạn nhỏ thì bị bắt đứng ở bên ngoài, không cho hai bé tiến vào.
“Anh trai……” Tiểu Tại Tại lay ở cửa phòng bếp, không chịu đi.
“Ngoan nào, Tại Tại ra bên ngoài chơi cùng với chị Như Như nhé? Chốc lát thôi chúng ta sẽ ăn cơm, em muốn ăn cái gì, nói cho anh trai, anh trai nấu cho em.”
Ninh Hiên ngồi xổm xuống trước mặt em gái, nhẹ nhàng xoa cái đầu nhỏ của bé.
Tay anh vừa to, sức lại vừa lớn, Tiểu Tại Tại bị anh xoa khiến cho thân hình nhỏ bé lắc lư, không khác gì một chú chim cánh cụt con đang tập đi, tóc còn bị xoa rối, nhìn vừa ngốc lại đáng yêu.
Nếu là một bé thích cái đẹp, đã sớm xù lông tức giận, nhưng Tiểu Tại Tại mới chỉ hơn hai tuổi chưa biết để ý đến ngoại hình, cho nên bị anh trai làm xấu như vậy, bé còn ngoan ngoãn gật đầu mà nói: “Dạ.”
Sau đó xoay người đi tìm Lan Như chơi, cũng không nói bản thân muốn ăn món gì.
Phòng bếp là một khu vườn lộ thiên, hai cô bạn nhỏ không chạy xa, chỉ chơi trò chơi trốn tìm ở trong khu vườn nhỏ này mà thôi, hi hi ha ha, tiếng cười vang cả vào khu vườn nhỏ.
Khiến Lan Ỷ nhịn không được sự tò mò mà nghiêng đầu, muốn nhìn các bé đang chơi trò gì mà lại vui vẻ như vậy.
Kết quả chỉ thấy hai bé này chỉ chơi một trò chơi chán ngắt, không khỏi lắc đầu, tỏ vẻ bản thân già rồi không hiểu được thế giới của mấy bé cưng này.
Tầm mắt trở lại phòng bếp.
Phòng bếp của nhà trọ đã chuẩn bị đầy đủ, còn có rau, trứng, thịt tươi mà đoàn làm chương trình đặc biệt sắp xếp cho mọi người mua nên chỉ cần trực tiếp nấu là có thể ăn được.
Nhưng vấn đề là, Lan Ỷ không biết nấu cơm.
Cũng không phải là không biết, nhưng trù nghệ của cô chỉ giới hạn trong việc biết nấu mì gói.
Mà khi cô ngượng ngùng nói việc này ra cho Ninh Hiên biết, lại nhận được một câu nói cảm thán vô tình: “Đây không phải là trình độ nấu nước sôi sao?”
Lan Ỷ: “……”
Khu bình luận: 【……】
【 Tui đột nhiên hiểu được nguyên nhân vì sao Ninh đạo lại độc thân đến tuổi này. 】
【 Đúng là độc thân bằng thực lực mà! 】
【 Đây là chỉ cần thẳng nam chạy đủ nhanh trong trong truyền thuyết sao thì tình yêu sẽ không bao giờ đuổi kịp sao, ? Ha ha ha……】
……
Còn may là, ngay sau đó hành động của Ninh Hiên đã lấy lại được chút điểm của anh trong lòng Lan Ỷ và khán giả.
Anh vén tay áo, mặc tạp dề, bày ra một bộ dáng của đầu bếp: “Thôi để tôi nấu cơm đi, cô biết rửa rau không?”
“Biết.” Lan Ỷ lập tức gật đầu.
Chỉ cần không bắt cô nấu cơm, làm gì đều được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận