Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 138 - Người Có Học




Dương Quế Hoa cũng tự nhận tầng lớp của mình cao hơn người khác một bậc.
Dương Quế Hoa dẫn Đường Hồng đến nhà bọn họ, đầu tiên là nhắc đến việc hôn nhân của Đường Hồng, sau đó bắt đầu giả vờ lấy thân phận bề trên quan tâm cố ý hỏi đến việc hôn nhân của Hiểu Mạn nhà bà, sau khi biết được con gái bà gả cho một tên nhóc nghèo trong thôn thì vẻ mặt vô cùng vui vẻ.
Trong miệng cô ta nói ra đủ loại châm chọc mỉa mai: “Ai u, con bé Hiểu Mạn nhà chị rõ ràng xinh đẹp như vậy, như thế nào mà lại lấy người không tốt bằng Đường Hồng nhà em vậy?”
“Trước đây em còn nghĩ rằng Hiểu Mạn nhà chị phải kết hôn với một giáo viên trong trường học hay gì đó chứ, em còn nghe nói trước đây Hiểu Mạn thích một thanh niên trí thức à?”
“Mấy đứa trẻ này ai mà không thích người có học chứ.”
“Hiểu Mạn nhà chị sao lại kết hôn với người như vậy? Nhà trai bên đó đưa bao nhiêu lễ hỏi? Tổ chức tiệc khi nào vậy? sao không mời bọn em?”
“Hiểu Mạn nhà chị là đứa nhỏ số khổ, Đường Hồng, con gái à con nghe này, xinh đẹp thì có tác dụng gì chứ, làm phụ nữ, trước tiên phải có số mệnh tốt, quan trọng nhất là lấy được người chồng tốt, nếu không sẽ giống như chị Hiểu Mạn của con…..”
Những lời này vừa nói ra khiến người nhà họ Tô tức đến mức không thở được, muốn lên tiếng đuổi người đi, nhưng người ta ngay lập tức lại chuyển đề tài, trở nên hoà nhã dịu dàng, nhưng mà bộ dạng tiểu nhân đắc chí kia, khiến mấy người nhà họ Tô tức đến mức đau tim.
Hai ngày nay Tô Quốc Đống và anh cả Tô dẫn theo các cô đi nhà một người chú họ, trong nhà mới được yên tĩnh một chút, cũng bớt nghe được vài câu âm dương quái khí.
Liễu Thục Phượng cũng không muốn biết lễ hỏi của con gái bà ta có bao nhiêu một chút nào, lễ cưới muốn tổ chức ở nhà hàng nào trong huyện, cũng không cảm thấy được con rể tương lai ở trên ảnh chụp kia có bao nhiêu đẹp trai anh tuấn.
Giống như tiễn ôn thần mà muốn đưa hai mẹ con nhà này đi trước.
Nhưng mà người ta lại nghe nói hai vợ chồng Tô Hiểu Mạn sắp quay về, lại nói muốn ở lại chờ thêm vài ngày nữa, chờ đến khi Tô Hiểu Mạn và chồng mới cưới của cô trở về, thân là một người lớn quan tâm đến con cháu trong nhà, bà ta nhất định phải nhìn thấy chồng của Tô Hiểu Mạn trông như thế nào.
Khi nói những câu này ra, khoé miệng Dương Quế Hoa còn mang theo ba phần cười trộm, rõ ràng mấy ngày hôm nay ở trong thôn, bà ta cũng đã nghe được tình huống của Tạ Minh Đồ, còn biết hết những chuyện giữa Tô Hiểu Mạn và Khương thanh niên trí thức.
Cái bà già mất nết này chính là muốn nhân danh nghĩa quan tâm mà muốn ở lại nhà bọn họ hóng hớt.
Bởi vì hành động này của Dương Quế Hoa, Tô Quốc Đống và anh cả, anh ba của Tô Hiểu Mạn không nhịn được mà oán trách trước mặt Liễu Thục Phượng: “Mẹ à, lúc trước mẹ không nên xúc động mà gả Hiểu Mạn cho thằng năm nhà họ Tạ như vậy”.
“Còn không bằng chọn một người đàn ông khoẻ mạnh ở thôn bên cạnh, nhà họ Tống không phải là cũng có của cải giàu có sao”.
“Lúc trước còn giới thiệu cho một người đầu bếp ở quán cơm quốc doanh”.
“Nhà máy của thằng hai cũng không phải có một người…”
“Biến biến biến…” Liễu Thục Phượng cau mày, đánh cho mỗi người một cái, mấy tên nhóc thúi này, còn cả ông già thúi này nữa, toàn nói linh tinh cái gì không biết, cái người đầu bếp béo kia, Hiểu Mạn lại càng không thích.
Tuy rằng trong lòng cũng không đồng ý với những lời vừa nãy mà chồng và con trai nói, nhưng trong lòng Liễu Thục Phượng cũng đúng là có chút hối hận, tự trách mình lúc trước có phải hơi xúc động quá hay không.
Trong lòng bà ta thấp thỏm, không biết lần này ra ngoài một chuyến, hai đứa trẻ Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ sẽ thế nào?
Liễu Thục Phượng thở dài, nếu thật sự không thích thì nhà bọn họ vẫn có thể nuôi nổi một người con gái quá lứa lỡ thì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận