Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 333 - Đừng Tranh Đoạt




Tạ Minh Đồ bẻ tay hắn ra, kiên quyết không đi.
Tạ Minh Đồ về ký túc xá thật nhanh, kết quả nghe loa rú lên lồng lộn, tất cả nhân viên phải đi xem diễn, “Dọn ghế đi dọn ghế đi, sân khấu bên kia đã dựng xong.”
Cuối cùng khuôn mặt tuấn tú của Tạ Minh Đồ đen ngòm ngồi ở bên cạnh Thẩm Minh Nhạc, không nghĩ tới trước khi trở về thăm Mạn Mạn còn phải đi một chuyến như vật, bên cạnh đều là các loại người hưng phấn trò chuyện đợi xem tiết mục trình diễn, anh nghe vào chính là một đám ruồi bọ ong ong kêu, nhưng mà anh lại nghe được rất rõ ràng.
Tạ Minh Đồ đành phải để não trống rỗng, ngưng thần tĩnh khí, tiến vào một loại trạng thái quên mình .
“Lão Tạ lão Tạ, cậu xem, quả nhiên những cô gái đó đều đang nhìn về phía cậu.
“Đẹp trai chính là có ưu thế.”
“Đang nhìn về phía chúng ta bên này, đều đang nhìn về phía chúng ta.”
“Hẳn là cũng chú ý tới tôi chứ nhỉ?! Kỳ thật lão Thẩm tôi trông cũng không tồi!”
Thẩm Minh Nhạc phát hiện sự tồn tại của Tạ Minh Đồ quả nhiên là vũ khí sắc bén hút gái, đám gái trẻ xinh đẹp bên cạnh sân khấu, cả đám liếc nhìn về phía Tạ Minh Đồ.
“ tân binh kia đẹp trai quá đi!”
“Nơi nào? Ai nhìn thấy không?”
“Là người ở hàng kia sao? Trời ạ, đẹp trai tới như vậy !”
“Nghe nói là họ Tạ……”
Quả nhiên mấy cô gái trẻ trong đoàn văn công bắt đầu thảo luận, ở trong từng hàng lục quân ngồi đó, người đẹp trai nhất đều bị đôi hỏa nhãn kim tinh của mấy cô chiếu ra cả.
Tô Hiểu Mạn lặng lẽ núp ở phía sau đài, không có lộ diện.
Tốt lắm, Tạ Cẩu Tử không có chú ý tới cô, cô lại phát hiện Tạ Cẩu Tử trong đám người , không có biện pháp, tên Cẩu Tử thối này quá thu hút ánh nhìn, đôi mắt của các cô gái liên tiếp hướng trên người anh, cô muốn không phát hiện anh đều khó.
đẹp đẽ chính là dẫn người chú mục.
…… Chỉ là mặt của tên Cẩu Tử thối này, cũng quá thối đi? Tô Hiểu Mạn còn chưa từng gặp qua anh để gương mặt đen ngòm thối hoắc đó, rất giống như người khác thiếu anh rất nhiều tiền vậy, đầy mặt viết ba chữ không vui vẻ.
Ba tháng không gặp, anh trở nên càng thêm thành thục tuấn lãng, ban đầu cô còn có chút không dám nhận, cho dù cô đứng ở thật xa, đều phát hiện thân thể của tên Cẩu Tử thối này cường ngạnh hơn không ít.
Càng ngày càng soái.
Cũng không biết đợi chút nữa nhìn thấy cô, còn có thể bày ra gương mặt thiếu nợ này hay không.
“Chị Hiểu Mạn, chị đang làm gì vậy?” Đàm San San ở một bên kêu cô.
Tô Hiểu Mạn vội vàng dựng ngón tay ở bên miệng, “suỵt suỵt suỵt——”
Cô dùng hơi khí nói: “ hôm nay cô đừng kêu to tên của tôi.”
Lỗ tai Tạ Cẩu Tử quá thính, tới nơi này rồi, Tô Hiểu Mạn không dám mở miệng nói chuyện, chỉ sợ còn chưa kịp cho anh kinh hỉ tên Cẩu Tử thối này đã nghe được thanh âm của cô trước mất rồi.
May hôm nay nhiều người như vậy, thanh âm ồn ào vô cùng, hẳn là anh sẽ không phát hiện được chính mình đi.
“Đang nhìn ai vậy?” Đàm San San theo góc độ vừa rồi của cô nhìn qua, nháy mắt bừng tỉnh đại ngộ: “Hiểu —— không nghĩ tới chị cũng là như thế này!!”
Chị Hiểu Mạn cũng thích mấy anh trai nhà binh đẹp trai!!!!
Thực hay giả cũng tính , mọi người đều là đồng loại.
Tô Hiểu Mạn nghĩ thầm, tôi đang nhìn ông xã nhà tôi mà!!!
“ thoạt nhìn anh ấy thật lạnh lùng, có vẻ như tính tình không tốt lắm?”
“Trông cao thật đất! Còn rất đẹp trai!!! Chắc còn trẻ lắm đi, có lẽ còn chưa có đối tượng.”
“Là thiếu gia nhà ai đi?”
“thiếu niên như sói kiệt ngạo khó thuần, các cô gái thích phải thì phải nắm chặt.”
……
Tính tình không tốt lắm?
Tô Hiểu Mạn mỉm cười nhìn anh một cái, trong trí nhớ còn chưa từng gặp qua bộ dáng Tạ Minh Đồ cáu giận nóng nảy với cô.
Rõ ràng là một con chó lớn vô cùng nghe lời.
Lúc này Tạ Minh Đồ đột nhiên cảm giác được một đạo ánh mắt dán ở trên người mình, làm anh cảm thấy rất quen thuộc, hắn không cấm nhìn qua theo ánh mắt kia, lại thấy Đàm San San đứng bên cạnh màn che .
Cũng không quen biết.
lúc này Thẩm Minh Nhạc lại định vỗ bả vai Tạ Minh Đồ, lại bị anh bắt lấy vừa vặn, “Lão Tạ, cậu cũng đang nhìn mấy cô gái trẻ xinh đẹp?”
“Tôi nhớ rõ là cậu đã kết hôn đi, đừng có tranh đoạt với chúng tôi thế chứ.”
Tạ Minh Đồ thu hồi tầm mắt, tiếp tục thả chính mình vào hư không, nhưng cảm giác quen thuộc kia lại vẫn không ngừng xuất hiện.
…… Mạn Mạn?
Mạn Mạn ở chỗ này sao?

Bạn cần đăng nhập để bình luận