Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 294 - Tổ Chức Sinh Nhật




Ba đứa nhóc sẽ náo loạn đến mức bà phải đau cả đầu, đứa con gái duy nhất cũng là một đứa thích giả trai, lúc nào con bé cũng cắt tóc ngắn rồi đi giày của con trai. Nói nhà bà có bốn đứa con trai cũng chẳng sai. Ài, mỗi khi tới nhà ông nội chúng chơi thì nhà hàng xóm đều sang mách tội rằng con gái bà lại lột quần của cháu trai nhà họ Vương bên cạnh.
Hai anh trai sẽ kéo theo đứa em trai toàn thân rách tung toé không biết từ chỗ nào chạy về.
“Mẹ ơi mẹ, quần con lại rách nữa rồi!”
……
Lúc tưởng tượng đến những chuyện này, Tạ Nhã Tri phát hiện đã có thứ gì đó nóng bỏng ướt át lăn xuống trên gương mặt bà.
Hôm nay lúc chồng mình Khương Lập Dân trở về thì Tạ Nhã Tri đều im lặng ít lời, không mở miệng nói chuyện câu nào. Khương Lập Dân cũng chủ động an ủi bà vài câu.
“Đứa nhỏ Tiểu Đồ kia ở nhà ông nội nó cũng tốt lắm. Mẹ tôi thực sự rất thích đứa cháu dâu Hiểu Mạn xinh đẹp của mình, mỗi khi ra khỏi nhà là bà lại dẫn theo cháu dâu bên người. Hôm vợ lão Trương còn thấy mẹ tôi và con dâu tới chợ mua đồ ăn, nghe nói là mua ít nước chấm, trần bì các thứ. Nghe nói tay nghề nấu ăn của con dâu nhà mình rất giỏi, cha tôi rất thích ăn đồ ăn do con bé nấu……”
Khương Lập Dân chậm rãi kể những chuyện mà mình biết cho vợ nghe.
Chỉ là lúc đang nói tới chuyện của con dâu thì Khương Lập Dân cũng có chút ngây ngốc, không nghĩ tới mấy đứa nhỏ nhà mình cũng đã trưởng thành rồi. Vốn dĩ lão đại vẫn chưa cưới vợ, lão nhị thì độc thân từ nhỏ, còn không biết lúc nào mới có bạn gái, còn về con gái thứ ba của ông thì càng không cần phải nói.
Bây giờ tự nhiên lại nhảy ra một đứa con dâu, cảm giác này……
Khương Lập Dân bừng tỉnh nhận ra, có phải là ông sắp được bế cháu nội rồi đúng không? Năm tháng trôi qua mau thật, mới chớp mắt mà bọn nhỏ đều đã trưởng thành hết rồi, ngay cả con trai nhỏ nhất cũng đã lập gia đình.
Chỉ là anh cả, anh hai và chị ba của nó vẫn chưa kết hôn, chỉ có đúng thằng bé là nhanh chân kết hôn trước, tiếc là vẫn chưa đi đăng ký. Đứa nhỏ này hai mươi tuổi còn chưa tới, còn đang trong độ tuổi phong hoa nhất.
Bây giờ đã nhiều người kết hôn muộn sinh con muộn, vậy mà con trai út nhà mình lại không theo trào lưu này.
Tạ Nhã Tri nghe xong thì rất là vui mừng, còn muốn nghe ông kể thêm vài chuyện nữa. Tiếc rằng Khương Lập Dân cung không biết nhiều chuyện cho lắm, hai ba câu là đã kể xong hết rồi.
“Ông còn nói con trai con dâu cái gì, người ta đã gọi ông là chú Khương rồi kia kìa.” Tạ Nhã Tri oán trách nói.
“Bao giờ rảnh ông đi qua hưu sở rồi tới nhà cha mẹ gọi hai đứa nó về nhà đi.”
Khương Lập Dân nhướng mày, “Làm như hưu sở xa lắm ấy? Sao bà không tự mình đi qua đó đi?”
“Ông nghĩ là tôi chưa từng đi qua đó chắc?” Tạ Nhã Tri đã từng lén tới gặp đứa trẻ kia một lần rồi. Bà gọi một tiếng nhưng thằng bé lại không trả lời, rất quật cường, hoàn toàn không để người mẹ là bà vào mắt.
“Bà đi rồi nên cũng biết mà, thực sự là thằng bé không muốn nhận chúng ta. Biết con mình sống vui vẻ rồi thì chúng ta làm cha mẹ cũng nên vui mừng. Cha tôi cực kỳ thích thằng bé, để nó ở đó chăm sóc cha mẹ cũng được.”
Tạ Nhã Tri nghĩ thầm chúng ta làm cha mẹ chẳng lẽ không cần con mình chăm sóc hay sao? Đây là lần đầu tiên bà làm mẹ chồng, vậy mà ngay cả mặt của con dâu cũng chưa nhìn thấy vài lần. Bây giờ bà đã không để tâm đến những lời nói của Tô Hiểu Mạn lúc trước nữa, chỉ là trong lòng bà thấp thỏm, không biết nên ở chung với hai đứa nhỏ này như thế nào mà thôi.
Tóm lại thì bà vẫn là mẹ của chúng mà.
“Đã sắp tới sinh nhật của thằng bé rồi, gọi nó về nhà ăn một bữa cơm đi. Nhiều năm như vậy rồi chúng ta chưa tổ chức sinh nhật cho thằng bé lần nào, lần này gọi cả ông bà nội của nó qua cùng nữa.”
Khương Lập Dân nhấp môi dưới, mở miệng hỏi: “Tổ chức sinh nhật cho cả hai đứa trẻ trong nhà luôn ấy hả?”
Tạ Nhã Tri: “……”
“Nếu bà đã muốn giữ đứa trẻ Yến Đường kia lại rồi thì cũng đừng làm tổn thương nó.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận