Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 474 - Kế Hoạch Hóa Gia Đình




Từng ngày tháng cứ thế trôi qua như nước chảy, hiện tại đã là cuối năm 78. Tạ Minh Đồ đã hoàn thành việc học nên muốn đi tới một trường học chuyên về hàng không ở khu Đông Bắc để học tập, còn Tô Hiểu Mạn và hai đứa nhỏ thì ở lại thủ đô. Mãi đến cuối năm 80, Tạ Minh Đồ được điều tới nhậm chức ở một đơn vị nghiên cứu hàng không vũ trụ tại thủ đô.
Tô Hiểu Mạn dẫn theo hai đứa nhỏ ngồi tàu hỏa đi tới Đông Bắc thăm cha chúng, rồi cả nhà tiện thể cùng nhau về thủ đô luôn.
Hai bạn nhỏ đều đã sắp 4 tuổi, hai đứa nhóc còn nghịch hơn cả quỷ khiến cô cực kỳ đau đầu.
“Mẹ ơi, con muốn ăn hồ lô ngào đường.”
“Mấy ngày hôm trước mẹ vừa làm cho các con, không phải con bảo là con không muốn ăn hay sao?”
“Nhưng bây giờ thì con lại muốn ăn rồi mẹ ơi……”
Tiểu Thạch Đầu trước kia bây giờ đã là bạn nhỏ Tạ Nghiên, chẳng qua chỉ mới 4 tuổi thôi nhưng cũng đã là một nhóc Hỗn Thế Ma Vương, không chỉ có ông bà nội chê bai mà ngay cả chó nuôi trong nhà cũng đều ghét bỏ cậu nhóc. Bạn nhỏ Tạ Nghiên từng lén cắt tỉa lại lông cho Đại Hoàng mà bà nội Khương nuôi khiến Đại Hoàng cảm thấy như sắp tự kỷ đến nơi, lúc nào cũng ghé vào cửa nhà nằm ủ rũ như cà tím ngâm nước vậy.
Ông nội Khương muốn dắt Đại Hoàng ra ngoài đi dạo nhưng Đại Hoàng tự biết xấu hổ, không muốn ra ngoài gặp mặt những lão bạn chó cũ ngày xưa cho nên ngày nào cũng chỉ chạy tới nhảy lui ở trong sân, trở thành một con chó giữ nhà đích thực.
Hiện giờ nhà bọn họ còn nuôi một con mèo, nhưng mèo cũng sợ nhóc, không dám trêu chọc ma vương cục đá nghịch ngợm này, thấy cậu nhóc liền chạy đi mất. Thế này vẫn chưa là gì, chú mèo tam hoa nuôi trong nhà còn chủ động cống nạp lễ vật cho bạn nhỏ Tạ Nghiên để cậu nhóc không trêu chọc mình nữa.
Chẳng qua lễ vật mà nó cống nạp là ba con chuột chết, ma vương cục đá cũng không phải quá vừa lòng với phần quà này.
Tạ Nghiên ghét bỏ mà bĩu môi: “……”
Nhóc đâu có ăn chuột đâu.
Đã tới năm 80 nên kinh tế được mở rộng, lương thực tích trữ của mỗi gia đình đều đầy đủ hơn so với trước kia rất nhiều. Thế nhưng chuyện này cũng dẫn tới một vấn đề, lũ chuột trong tứ hợp viện bắt đầu xưng vua. Kho lúa trước kia của các hộ gia đình thiếu thốn đến nỗi chuột cũng chẳng thèm tới ăn, thế nhưng hiện tại thức ăn của mọi người đầy đủ nên lũ chuột cũng được vỗ béo.
Không chỉ có chuột béo hơn mà gan chúng cũng lớn không ít, ban ngày ban mặt còn dám nhảy nhót trên nóc nhà khiến các ông bà lão ngồi trong phòng tức đến mức dậm chân.
“Lại là lũ chuột đáng chết đó.”
“Kìa, lại chạy qua nhà họ Trần rồi.”
“Đừng tới nhà tao, gạo thóc của nhà họ Tôn nhiều lắm kìa.”
Cho nên không ít người đều nuôi mèo trong nhà. Đại viên bên cạnh nhà cô thì còn nhiều chuột hơn cả những chỗ khác. Một hai năm nay nền kinh tế được buông lỏng, đội sản xuất trước kia không còn nữa, nông dân cũng không còn bị gò bó trong ruộng đất nơi quê nhà, hiện tại thành thị lớn lớn bé bé khắp cả nước đều đầy ắp người, thành thị cũng đang từng bước được mở rộng. Chính sách kế hoạch hoá gia đình cũng sắp bắt đầu được thông báo rồi.
Vừa ra khỏi nhà thì đâu đâu cũng toàn là người cả.
Không ít người ùa vào trong thành nên hiện nay số hộ gia đình trong các khu đại viện càng ngày càng nhiều, một tứ hợp viện có bảy tám hộ gia đình vẫn tốt, có nơi còn có tận mười mấy nhà. Lũ chuột cũng thích những gia đình nhỏ sống chen chúc như vậy nên chúng mới tới cùng chung sống cùng mọi người.
Ăn lương thực của tất cả mọi nhà, hôm nay ăn ở nhà này, ngày mai lại qua nhà kia ăn. Có con chuột tương đối lười thì sẽ hoàn toàn an vị trong nhà của một kẻ lười, cùng chủ nhân của gian nhà này ở chung một phòng ăn chung một lu gạo.
Trong viện của nhà Tô Hiểu Mạn thì không có quá nhiều chuột, bởi vì trong nhà có vài sát thủ diệt chuột ở đó. Cả nhà bọn họ vì muốn bắt chuột nên đã rèn luyện ra loại kỹ năng bắt chuột cực kỳ mạnh mẽ. Đại Hoàng cũng phải góp một chân vào đội ngũ diệt chuột, mà nhãi con lớn nhà cô, đồng chí nhỏ Tạ Nghiên thì kế thừa hoàn toàn thể chất và tài năng của ba mình. Ánh mắt của cậu nhóc cực kỳ chuẩn, lại có sự nhanh nhẹn trời sinh, bước chân yên ắng như một bóng ma nhỏ mà bất ngờ tóm lấy đuôi chuột, dũng mãnh đến mức lũ chuột trong nhà cũng phải sợ hãi.
Chuột phía Bắc vốn dĩ đã rất nhỏ, cái đuôi cũng ngắn ngủn mà tên nhóc này vẫn có thể tóm lấy cực kỳ dễ dàng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận