Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 213 - Cướp Đoạt Thân Phận




Chỉ là trùng họ mà thôi.
Dù lúc người đàn bà điên Tôn Mai xuất hiện trước mặt anh ta, Khương Yến Đường vẫn cảm thấy chuyện này vô cùng vô lý.
“Mấy người đó muốn cướp đoạt thân phận của con, bọn chúng muốn cướp đoạt thân phận của con, con nhất định không thể để cho bọn chúng đạt được mục đích.”
Lúc này Tôn Mai đã có chút hoảng hốt, lời nói cũng không suy nghĩ mà thốt ra, trong đầu bà ta bây giờ không nghĩ ra bất kỳ cách giải quyết nào, phải làm thế nào đây? Tạ Minh Đồ đã biết bản thân không phải là con của nhà họ Tạ, nó còn biết việc mình với Khương Yến Đường bị tráo đổi, nó mới là con ruột của nhà họ Khương.
Tên Tạ Cẩu Tử khốn nạn đó nhất định là muốn cướp đoạt đi thân phận của con trai bà ta.
Bà nhất quyết không để nó thực hiện được.
Nhưng mà Tôn Mai bây giờ hoàn toàn không biết làm gì để ngăn cản sự việc này xảy ra, bởi vì quá nhiều người đến xem nhà bọn họ tách hộ khẩu, bà ta biết tin tức này không cần tuyên truyền, không đến một ngày, toàn bộ thôn, thậm chí cả đại đội, cả thị trấn huyện đều sẽ bàn tán về việc lạ này.
Quá nhiều người biết chuyện này.
Nó giống như một quả bom phát nổ trên mặt đất.
Tôn Mai trong cơn hoảng loạn vẫn nhớ thương ‘con trai’ của mình, bà ta cảm thấy cần thiết đem chuyện này nói cho đứa con trai Khương Yến Đường xuất sắc kia của mình trước, để cho nó sớm có chuẩn bị.
Nhất định không thể để Tạ Minh Đồ cướp đoạt thân phận của con trai bà ta.
Tô Mai lo lắng hoảng loạn chạy đến chỗ ở của các thanh niên trí thức tìm Khương Yến Đường, tiếp theo là lão nhị nhà họ Tạ cũng chạy đến đây, sau đó là toàn bộ thanh niên trí thức ở đó cũng chạy vào xem trò hay.
Bây giờ hầu như các thanh niên trí thức ở đây đều biết chuyện này, cho dù không biết thì lúc nhìn thấy Tô Mai và lão nhị nhà họ Tạ cũng sẽ biết chuyện này.
“Đó là Tôn Mai.”
"Người đứng chỗ kia chính là con thứ hai nhà họ Tạ."
Các thanh niên trí thức anh dựa tôi, tôi dựa anh tụm lại nói chuyện, mấy người cũng không tin lời đồn này nhưng mà sự thật bày ra trước mắt, người nhà họ Tạ tìm đến tận đây, mấy người không muốn tin cũng phải tin.
Hay là người nhà họ Tạ đều bị điên hết rồi.
Lão nhị nhà họ Tạ cũng chạy đến chỗ ở của các thanh niên trí thức, nhìn thấy Khương Yến Đường, hai người đang đứng cạnh nhau.
"Ôi trời ơi —" Trong đám thanh niên trí thức bỗng truyền ra tiếng kêu sợ hãi.
“Thật sự quá giống!”
Hai người này không đứng cạnh nhau thì không sao, một khi đứng cạnh nhau, chỉ cần nhìn kỹ một chút khuôn mặt của hai người, có thể thấy được điểm giống nhau giữa cả hai, giống hệt như một cặp anh em, bởi vì trước đây khí chất và tính cách hai người khác nhau một trời một vực nên mới không ai để ý đến mà thôi.
Lúc này, trong lòng các thanh niên trí thức đều hiểu rõ, lời đồn Khương Yến Đường là con ruột nhà họ Tạ, tuyệt đối không phải không có căn cứ.
“Con không thể để bọn chúng cướp được thân phận của mình!” Tôn Mai vừa kéo tay áo của Khương Yến Đường vừa dặn dò anh ta, ngoài câu nói này, bà ta không nghĩ ra được cách nào khác nữa.
Bà ta chỉ biết, muốn nhanh chóng nói tin tức này cho con trai mình để nó mau nghĩ cách giải quyết, con trai bà ta bây giờ là con cháu của đại viện, nhất định sẽ có biện pháp phong tỏa tin tức này truyền ra ngoài.
Chỉ cần không để người nhà họ Khương biết chuyện này, thân phận của con trai bà ta nhất định sẽ không bị người khác cướp mất.
Những kẻ đáng chết đó nhất định là ghen tị với thân phận của con trai bà ta, đúng vậy, nhất định là con đàn bà Tô Hiểu Mạn đó, là do cô ta muốn kết thân với người có địa vị cao, tất cả chuyện này đều do cô ta gây ra.
“Bà đang nói lung tung gì thế?” Nhìn người đàn bà điên trước mặt, đôi tay thô ráp đen sì đang kéo tay anh, Khương Yến Đường chỉ muốn đẩy bà ta ra.
Họ muốn cướp đoạt thân phận của con?
Ai cướp đoạt thân phận của ai?
Xung quanh càng ngày càng có nhiều người vây lại, trừ bỏ những thanh niên trí thức bị sự xuất hiện của Tôn Mai khiến cho kinh động, còn có người dân trong thôn nghe tin chạy đến, sau khi nghe được lời nói của Tô Mai, bọn họ lạnh nhạt quan sát từng nhân vật chính trong câu chuyện, trong lòng không biết đang nghĩ cái gì.
Vẻ mặt của Khương Yến Đường tái mét, đã sắp không kiềm chế được sự lễ phép của mình, nhưng lúc anh ta quay qua nhìn khuôn mặt của lão nhị nhà họ Tạ, nhất thời cả người giống như rơi vào hầm băng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận