Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 490 - Tô Son




Cố Tiểu Nam không nghe được bao nhiêu, trong lòng cô ta đã có lựa chọn cho riêng mình, cô ta thích màu số 2 và màu số 4, hai màu này quá xinh đẹp, Cố Tiểu Nam xếp hàng ở phía sau, cô ta cũng tính toán mua một thỏi son môi.
Vừa rồi cô ta hỏi giá cả, một thỏi son môi ba đồng tiền, hôm nay tới đây vì mua quần áo mới, cô ta mang đủ 40 đồng tiền.
Mua nhiều thêm một thỏi son môi, cũng không tính là cái gì.
Hay là mua hai thỏi cùng một lúc?
Những người mua son môi ở phía trước, còn có thể xếp hàng nhờ người bán hàng dùng son số 4 kia giúp tô son lên môi, có rất nhiều người không mua mà chỉ đứng ở bên cạnh xem mà thôi.
Người bán hàng tô son số 4 này, là đồng chí Tiểu Đinh, cô ở trong đoàn ca vũ, thường xuyên kiêm chức trang điểm cho các diễn viên khác, đã sớm được coi như một chuyên viên trang điểm, trước ngày hôm nay, Tô Hiểu Mạn và cô đã từng nghiên cứu qua, nên trang điểm cho khách hàng như thế nào, dạng môi nào thích hợp với kiểu tô son nào.
Có người khéo tay như cô tọa chấn ở chỗ này, làm trò trước mặt quần chúng vây xem, không ngừng thể hiện cái gì gọi là biến thứ hủ bại thành thần kì.
Một cô gái vốn có bộ dáng bình thường, sau khi được cô tô son cho, không duyên cớ có thêm ba bốn phần tư sắc.
Những người chưa từng nhìn thấy kỹ thuật hóa trang đó bị kích động tới mức điên rồi, rõ ràng môi người này không hề xinh đẹp chút nào, nhưng sau khi được cô tô son môi cho, nhất thời lại trở nên đầy đặn xinh đẹp, còn mang theo tia cười diễm lệ.
“Được rồi, ngài soi gương thử xem.” Tiểu Đinh cười đưa một tấm gương cho cô gái đang ngồi trên ghế.
Cô gái ngồi trên ghế cầm lấy gương, thấy chính mình trong gương, nhất thời vô cùng vui vẻ.
Tiểu Đinh nhìn thấy nụ cười trên mặt cô, cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ, so với ở nhà bưng thức ăn dọn mâm, cô càng thích tới nơi này trang điểm cho người ta, nhìn đám bọn họ biến thành xinh đẹp dưới bàn tay của cô, cô cảm thấy vô cùng có cảm giác thành tựu.
Cho dù không có kiếm được tiền thì cô cũng rất thích công việc này.
Tiểu Đinh phát hiện thứ mình yêu thích, hóa ra là trang điểm cho người ta.
Cầm gương soi tới soi lui, tay cầm gương căn bản luyến tiếc không buông, hận không thể lúc nào cũng thấy đôi môi đỏ mê người trong gương.
Nhưng những người ngồi chờ bên cạnh đã sốt ruột, “Có thể nhanh chóng nhấc mông lên một chút hay không, những người phía sau vẫn còn đang chờ đó.”
Lúc này người nọ mới hậm hực mà đứng lên.
“Gương ở quầy trang điểm của các cô, tôi cũng muốn mua một cái.”
Một nhân viên khác trong quầy cười, đưa cho cô một cái.
Tiểu Đinh tiếp tục tô môi cho người khác, tay nghề của cô đã sớm được tôi luyện ra rất được, rất nhanh sau đó đã tô xong cái nữa, hình dáng môi vô cùng xinh đẹp thế nhưng lại cực kỳ đơn giản, nhưng những loại bình thường lại càng nhiều hơn, có một số người môi trên mỏng môi dưới lại dày, có số người trời sinh môi mỏng, nên yêu cầu dùng các loại phương thức chọn cho bọn họ một cách tô môi thích hợp.
Còn nói mình muốn vẽ môi nhìn là muốn cắn, cũng thỏa mãn cho các cô.
“Cô tô đẹp một chút giúp tôi với.”
Đội ngũ bán son môi kia vẫn đang tiếp tục, nếu mà chỉ mua son môi chứ không trang điểm thì tốc độ rất nhanh, chẳng qua phần lớn những người mua son môi, đều nhịn không được đứng chờ người bán hàng khéo tay kia tô cho mình một đôi môi đẹp.
Cố Tiểu Nam xếp hàng trong đám người, rất nhanh sau đã đến lượt cô ta, cô mua hai màu son số 2 và số 4, vẻ bên ngoài của hai thỏi son môi này vô cùng xinh đẹp, mặt trên không có hoa văn đặc thù gì, chỉ là một loạt chữ viết bằng bút lông nhô lên:
— Có một mỹ nhân, Thanh Dương Uyển Hề.
Hai chữ Uyển Hề cuối cùng lớn hơn những chữ khác một chút.
Chữ viết này phiêu dật, mang theo phong vị cổ trang nồng đậm, vừa thấy mấy chữ này, trong đầu sẽ hiện ra một mỹ nhân mắt trong mày đẹp, xinh tươi dịu dàng.
Trước khi chế tác son môi, Tô Hiểu Mạn cố tình đi tìm một người viết thư pháp nổi danh, xin ông viết dòng chữ này, vị thầy viết thư pháp kia từng là bạn của ông nội Khương, chẳng qua chỉ là một hàng chữ mà thôi nên vô cùng vui vẻ mà đồng ý.

Bạn cần đăng nhập để bình luận