Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 351 - Cháu Dâu Nhà Họ Khương




Người đàn ông của cô ta đối xử với cô ta rất tốt, có thể thấy được là đặt ở trên đầu quả tìm, những cô gái khác ở đoàn văn công thấy, ai không hâm mộ Tô Hiểu Mạn lấy được một người chồng như vậy, tuổi trẻ tài cao, lớn lên lại đẹp, đối với cô thì ôn nhu si tình.
Nghe nói gần đây có người nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ ngắm hồ ở công viên, người đàn ông đi xe đạp chở cô, còn tự tay kết vòng hoa cho cô, luôn tâm tâm niệm niệm có một mình cô ta.
Những biến hoá đó của Tô Hiểu Mạn lớn hơn nữa, đuôi lông mày khoé mắt đều là ý cười không che giấu nổi, ai cũng có thể nhìn ra được cô đang rất cao hứng, như đang ngâm mình trong nước đường, trong đôi mắt thủy nhuận vừa to vừa tròn tràn ngập tình ý.
"Hiểu Mạn quá hạnh phúc."
"Tôi cũng muốn cưới được một người đàn ông như vậy."
...
Chẳng phải chỉ là gả cho một tên tiểu tử nghèo ở nông thôn thôi sao? Cho dù là có tiền đồ, cũng làm sao có thể so sánh với mấy gia đình như nhà họ Khương kia?
Vương Duyệt hạ quyết tâm phải lấy được chồng tốt hơn Tô Hiểu Mạn, mẹ cô ta đã nói với cô ta, cô ta tính toán phải tích cực tranh thủ, hôm nay cô ta trang điểm xinh đẹp tới nhà họ Vương, cũng là vì ông bà nội Khương ở cách vách.
Nếu có thể được ông bà nội Khương thích, nói không chừng còn có thể làm cháu dâu của bọn họ.
Sau đó đem ảnh chụp của cô ta cho mấy đứa cháu trong nhà xem, cô ta xinh đẹp như vậy, cô ta không tin là sẽ không đọng tâm.
Nhưng cố tình ...
Tại sao Tô Hiểu Mạn lại ở cùng với ông bà nội Khương, rốt cuộc cô với nhà họ Khương rốt cuộc có quan hệ họ hàng gì?
Nhất định là cháu gái của lão chiến hữu năm xưa gì đó, sống nhờ ở nhà bọn họ, nhờ bọn họ chăm sóc cho Tô Hiểu Mạn... Nếu mà như thế thì càng tốt hơn, nếu mà về sau cô ta có thể gả đến nhà Khương Yến Đường, thế thì có thể khoe khoang ở trước mặt Tô Hiểu Mạn.
Chỉ sợ cô sẽ nghĩ cách cản trở.
" Huyên Huyên, chị đi cùng với mọi người qua đó, vừa lúc chị cũng muốn qua đó."
Vương Huyên Huyên chẳng sao cả mà gật gật đầu: "Được thôi, cùng nhau qua đó đi."
"Chị Hiểu Mạn, em phát hiện chị lại càng xinh đẹp hơn, sao chị lại có thể xinh đẹp được như vậy chứ, em rất thích chị. " Vương Huyên Huyên luôn thích những người xinh đẹp, vừa nhìn thấy Tô Hiểu Mạn, đã không nhịn được mà mở máy hát ra.
"Ông nội em chắc chắn là hâm mộ ông Khương muốn chết, ngày nào cũng lo lắng phải đi tìm đối tượng cho anh họ của em, còn muốn tìn người xinh đẹp giống như chị, còn phải biết nhảy múa khiêu vũ , biết ca hát, biết làm quần áo, biết thêu thùa, sẽ trồng rau trồng hoa cùng với bà nội của em.... Ha ha, em đang nghĩ ông em nhìn trúng chị rồi."
“Nếu không thì chị tới nhà họ Khương chúng em làm con dâu đi.”
Tô Hiểu Mạn cười lắc đầu: “Con nhóc tiểu quỷ này, đừng có đùa như vậy.”
“Em cũng chỉ dám nói vậy ở trước mặt chị thôi, nếu mà bị ông bà Khương nghe thấy được, nhất định sẽ vác gậy gộc đuổi em đi.”
Vương Duyệt thấy Vương Huyên Huyên và Tô Hiểu Mạn nói chuyện rất sôi nổi, chủ động chen vào nói: “Ai bảo Hiểu Mạn lấy chồng sớm chứ.”
Vương Huyên Huyên tán thành một câu: “Đúng vậy.”
Vương Duyệt: “Chồng cô ấy năm nay làm tân binh, rất là ưu tú, hiện tại đã được tuyển chọn làm phi công, không có phúc được gả vào nhà họ Vương.”
“Chị Vương Duyệt, ngàn vạn lần chị đừng nhắc tới anh ấy ở trước mặt ông nội em, nhắc tới anh ấy ông nội của em sẽ tức giận.”
Vương Duyệt ngây ngốc: “Vì sao chứ?”
“Ông nội của em không thích đám con cháu nhà họ Khương bọn họ, đặc biệt là mấy ông cháu nhà họ Khương, chị Hiểu Mạn, chúng ta đi nhanh chút đi.”
Cái gì mà ông cháu nhà họ Khương chứ? Cô ta nói là chồng của Tô Hiểu Mạn, lại chẳng phải con cháu nhà họ Khương, chồng của Tô Hiểu Mạn chẳng phải là mang họ Tạ sao? Có quan hệ gì với nhà họ Khương…. Khương phu nhân cũng họ Tạ?
Trong lòng Vương Duyệt đột nhiên có một cái suy đoán khó có thể tin được.
Không có khả năng… Rõ ràng Khương phu nhân còn nói như vậy…
Tô Hiểu Mạn là cháu dâu của nhà họ Khương?

Bạn cần đăng nhập để bình luận