Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 83 - Chứng Nào Tật Nấy




Lúc trước nhà chị dâu Chu có việc nên trống ra một chỗ, người nhà họ Chu đi đến khen hết lời thì chị Thuận mới đồng ý nhận Chu Hiểu Hồng vào làm, hiện giờ lại có kết quả như thế này, chị Thuận chỉ muốn quay trở lại nửa tháng trước đá mình một cái cho tỉnh ra.
Bây giờ lại nhìn thấy người nhà họ Chu cũng không tránh được mà giận chó đánh mèo.
"Đều tại người nhà cô giới thiệu Chu Hiểu Hồng đến đây, nói để cho cô ta học tập, cô xem những con tằm đang khoẻ mạnh như thế…"
Nghe thấy tên Chu Hiểu Hồng, trên mặt Chu Hiểu Phượng cũng xuất hiện biểu cảm khó nói lên lời.
Cái người chị họ cùng thôn này không biết họ hàng thân thuộc bao nhiêu với nhà cô ta, là một người con gái có danh tiếng cực phẩm, giống y hệt cha mẹ chị ta, ham ăn lười làm, luôn biết cách gian dối, lúc nào trên mặt cũng mang theo vẻ đơn thuần vô hại mà hại người khác đến mức tận cùng.
Bạn mà mắng chị ta hay dạy bảo chị ta thì đôi mắt chị ta lúc nào cũng hồng hồng, nhận lỗi rất nhanh, nói lần sau bản thân sẽ rút kinh nghiệm, khiến cho người ta không dám trách móc cô ta quá mức nặng nề.
Nhưng mà đâu vẫn vào đấy, chị ta vẫn lại mắc sai lầm như cũ.
Bảo chị ta làm việc gì, chị ta đều đồng ý ngay lập tức, nhưng khi bạn quay lưng đi rồi thì nhất định chị ta sẽ không làm theo.
Ngay cả trưởng thôn cũng hết cách với chị ta.
Đây là thói quen hình thành từ nhỏ của chị ta.
Tính cách cha mẹ của chị ta cũng là gian dối thủ đoạn, khiến cho nhà chị ta lúc nào cũng nghèo rớt mồng tơi, theo thời gian Chu Hiểu Hồng cũng mang theo tính cách như vậy mà lớn lên. Khi còn nhỏ khi đi qua ruộng nhà người khác, luôn luôn chớp lấy thời cơ mà ăn trộm một chút, cho dù bị người khác phát hiện, Chu Hiểu Hồng lúc nào cũng khóc lóc nhận lỗi nói lần sau mình không dám như vậy nữa.
Hơn nữa từ nhỏ đến lớn lúc nào Chu Hiểu Hồng cũng rất xinh đẹp, chị ta vừa khóc lóc nhận lỗi thì người trong thôn cũng không muốn làm khó chị ta nữa.
Thế nên Chu Hiểu Hồng lúc nào cũng sử dụng cách đó để trốn tránh trách nhiệm, tập mãi cũng thành thói quen.
Cho dù lớn lên xinh đẹp thì đàn ông trong thôn cũng không ai dám cưới chị ta cả, đương nhiên cũng có một vài người nhìn chị ta thèm nhỏ dãi, nhưng một khi có thanh niên mới lớn nảy sinh loại tâm tư này, cũng đều bị mẹ của bọn họ cầm chổi đuổi đánh đến tận cửa thôn.
"Nếu con mà dám cưới Chu Hiểu Hồng thì con không phải con của mẹ nữa, chúng ta đoạn tuyệt quan hệ mẹ con".
Vậy nên lúc Chu Hiểu Hồng 22 tuổi vẫn chưa lấy được chồng, vất vả lắm mới gặp gỡ những “thanh niên trí thức” được quốc gia phân công tới thôn cô ta, Chu Hiểu Hồng cảm thấy đây chính là một cơ hội tốt để tiếp cận các thanh niên trí thức, có người còn không biết chuyện trước kia của cô ta mà suýt chút nữa đã kết hôn với cô ta rồi, đác tiếc Chu Hiểu Hồng không có thành công, sau khi nam thanh niên trí thức kia biết quá khứ của cô thì bắt đầu như phát “điên” tòng quân đến biên cương.
Chu Hiểu Hồng vẫn chưa thể lấy chồng, ở lại trong thôn, trưởng thôn cân nhắc suy nghĩ vì cô ta rất nhiều, thời gian trước Chu Hiểu Hồng còn khóc sướt mướt nói rằng mình muốn thay đổi muốn tham gia làm việc, trưởng thôn mới sắp xếp cho cô ta tới đây nuôi tằm.
Ai mà ngờ được lại… chứng nào tật nấy.
“Chị Thuận, xin lỗi.” Chu Hiểu Phượng nói lời xin lỗi với chị Thuận, nhưng sắc mặt chị Thuận vẫn không tốt lên chút nào: “Giờ này cô dẫn người tới đây làm gì?”
Ánh mắt của chị Thuận dừng lại trên người Tô Hiểu Mạn, khi nhìn đến khuôn mặt còn xinh đẹp hơn cả Chu Hiểu Hồng, trong lòng bắt đầu ngập tràn chán ghét, hiện tại chị ta vô cùng bài xích những người phụ nữ xinh đẹp lại nhu nhược như thế này.
“Chị Hiểu Mạn muốn tới học hỏi về nuôi dưỡng tằm, chị Thuận, chị dẫn chị ấy đi đi.”
Chị Thuận hừ lạnh: “Cô mang cô ta đi đi, hiện tại tôi làm gì có thời gian rảnh rỗi đi hướng dẫn người khác, công việc bên này đang ngập đầu đây.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận