Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 401 - Khóc




Sau khi Tô Hiểu Mạn nói xong câu đó cũng cảm thấy không thích hợp lắm, nếu mà sợ bóng sợ gió một lúc mới tốt chứ, nếu mà mang song thai thật, vậy vậy vậy…. Trời ạ, một lần sinh hai đứa nhỏ.
Tô Hiểu Mạn chưa từng chuẩn bị tâm lý về việc này, cô vẫn luôn cảm thấy cho dù mình có sinh con, cô và Tạ Minh Đồ cũng chỉ có khả năng sinh một đứa con mà thôi.
Nếu là song thai, thì thật sự giáng cho cô một cú không kịp trở tay.
Cô không muốn có hai đứa nhỏ?!
“Mạn Mạn, ăn mì trước đã.”
“Lúc nào rồi mà còn ăn mì nữa, đi tới bệnh viện trước, tên Cẩu Tử hư hỏng này, mới sáng sớm tinh mơ đã ném cho em một quả bom!!!” Tô Hiểu Mạn bị nổ cho mất hồn mất vía nào còn có tâm trạng nuốt trôi, cô đẩy Tạ Minh Đồ, hai người chuẩn bị đi tới bệnh viện.
Lúc đóng lại cửa viện, Tô Hiểu Mạn vẫn còn mang bộ dáng tức giận, trong tay cầm một quyển sách y, đấm vào vai Tạ Minh Đồ vài cái.
Cô vác cái bộ dáng kinh hồn chưa định, tối hôm qua mơ một giấc mơ như vậy đã đủ kích thích, buổi sáng hôm nay còn chưa kịp thanh tỉnh từ giấc mộng, lại biết một tin tức kinh khủng khác, Tô Hiểu Mạn không trở tay kịp, hoàn toàn không biết nên phản ứng như thế nào cả.
Tạ Minh Đồ đứng bên cạnh với vẻ mặt lo lắng khẩn trương nhìn cô, cũng không biết vì cái gì, Tô Hiểu Mạn cứ nhìn thấy gương mặt này của anh là bắt đầu tức giận, rất muốn phát giận lên nó.
Một cảm giác ghê tởm buồn nôn chặn ở yết hầu, Tô Hiểu Mạn che miệng, vành mắt đỏ bừng, cô vừa đói vừa khó chịu vừa tức giận lại ủy khuất.
“Đều tại anh, là anh sai.” Hai giọt nước mắt lan xuống khỏi hốc mắt, Tô Hiểu Mạn chỉ cảm thấy vô cùng ủy khuất, vừa rồi nói cái gì mà không ăn tới ngay bệnh viện, kết quả mới đi được hai bước cô lại cảm thấy đói và khó chịu.
Đói thì thôi đi, cô còn ghê cổ buồn nôn nữa.
“Mạn Mạn, em đừng có nóng giận.”
“Đi, chúng ta đi tới bệnh viện.”
Tạ Minh Đồ cẩn thận đỡ cô, Tô Hiểu Mạn tức giận tới đánh anh vài cái cho bõ tức, không cho anh tới gần, hai người lôi lôi kéo kéo mà đi ra khỏi con ngõ nhỏ, Tô Hiểu Mạn không cố đi được mấy bước đã để Tạ Minh Đồ ôm cô đi bệnh viện.
Sau khi bọn họ rời đi rồi, một cái cửa viện ló ra cái đầu, thím Trương hưng phấn mà chạy vào trong viện: “”Ê ê ê, các cô đoán xem ban nãy tôi nhìn thấy cái gì?”
“Thím Trương, thím đừng làm người ta tò mò thế chứ, thím nhìn thấy cái gì vậy?”
“Vợ chồng tiểu Tạ ở cách vách cãi nhau, chắc cãi nhau kịch liệt lắm, hai mắt tiểu Tô đỏ hoe, tôi thấy cô ấy khóc!”
“Khóc thật đấy, khóc tới mức như hoa lê dính nước mưa, đừng nói là đàn ông, tới tôi nhìn thấy còn đau lòng.”
Hai vợ chồng tiểu Tạ mới chuyển tới cách vách cãi nhau?! Đây là cái tin tức cực kì nóng hổi.
“Cái gì?1 Hai người bọn họ cãi nhau?!”
“Tiểu Tô còn khóc nữa á?!”
“Cãi nhau lớn tới mức nào?”
“Khóc ở bên ngoài cửa sân.”
“Mấy đôi vợ chồng trẻ tuổi này, chắc là… Tiểu Tạ làm sai cái gì, sao lại làm vợ mình khóc nhỉ?”

Thím Trương chạy về phòng, hưng phấn mà đẩy cánh tay chồng mình: “Tôi đã nói rồi mà, mấy đôi vợ chồng trẻ này nhất định sẽ có lúc cãi nhau.”
“Tiểu Tạ và tiểu Tô ở bên cạnh cũng cãi nhau rồi.”
“Tôi thấy hốc mắt Tiểu Tô đỏ hoe, tôi nhìn thấy còn đau lòng.”
“Cô gái xinh đẹp như vậy, mấy người trẻ tuổi này không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào cả.”
*
Tô Hiểu Mạn và Tạ Minh Đồ tới được bệnh viện, lấy số, may mắn buổi sáng hôm nay không có nhiều người đi làm siêu âm B lắm, Tô Hiểu Mạn siêu âm xong, kết quả ảnh chụp bên kia cũng đã ra —- Thật đúng là song thai!
Hai hạt đậu bé nhỏ.
Tô Hiểu Mạn ủy khuất mà cầm cái màn thầu gặm, hiện tại cô rất là đói, trước đó là một người ăn hai người bổ, hiện tại sau khi siêu âm xong, hiện tại một mình cô ăn mà ba người bổ, trong bụng tự dưng mọc ra hai đứa trẻ.
Rõ ràng trước đây cô đã hỏi qua Liễu Thục Phượng, nhà họ Tô bọn họ không có gen mang thai sinh đôi, mà nhà họ Khương và nhà họ Tạ, hình như cũng không có gen mang thai sinh đôi nốt, tại sao chỗ cô lại một phát ăn ngay, đã thế còn có tận hai đứa.
Càng đáng sợ hơn đó là, một bác sĩ nghiệp dư sứt sẹo như Tạ Minh Đồ thế mà lại đoán trúng được???!!!!!

Bạn cần đăng nhập để bình luận