Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 452 - Lừa Sắc Lừa Hôn




Dương Mẫn Thanh và Chu Hiểu Hiểu gặp nhau, cùng nhau đi thuê xe, chỗ các cô sang bên đó, còn phải tốn chút công sức, hai người ngồi xe điện đi, Chu Hiểu Hiểu thấy vẻ khẩn trương của cô ta thì cười một tiếng, trêu: “Cậu cũng đã khẩn trương đến mức này rồi? hay là chúng ta dẹp đường quay về nha?”
Dương Mẫn Thanh lắc đầu: “Như vậy làm sao được chứ?”
Chu Hiểu Hiểu thở dài một hơi: “Nếu không phải trước kia cậu cho anh ta xem ảnh rồi, không thì tớ còn có thể giả vờ thành cậu đi gặp anh ta một lần, thử xem anh ta là người như thế nào.”
“Cái chủ ý xấu xa gì vậy chứ?”
“Không thể làm loại chuyện khiến người ta hiểu lầm này được.”
……
Hai người nói chuyện rất nhanh đã đến nơi, cùng nhau xuống xe điện, lại đi thêm một đoạn mới đến cửa rạp chiếu phim, lúc này ở cửa rạp chiếu phim đã có không ít người, trên tay bọn họ còn cầm vé xem phim, như vậy nói lên cũng sắp đến giờ chiếu phim rồi..
Ở cửa có hơi nhiều người đang đứng với nhau.
Đột nhiên Dương Mẫn Thanh có chút hối hận không nên hẹn với “Phong” gặp mặt ở cửa rạp chiếu phim, nhiều người qua đường như vậy, rốt cuộc người nào mới là anh ta chứ?
Cái tên “Phong” thiếu tinh tế kia cũng không nói mình sẽ mặc đồ như thế nào mà xuất hiện.
Dương Mẫn Thanh lúc ấy cảm thấy đối phương đã nhìn thấy ảnh chụp của mình, không có khả năng không nhận ra cô, cho nên cũng không giao hẹn thêm điều gì khác.
Như thế rất tốt.
Làm không rõ rốt cuộc người ở đâu?
Chu Hiểu Hiểu băn khoăn: “Thanh thanh, cậu nói liệu người đã tới chưa?”
Chu Hiểu Hiểu nỗ lực tìm người đàn ông có diện mạo văn nhã tú nhã trong đám người, còn tìm những người đã cố ý trang điểm, nhưng mà…
Thời buổi này người đi đến rạp chiếu phim để xem phim, hầu hết đều là những đôi yêu nhai, ra tới nói đối tượng xem điện ảnh nam nhân, tựa hồ đều trang điểm có điểm bất đồng với người qua đường tao bao.
Chu Hiểu Hiểu: “……”
Phóng mắt nhìn thấy, hình như có rất nhiều người đều có khả năng là bạn qua thư của Thanh Thanh.
Dương Mẫn Thanh cũng ngây ngẩn cả người: “……”
Đúng là giống như mò kim đáy bể?
Cô đành phải lôi kéo Chu Hiểu Hiểu đứng ở một góc tương đối dễ nhìn thấy, chờ đợi “Phong” chủ động đến tìm cô.
Chỉ tiếc hai người bọn cô đứng chờ một lúc, không chờ được người mà mình muốn chờ, trái lại còn gặp được vài chàng trai muốn tiếp cận, khiến cho Dương Mẫn Thanh đang hồi hộp ngẩn ra sửng sốt, cho rằng người này phải, cuối cùng lại không phải.
Chu Hiểu Hiểu không lời gì để nói: “…… Ba chàng trai vừa nãy cũng rất giống “phong” mà cậu miêu tả.”
Nhưng cố tình tất cả đều không phải.
Dương Mẫn Thanh cũng cảm thấy vô cùng mệt mỏi.
Cô đều bắt đầu có chút chết lặng, nghĩ thầm một người đàn ông chẳng lẽ còn đến trễ? Cô cúi đầu nhìn thời gian một chút, thì ra còn chưa tới thời gian hai người hẹn nhau, vì thế Dương Mẫn Thanh quay đầu nói với Chu Hiểu Hiểu: “Tại chúng ta tới quá sớm.”
Lúc này thời gian chiếu phim cũng đã tới, người vây quanh ở ngoài cửa cũng trở nên ít đi rất nhiều, hai người Dương Mẫn Thanh thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Nhưng mà, lúc này đột nhiên lại có một người đàn ông trung tuổi để râu cá trê đi tới trước mặt hai người Dương Mẫn Thanh.
Dương Mẫn Thanh và Chu Hiểu Hiểu cho rằng chú trung tuổi này muốn tìm hai người các cô để xin giúp đỡ, ai biết ông ta vừa mở miệng lại là: “Cô chính là ‘ thanh ’ phải không?”
Hai người Dương Mẫn Thanh và Chu Hiểu Hiểu nhất thời trợn tròn mắt, hai người bọn cô đồng thời trợn to mắt nhìn người đàn ông râu cá trê trước mặt này.
Đây đây đây đây…… đây chẳng lẽ là “Phong”?
Sau đầu Dương Mẫn Thanh giống như bị người ta gõ một gậy, vang lên ong ong ong, cô nghĩ thầm chẳng lẽ đây chính là nguyên nhân mà lúc trước “phong” vẫn luôn không chịu đồng ý gặp cô sao?
Bạn qua thư nói chuyện với cô ba năm, bạn qua thư tính cách ánh sáng sủa tích cực, thế mà lại là là một ông già?!!
Chu Hiểu Hiểu suýt nữa cắn trúng đầu lưỡi của mình, kết quả như vậy, cho dù thế nào cô ta cũng chưa từng nghĩ đến.
Mệt cho cô lúc trước còn lo lắng vài ngày cho Mẫn Thanh, lo lắng cái người đàn ông kia là người lừa tài lừa sắc lừa hôn, cho nên mới phải thần thần bí bí, kết quả anh ta thế mà lại là…… Một người đàn ông trung niên giả dạng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận