Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 522 - Thích Ôm Người Khác




Tạ Nghiên biệt nữu trộm viết vài phong thư cho em gái rồi để bồ câu mình nuôi đưa đi, kết quả là chưa từng thu được thư hồi âm.
Thằng nhóc này cũng ủy khuất, chạy đi cáo trạng với mẹ.
“Em gái không để ý tới con.”
Tô Hiểu Mạn nhìn thứ mà con trai mình viết, từng nét bút, chữ viết xinh đẹp vô cùng, lại còn chép mấy câu thơ cho em gái mình xem, ca ngợi Tạ Dao xinh đẹp lại đáng yêu.
Nhưng mà….
Phỏng chừng Dao Dao xem mà không hiểu.
“Con có muốn vẽ tranh cho em gái không?” Tô Hiểu Mạn đưa ra chủ ý cho con trai mình.
Tạ Nghiên: “...”
Vì thế bạn nhỏ Tạ Nghiên vẽ một bức tranh, đáng tiếc Tô Hiểu Mạn cảm thấy tranh con trai mình viết còn khó hiểu hơn cả chữ của thằng bé.
“Con để bồ câu nhỏ đi gửi cho em gái.” Tạ Nghiên hưng phấn lại quyết định đi gửi tin nữa.
Tô Hiểu Mạn: “...”
Hy vọng có thể có kết quả.
Cũng không biết có phải hai anh em có sự ăn ý trời sinh hay không, dù sao thì cứ thư từ lung tung như vậy mãi, cũng không biết có phải Tạ Dao thật sự xem hiểu mấy hình vẽ của anh trai mình hay không, đây là một bí ẩn chưa được giải đáp.
Bí mật thuộc về bọn trẻ.
Tuy rằng Tạ Nghiên và Tạ Dao bằng tuổi nhau, nhưng Tạ Dao lại thấp hơn anh trai mình nửa cái đầu, có thể nhẹ nhàng ôm cô bé vào trong ngực, mà Tạ Dao muốn ôm anh trai, cô bé không cách nào ôm được.
Tạ Nghiên không sợ trời không sợ đất, chỉ sợ em gái đột nhiên nổi hứng muốn bế cậu lên thôi.
Ôm không được còn ngại cậu ăn quá nhiều.
Thật ra Tạ Nghiên thích ôm em gái thơm tho mềm mại, Tạ Dao thích ăn kẹo sữa đại bạch thỏ, trên người lúc nào cũng có mùi hương sữa ngọt ngào, Cố Quân Hằng cũng thích ôm Tạ Dao, nhưng Tạ Dao lại không thích bị người khác ôm.
Cô bé càng muốn ôm người khác hoặc là gấu nâu nhỏ trong ngực hơn.
Tạ Dao lấy tên cho hai con gấu nâu nhỏ, một con là Tiểu Nghiên, một con là Tiểu Quân.
Tạ Nghiên không cho cô bé lấy cái tên này, nghĩ thầm anh trai không phải con gấu nát trong lòng ngực của em, “Không được lấy tên anh trai.”
Tạ Dao rất thất vọng: “Vậy gọi là Tiểu Thạch Đầu đi, em muốn ôm Tiểu Thạch Đầu”
“Anh Tiểu Hằng, anh cho em gọi nó là Tiều Quân không?”
Cố Quân Hằng đương nhiên là không để ý gì cả, gật đầu bảo: “Dao Dao, em muốn đến nhà anh chơi không? Cậu anh mới mua món đồ chơi mới cho anh.”
“Em gái tôi không tới nhà cậu chơi đâu, em gái, anh trai dẫn em tới sân chơi.”
…..
Cố Quân Hằng thường xuyên tới nhà bọn họ chơi, hai đứa nhóc Tạ Nghiên và Tạ Dao cũng qua nhà thằng bé mấy lần, chẳng qua Tạ Dao là đứa hay nhớ nhà, muốn ở nhà cho bồ câu ăn, không thích tới nhà người khác chơi, cho nên phần lớn là Cố Quân Hằng tới nhà họ Tạ tìm hai anh em chúng nó chơi/
Tô Hiểu Mạn từng nhìn thấy mẹ của Cố Quân Hằng, Cố phu nhân mời cô dẫn các con tới nhà họ Cố làm khách, vừa tới nhà họ Cố, Cố Quân Hằng đã kéo hai đứa trẻ chạy vào phòng mình đùa nghịch, Tô Hiểu Mạn và Cố phu nhân, cũng chính là nữ sĩ Lâm Văn Hoa ngồi ở bên ngoài uống trà.
Lâm Văn Hoa là một nữ cường nhân nổi danh, là một người có thủ đoạn, trang dung trên người không chút cẩu thả, phảng phất ngay giây tiếp theo là có thể xuất hiện ở hiện trường hội nghị, nhưng lúc cô ấy đang nói về con trai bé bỏng của mình, trong mắt lại mang theo chút ôn nhu ấm áp.
“Sau khi nuôi bồ câu, ngày nào cũng nhớ thương con bồ câu nhỏ trong nhà kia, cha nó không cho nó nuôi, nó còn cãi nhau với ba vài tiếng, cố chấp ôm con bồ câu chạy về phòng.”
“Không nghĩ tới mấy nhóc con này có thể dùng bồ câu để đưa tin được, đúng là mới mẻ chơi vui.”
“Cha nó cũng tò mò, muốn đi theo rồi trộm xem, nó đề phòng cha nó như thể đề phòng cướp vậy.”
Tô Hiểu Mạn nói chuyện về con cái với cô ấy trong chốc lát, hai người phụ nữ nói chuyện về con cái thật ra sẽ có vô số đề tài để nói, trò chuyện trò chuyện, nói tới tạp chí mà Tô Hiểu Mạn làm, Lâm Văn Hoa nói cô làm không tồi, “Hiện tại các phương diện đều đang ở bước khởi đầu, nhưng thứ này đều phải làm nên, có thể ra bên ngoài học tập thêm xem.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận