Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 325 - Không Thể Tin Được




Không biết bây giờ tên cún ngốc kia đang làm gì nhỉ?
*
Lúc này Tạ Minh Đồ đang cầm bút sột soạt mà viết thư.
Trước kia vì lấy lòng Mạn Mạn nên anh đã học thuộc rất nhiều bài thơ tình từ cổ chí kim, tất cả chỉ vì muốn khiến Mạn Mạn vui vẻ. Ai biết anh mới đọc cho Mạn Mạn nghe một bài thơ tình mà Mạn Mạn suýt nữa đã cười vỡ cả bụng, Tạ Minh Đồ liền nghẹn lại không đọc nữa.
Trong đầu tự động đóng gói một đống thơ tình và thư tình kia rồi ném vào thùng rác.
Học thuộc nhiều như vậy, lúc ấy trong lòng Tạ Minh Đồ chỉ thầm nghĩ, tại sao mà những người này có thể viết ra nhiều từ ngữ như vậy, nghĩ ra nhiều câu bày tỏ tình cảm sâu sắc như vậy cơ chứ? Anh có tình cảm chân thành tha thiết nhiệt liệt với Mạn Mạn đến thế, vậy mà anh muốn biểu đạt tình yêu của mình, cũng suy ngẫm trong đầu lâu muốn chết, thế nhưng lại chẳng nghĩ ra nổi câu nào.
Mà bây giờ sau khi tách nhau ra một đoạn thời gian.
Anh phát hiện bản thân mình chẳng cần chủ động trầm tư suy nghĩ thì trong đầu cũng tự động nảy ra vô số câu nói. Anh có rất nhiều, rất nhiều, rất nhiều lời nói muốn nói với Mạn Mạn. Anh nghẹn những lời đó trong lòng cực kỳ khó chịu, thế nhưng Mạn Mạn lại không ở bên cạnh anh.
Không còn cách nào khác, anh chỉ đành phải cầm bút lên, mỗi ngày viết một ít, rất mau đã tích góp được cả một xấp thư. Chỉ là những xấp thư kia chưa có cách nào gửi được ra ngoài.
Mỗi lúc gần tới đêm khuya, không ít người đều sẽ nhớ nhung người nhà. Ngồi tâm sự với nhau khiến cảm xúc nhớ mong càng thêm mãnh liệt hơn, còn có người lén rơi nước mắt nữa.
Tạ Minh Đồ chưa bao giờ khóc, anh chỉ ôm những xấp thư kia vào trong ngực mà tưởng tượng ra bóng dáng của người kia.
Sau khi phát tiết hết cảm xúc ra, hiện giờ Tạ Minh Đồ lại càng trưởng thành hơn không ít so với những ngày trước, cảm xúc kín đáo hơn, không dễ bộc lộ cảm xúc như trước nữa. Nhìn bản thân mình đang biến hóa từng ngày trong gương dường như là càng ngày càng xa lạ, mặt mày anh càng nhiều thêm mấy phần tự tin kiệt xuất chỉ thuộc về người trẻ tuổi.
Đương nhiên, mỗi lúc nhớ tới Mạn Mạn thì phần tự tin kia sẽ tự động giảm bớt ba bốn phần, à không, phải là bảy tám phần.
—— Sự tự tin giảm xuống mức thấp nhất.
Mạn Mạn nhất định vẫn phải thích anh đấy!
Đêm khuya mỗi khi nằm mơ, cũng chỉ trong mơ anh mới có thể ngửi được mùi hương nhẹ nhàng của những sợi tóc đen kia.
Cứ một ngày huấn luyện vất vả trôi qua thì ngày gặp mặt lại gần thêm một chút.
*
Sau ngày dự thi một hôm thì đoàn văn công dán kết quả tuyển chọn, Hà Tình Mỹ vô cùng tích cực lôi kéo Tần Xuân Tú đi xem kết quả.
“Ở bên kia, mau nhìn đi.”
“Xung quanh nhiều người quá đi mất.”
“Nhường đường một chút nào!”
Tần Xuân Tú tràn ngập chờ mong, nỗ lực tìm kiếm tên của mình trên mục thông báo đỏ rực kia.
Những cái tên trên danh sách cũng không nhiều, một hàng đều là những cái tên được viết bằng bút lông mực đen.
…… Tần Xuân Tú…… Tần……
Cô ta tìm khắp cả tờ giấy đỏ cũng không nhìn thấy tên mình.
Tầm mắt của Hà Tình Mỹ thì dừng lại trên một cái tên khác:
—— Tô Hiểu Mạn.
Việc Tần Xuân Tú trượt nhưng Tô Hiểu Mạn lại đỗ khiến mỗi người nhà họ Vương đều ngạc nhiên không thôi, bọn họ thực sự không nghĩ rằng kết quả sẽ là thế này.
Dương Mỹ Hạnh thật ra rất vui vẻ, “Dương Ngọc và chồng bà ấy chắc sẽ vui mừng muốn chết cho mà xem.”
Vương Tấn An hừ vài tiếng, nghĩ thầm cái lão Khương đáng giận kia nhất định sẽ lại muốn chạy tới trước mặt ông để khoe khoang rồi.
Vương Huyên Huyên cảm khái: “Chắc hẳn là chị Hiểu Mạn múa rất đẹp.”
Hà Tình Mỹ: “Có thể thi đỗ đúng là không dễ dàng.”
Hà Tình Mỹ đã đoán trước được là Tần Xuân Tú sẽ thi trượt, nhưng cô lại không có dự đoán được rằng kết quả sẽ thành ra thế này. Vậy mà Tô Hiểu Mạn mà cô chướng mắt lại có thể thi đỗ, ngay cả thành tích thi lý thuyết cũng đã đỗ, sắp trở thành một thành viên của đoàn văn công khu vực Văn Cảnh rồi.
Không phải nói là trình độ văn hoá của cô ấy không tốt lắm hay sao? Tại sao lại nằm ở thứ hạng cao trong danh sách trúng tuyển thế chứ?
Hà Tình Mỹ không vui mừng mà cũng không quá khó chịu, cô chỉ đơn thuần cảm thấy không thể tin nổi mà thôi. Tâm tình muốn xem náo nhiệt trước kia cũng đã nguôi ngoai bớt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận