Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 483 - Sức Hấp Dẫn Của Son Môi




Ở thập niên 80 lái được cái xe máy cũng đặc biệt nổi bật rồi, về sau lại mua Santana, xe hơi, xe việt dã, về sau lại mua xe thể thao cho bọn nhỏ, biệt thự ở thủ đô để cho ông nội bà nội và sư phụ ở đó, ra khỏi nhà ngồi lên xe của mình đi phượt…
Nghĩ vậy, sự nghiệp kiếm tiền trong lòng Tô Hiểu Mạn cũng căng lên.
Chuẩn bị thôi! Tất cả đều chuẩn bị hết!
Tạ Minh Đồ thấy đôi mắt vợ yêu của mình chợt lóe lên, cũng không biết cô đang suy nghĩ cái gì, nhưng khẳng định là cô rất vui vẻ, nếu những thứ như son môi này có thể làm cô vui vẻ như vậy, vậy thì về sau anh sẽ làm cho cô càng thêm vui vẻ hơn nữa.
Anh cảm thấy mình lại nên bổ sung một kho sách mới ở trong đầu.
Học thêm càng nhiều đồ vật, khiến cho Mạn Mạn càng thêm vui vẻ.
Nghĩ đến về sau trên mặt Mạn Mạn có thể sử dụng những đồ trang điểm mà mình nghiên cứu chế tạo ra, tim Tạ Minh Đồ cũng nóng lên.
Mấy năm nay đa số thời gian Tạ Minh Đồ đều ở trong trường, anh đối với loại đồ vật như tiền này cũng không phải rất mẫn cảm, đối với sự biến đổi của xã hội lúc này cũng không hiểu biết sâu sắc đến đâu, lúc này anh chỉ muốn làm cho vợ mình vui vẻ mà thôi.
“Anh Tiểu Đồ ơi, sau này cuộc sống của chúng ta sẽ càng ngày càng tốt hơn.”
“Đương nhiên.”
Trước khi rời đi, Tạ Minh Đồ dẫn theo Tô Hiểu Mạn và hai đứa nhỏ, ăn một bữa cơm với Thẩm Minh Nhạc, hiện giờ Thẩm Minh Nhạc ở chỗ bộ đội không quân ở phía Đông Bắc, lần này cố ý nghỉ phép mang theo người yêu đến ăn cơm với bọn họ.
Thẩm Minh Nhạc rất vất vả mới có được người yêu, còn chưa kịp ở trước mặt Tạ Minh Đồ khoe người yêu của mình, đã bị đôi song sinh của nhà họ Tạ ở trước mặt làm cho mê mẩn luôn rồi.
Trong lòng Thẩm Minh Nhạc yên lặng rơi lệ, mình còn đang cảm thấy may mắn chuyện vất vả lắm mới có người yêu mà người ta đã sớm có con trai con gái đầy đủ rồi.
“Chào chú Thẩm, dì Tưởng đi con.”
Hai đứa bé vâng lời chào chú và dì.
Nghe hai đứa trẻ gọi chú, Thẩm Minh Nhạc càng cảm thấy hâm mộ. Người yêu Tưởng Dĩnh Quân mà anh dẫn đến lại đang chú ý đến son môi trên môi Tô Hiểu Mạn, hôm nay màu son trên môi Tô Hiểu Mạn là một loại màu đỏ nâu của bánh đậu đỏ, vô cùng rõ ràng, dịu dàng nhẹ nhàng, khuôn môi của cô vốn dĩ đã rất đẹp rồi, bây giờ lại tô thêm một chút son lại càng có tác dụng giống như vẽ rồng điểm mắt.
Tưởng Dĩnh Quân liên tiếp nhìn vào màu son trên môi cô.
Cô ta ở trong trường học cũng đã được coi như là người có dung mạo xuất sắc, hôm nay Thẩm Minh Nhạc nói muốn dẫn cô ta đi gặp đồng đội cũ và vợ của anh ta, còn nghe nói người ta đã sinh được hai đứa con, Tưởng Dĩnh Quân cho rằng người này sẽ là một người phụ nữ giản dị mộc mạc.
Ai biết vừa thấy mặt, vợ đồng đội cũ của Thẩm Minh Nhạc thế mà lại là một đại mỹ nhân , dung mạo của cô ấy đẹp đẽ diễm lệ, dáng người lả lướt hấp dẫn, da mặt trắng như tuyết không chút tì vết, hoàn toàn không giống như người đã sinh hai đứa con.
Ở trước mặt cô ấy thì mình mới là người có nhan sắc mộc mạc kia.
Đôi môi đỏ của cô ấy thật đẹp nha, luôn hấp dẫn sự chú ý của Tưởng Dĩnh Quân, môi của cô ấy bôi cái gì vậy? Đẹp quá.
Nhưng lại không khoa trương giống như diễn viên trên sân khấu, dùng ở trong cuộc sống hàng ngày lại vừa giản dị vừa đẹp.
Tưởng Dĩnh Quân nhìn chằm chằm môi Tô Hiểu Mạn ngây ra, ngay cả Thẩm Minh Nhạc cũng nhận ra người yêu của mình không thích hợp, anh ta dùng khuỷu tay đẩy nhẹ vào Tưởng Dĩnh Quân, Tưởng Dĩnh Quân lúc này mới như người mới tỉnh mộng, ý thức được mình nhìn chằm chằm đối phương như vậy thật là thất lễ.
Vội vàng mở miệng xin lỗi.
Tô Hiểu Mạn cười, chỉ vào môi mình: “Em đang nhìn son trên môi chị hả?”
Tưởng Dĩnh Quân gật đầu, dứt lời lại hỏi luôn: “Đúng vậy, chị mua ở đâu vậy?”
“Là nhà chị tự chế ra đó, nếu em mà thích thì chị có thể đưa cho em một thỏi, hôm nay chị còn mang thêm một thỏi son chưa dùng đến, em có muốn thử không?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận