Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 515 - Giặt Không Sạch




Vương Ngọc đúng là không ngờ tới, “Tứ hợp viện” cho công nhân mà hiện giờ Triệu Thanh Thanh đang ở này vậy mà lại có cả Tivi màu, tủ lạnh, máy giặt, radio, còn có xe đạp và xe máy, mấy thứ này, đều là phúc lợi của thành viên trong ban biên tập bọn họ.
Kia chính là Tivi màu a!
Chiếc TV hơn một ngàn đồng.
Phải tích cóp bao lâu mới có thể mua được một chiếc TV chứ!!!
“Thanh Thanh, ban biên tập các cậu còn nhận người không?” Vương Ngọc cắn cắn môi, trong lòng tự nhiên lại dâng lên một nỗi hối hận, nếu lúc trước cô mà đi theo Triệu Thanh Thanh đến đây làm tạp chí, những phúc lợi có thể hưởng thụ này, có phải cũng sẽ có phần của cô ta hay không?
Triệu Thanh Thanh lắc lắc đầu: “Tạm thời không tuyển thêm nữa, nếu nhận người, tớ sẽ tìm cậu nha?”
Vương Ngọc lắc lắc đầu: “Hay là thôi đi, tớ vẫn cảm thấy công việc này của các cậu không đáng tin cậy lắm, nhỡ đâu tạp chí của các cậu không bán được thì sao? Nhỡ đâu nhà máy Uyển Hề đóng cửa thì sao?”
Triệu Thanh Thanh cũng thừa nhận nguy hiểm rất lớn, cô ta hiện tại cũng không phải vừa mới bắt đầu như vậy lăng đầu thanh, không hề tùy tiện kéo người gia nhập: “Đúng vậy, phải chịu rủi ro rất lớn.”
“Nếu cậu muốn tới làm tạp chí cùng nhau, nhất định phải suy xét rõ ràng điểm này.”
Vương Ngọc vẫy vẫy tay: “Tớ cũng chỉ đùa một chút thôi, tớ làm việc ở báo xã vẫn rất tốt.”
Vương Ngọc ngoài miệng nói như vậy, nhưng mà nỗi ghen ghét trong nội tâm vẫn không áp xuống dưới được, cô ta hâm mộ Triệu Thanh Thanh hiện giờ có thể có cuộc sống sung sướng hưởng thụ.
Nhưng cô ta lại không muốn phải chịu rủi ro, cũng không muốn nhìn thấy Triệu Thanh Thanh sống quá tốt.
Có lẽ cô ta không cũng đắc ý được bao lâu nữa, loại tạp chí này có bán được hay không, vẫn còn là một câu hỏi chưa có lời giải, có lẽ chỉ qua mấy tháng nữa sẽ phải đóng cửa, đến lúc đó ngay cả một công việc Triệu Thanh Thanh cũng không có.
*
Kiếm lời, Tô Hiểu Mạn gửi không ít đồ vật trở về cho Liễu Thục Phượng, Liễu Thục Phượng không cần cô hiếu kính tiền, nói cuộc sống hiện giờ của mấy người nhà họ Tô bọn họ cũng đã rất tốt rồi, trong nhà cũng đã xây được ngôi nhà mới, anh ba Tô học lái xe vận tải với người khác, chạy vận chuyển cũng kiếm được không ít tiền lời.
Anh cả và chị dâu cả thì mở một tiệm cơm nhỏ ở huyện thành, cuộc sống cũng vô cùng thịnh vượng.
Anh hai và chị dâu hai còn ở nhà máy, giống như nói mưu hoa muốn từ trong xưởng từ công xuống biển, chị dâu hai cũng muốn mở một tiệm cơm nhỏ giống như vợ chồng anh cả.
Không ít người trong thôn đều hâm mộ nhà họ Tô bọn họ, nói nhà họ Tô bọn họ ai nấy đều có tiền đồ, Liễu Thục Phượng không rêu rao việc con gái mình mở nhà máy ra ngoài, giấu kín chuyện rồi trộm vui tươi hớn hở một mình.
Con gái gửi tủ lạnh cho bà, máy giặt, còn có Tivi màu, đặc biệt là Tivi màu, chính là cho bà thể diện rất lớn, thời điểm trong nhà người khác ngay cả TV đen trắng còn không có, nhà bà đã có thể được xem Tivi màu.
“Hiểu Mạn mua trở về sao?”
“Chiếc TV này phải hơn một ngàn khối đi? Nhập khẩu?”
“Không tồi, nhìn rõ hơn TV đen trắng nhiều lắm.”
“Nhà bà còn có tủ lạnh, máy giặt sao.”
“Máy giặt là thứ gì? Chẳng lẽ còn có thể giặt quần áo thay người sao? Cái thứ đồ chơi kia có thể giặt sạch sẽ sao? Tôi không tin, Liễu Thục Phượng, tôi thấy bà vẫn đừng nên dùng máy giặt, có thể sử dụng tay để giặt, làm sao phải cần dùng đến máy giặt chứ.”
“Cái nhà vạn nguyên hộ ở thông bên cạnh kia, trong nhà người ta cũng không cần dùng đến máy giặt, vợ ông ta còn đang ghét bỏ giặt không sạch sẽ đó.”
Liễu Thục Phượng mặc kệ những lời ghen tị của người khác: “Giặt không sạch thì giặt không sạch thôi, tôi nhất định phải dùng máy giặt con gái của tôi mua cho tôi, mỗi ngày chỉ cần đem quần áo dơ của mấy người đàn ông kia ném vào là được, lại ấn nút nguồn, đợi chút là có thể giặt xong rồi.”
“Dù sao cũng là mỗi ngày đều giặt, còn có thể không sạch sẽ đến mức nào chứ, bộ xương già này của tôi làm sao còn có thể tự mình giặt quần áo bằng tay chứ.”
……

Bạn cần đăng nhập để bình luận