Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 430 - Kỳ Tài Trong Giới Múa




Vốn Tạ Minh Đồ không có chút hứng thú với chuyện bếp núc nào bị ông nói tới mức buộc dùng khổ công với nó, Tính cách Tạ Minh Đồ rất quật cường, anh là loại người nếu bị người khác nói là anh không được, anh sẽ nghiến răng chứng minh cho họ thấy là anh sẽ làm được.
Mặt khác, anh cũng có chỗ hơn Quan Chấn Nhạc, đó là kĩ thuật cắt rau của anh.
“Đây là thứ mà thầy cắt? Kĩ thuật cắt rau của ngự trù hoàng cũng?”
“... Chỉ như này như này?”
“Con nhắm mắt lại cũng cắt đẹp hơn thầy.”
Quan Chấn Nhạc: “...”
Hai người đem mấy nguyên liệu nấu ăn bình thường biến thành sang trọng , cắt củ cải cũng phải chú ý một chút, Quan Chấn Nhạc ngại anh không biết xào, Tạ Minh Đồ có tay nghề tốt hơn lại chê ông cắt không đẹp, hai người tranh luận liên tục nhưng mà cũng không phun ra mấy từ tục tĩu.
Khiến Tô Hiểu Mạn nghe như nghe nhạc vậy.
Ngoài ra trình độ ẩm thực mỗi ngày lại tăng lên một ít, cải trắng xào bình thường dần không còn giống cải trắng xào bình thường nữa, cứ như vậy, chỉ sợ miệng cô sẽ bị nuôi tới kén ăn, ăn đồ ăn trong nhà rồi sau này đi tới nhà ăn của đoàn ca vũ, chỉ cảm thấy ăn mà như nhai rơm nhại rạ, không có mùi vị.
Không tới mấy ngày, Quan Chấn Nhạc hoàn toàn ở lại trong viện nhà bọn họ, nhà mình thì mặc kệ, căn bản ông không có con cái, một mình cô tịch ở vài chục năm, vất vả lắm mới tìm được thằng đệ hợp khẩu vị, nên không muốn ở nhà mình nữa.
Lúc này nếu có nghĩ tới thứ gì mới mẻ thì đều có đối tượng để thí nghiệm.
Tạ Minh Đồ chính là đối tượng thí nghiệm mà ông đang nhìn chằm chằm, Quan Chấn Nhạc vô cùng có tinh thần thử cái mới, những thứ mới mẻ ông làm ra, mới thì có mới thật, nhưng tỉ lệ thất bại vô cùng cao, vị của những sản phẩm thất bại vô cùng cổ quái.
Nhưng mà vẻ bề ngoài thì Quan Chấn Nhạc làm tốt lắm, cho dù có thất bại đi chăng nữa, bề ngoài mấy món này vẫn rất đẹp mắt, thoạt nhìn như một món rất ngon.
Nhưng mấy thứ này cũng chỉ nên nhìn mà thôi… ăn vào có hương vị lạ lắm.
Trước kia Tạ Minh Đồ đã mắc bẫy hai lần, đồ ăn Quan Chấn Nhạc làm, không thể nói là cực kì khó ăn, nhưng mà… lại là một loại mùi vị khiến người ta rất khó chịu.
Tô Hiểu Mạn chưa từng nếm qua, cô mới chỉ nghe Tạ Minh Đồ miêu tả qua mà thôi.
Từ sau khi Quan Chấn Nhạc tới đây, thân thể Tô Hiểu Mạn được dưỡng tới càng ngày càng tốt, các loại phản ứng khi mang thai giảm bớt đáng kể, ngày ăn ngon miệng, đêm thì ngủ ngon, còn có thể nghe hai người này đấu võ mồm để giải buồn, khí sắc cả người minh diễm thêm vài phần, làm người trong đoàn ca vũ cũng cảm thấy ngạc nhiên, sôi nổi hỏi cô mang thai có phải có thể dưỡng nhan hay không? Tại sao lại cảm thấy cô càng ngày càng xinh đẹp.
Tô Hiểu Mạn nghe xong đương nhiên là mừng lắm, có hai thầy trò này ở đây, thai nghén gì đó cũng sẽ không có.
Thật ra cô cũng không có mặt mũi đi hỏi.
Nhưng nhìn dung mạo của mình trong gương, đương nhiên là càng ngày càng vui mừng, nói không chừng người thầy là hậu nhân của ngự trù hoàng cung này biết mấy cái bí kíp bảo dưỡng nhan sắc của quý phi thời cổ đại cũng nên.
Lúc nghĩ tới đây, Tô Hiểu Mạn không nhịn được nhớ về giấc mộng kia.
Giấc mộng về Tô quý phi và Tạ thái y.
Nếu có thể mơ thấy đoạn kế tiếp thì tốt rồi!
Tô Hiểu Mạn nghẹn dữ lắm mới không đi hỏi thầy Quan xem trong bụng mình là hai đứa con trai hay là hai đứa con gái hay lại là một nam một nữ. Trong lòng cô có chút nghi ngờ không rõ lắm, cứ cảm thấy phải tới tận ngày sinh mới biết được giới tính của con mình.
Nếu mà biết trước được thì cứ cảm thấy thiếu thiếu cái gì đó.
Lúc còn chưa biết thì cô còn có thể ảo tưởng nhiều một chút, nói không chừng là một cặp bé trai, cũng có thể là một cặp chị em, hoặc là một cặp long phượng thai, nếu là long phượng thai thì đó là hai chị em hay vẫn là hai anh em?
Hai đứa nhỏ trong bụng phải cạnh tranh bình đẳng xem ai lớn ai nhỏ.
Tô Hiểu Mạn còn đốc thúc Tạ Minh Đồ dạy dỗ thai nhi, lúc này Tô Hiểu Mạn phải cảm tạ mình được làm việc trong đoàn cã vũ cơ, lỡ như sinh con gái, chúng được xem múa từ trong thai nhi, biết đâu sau này sẽ là kì tài trong giới múa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận