Thập Niên 70: Xuyên Thành Vợ Của Vai Ác

Chương 200 - Tình Người




Cô ta tính về sau sẽ chỉ dẫn theo con gái sống qua ngày.
Sau khi nhà họ Tạ gia biết chuyện cô ta phá thai, Tôn Mai và ông Tạ cũng không có phản ứng gì, dù sao bọn họ đã có mấy đứa cháu trai rồi, thêm một đứa hay bớt một đứa, cũng không có gì đáng quan tâm cả, đứa bé đã không còn thì thôi, vẫn có thể sinh thêm đứa khác.
Mà anh ba Tạ dường như sắp điên rồi, con trai duy nhất của anh ta, chỉ đơn giản như vậy mà mất đi, anh ba Tạ cực kỳ thống hận, anh ta oán hận Chu Tiểu Hủy, anh ta nghĩ cho dù sau này Chu Tiểu Hủy có quỳ xuống cầu xin anh ta như thế nào đi nữa, nhất định anh ta cũng sẽ không tha thứ cho người phụ nữ này.
Tô Hiểu Mạn không nghĩ tới Chu Tiểu Hủy lại quyết tuyệt như vậy, ngay cả đứa con trong bụng cũng xoá sạch.
Cô ta đã kiên quyết không bao giờ quay về cái nhà họ tạ rách nát kia nữa.
“Tại sao chị lại cứ thế mà bỏ đứa con này vậy hả?”
Vẻ mặt Chu Tiểu Hủy rất tiều tụy, nhưng tinh thần lại không tồi, Tô Hiểu Mạn cảm thấy hiện giờ nhìn thoáng qua cô ta đã lộ ra một cảm giác nhẹ nhàng như đã hoàn toàn được tự do vậy.
“Sau khi bỏ đứa con này, chị cảm thấy rất yên lòng.”
“Biết là con trai, chị cũng không hối hận, trên đời này chị chỉ có hai đứa con gái là Xuân Quyên và Hạ Quyên thôi.” Lúc này Chu Tiểu Hủy đột nhiên cười nhạo vài tiếng, kiên cường nói: “Lúc nào cũng bắt chị phải sinh được con trai phải sinh được con trai, nhưng chị cố tình không sinh đấy, bây giờ không ai có thể ép buộc chị được nữa!”
Mất đi một đứa con, trong lòng Chu Tiểu Hủy cũng không cảm thấy dễ chịu gì, cô ta quay đầu đi nhìn về phía Xuân Quyên và Hạ Quyên ở bên kia, đôi mắt có thêm vài phần ôn nhu: “Nếu thật sự là con trai, không sinh ra là tốt nhất, chị sợ sau khi đứa bé kia ra đời, tâm tư của chị cũng sẽ lệch theo thì làm sao bây giờ?”
Ông nội bà nội không thèm để ý, cha ruột cũng không để bụng, nếu ngay cả người mẹ ruột là cô ta cũng mặc kệ, vậy thì những ngày tháng sau này hai đứa con gái nhỏ của cô ta sẽ sống như thế nào chứ.
Tô Hiểu Mạn kéo Xuân Quyên và Hạ Quyên đến bên cạnh, “Hai đứa về sau phải ngoan ngoãn nghe lời mẹ nói.”
Xuân Quyên cùng Hạ Quyên gật đầu.
“Em đi đi, Xuân Quyên đã trưởng thành rồi, cũng có thể làm việc kiếm công điểm, ba mẹ con chị có thể sinh hoạt bình thường, em trai chị ở bên kia chờ hai ngày tới sẽ đưa lương thực đến, ở trong thôn còn có vài người quen, cũng mang đến cho chị một ít.”
Quan hệ của Chu Tiểu Hủy cùng người dân trong thôn không tệ, cùng là phận phụ nữ thông cảm cho nhau, thấy cô ta muốn sống một mình cùng với hai đứa con gái, cho dù biết là không đủ trong tình cảnh hiện tại nhưng bọn họ cũng mang một ít đồ đến để biểu đạt tâm ý.
Không khí trong thôn bọn họ cũng không tệ lắm, hơn nữa khoảng thời gian trước Tô Hiểu Mạn giúp phụ nữ trong thôn lấy được mấy cái máy may, sang năm còn muốn cùng nhau học nghề nuôi dưỡng tằm, ba cô sáu bà rốt cuộc không có nói gì nhiều thêm.
Nhìn thấy Tô Hiểu Mạn đưa Chu Tiểu Hủy sắp xếp ở tại lều tranh, cũng không có người tới nói ra nói vào.
Khi Tô Hiểu Mạn từ lều tranh ra tới, vẫn là có vài người trong thôn ở trước mặt cô tìm hiểu hỏi han.
“Hai vợ chồng Tạ lão tam thật sự ly hôn rồi?”
“Đúng vậy.”
“Người phụ nữ đã ly hôn làm sao có thể sống chứ?”
“Hai ngày nay Tạ gia các cô thật đúng là náo nhiệt, hiện tại phân gia còn chưa có làm mà lão tam lại ly hôn.”
……
“Ngày Tạ gia phân gia đã xác định rồi, đến lúc đó mọi người có thể cùng nhau đến xem, cũng là để làm nhân chứng cho chúng tôi.”
Người bên cạnh liên tục gật đầu.
Sau khi gật đầu xong, bọn họ lại cảm thấy hình như có chuyện gì đó không ổn.
Giống như chuyện nhà họ Tạ gia phân, bọn họ khẳng định là không thể bỏ qua, cũng muốn đi tham gia góp mặt thêm náo nhiệt.
Nhưng là…… Tô Hiểu Mạn mời bọn họ đi nhà họ Tạ xem phân gia, còn nói là phải làm nhân chứng, chuyện này như thế nào đều cảm thấy kỳ lạ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận