Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 101: Ranh Con Ngông Cuồng

.



Chương 101: Ranh Con Ngông Cuồng

Chương 101: Ranh Con Ngông Cuồng

Lẽ nào mấy năm qua đi, Chính Dương Tông đã không còn ai nữa rồi?

Người bình thường cho dù có ở cạnh Ngọc Cốt Phiến nhưng trên người nó công đức kim quang nên sát khí trên thân nó cũng sẽ không tạo thành ảnh hưởng đối với ai cả.

Cảm giác được khí tức của Vệ Miên, đột nhiên chiếc quạt kia bắt đầu chấn động, nhưng cũng chỉ chấn động vài cái rồi không còn bất cứ động tĩnh nào khác nữa.

Vệ Miên nhíu mày, pháp khi mang cấp bậc như Ngọc Cốt Phiến gần như đã được tính là linh khí rồi.

Kiếp trước nó còn biết bay nữa cơ, không thể nói sau vài nghìn năm đến bây giờ không thể cử động được nữa.

Sát khí trong Ngọc Cốt Phiến rất nặng, âm khí nặng nề, Vệ Miên dùng thiên nhãn nhìn qua đã có thể trông thấy một tầng hắc khí bao bọc bên ngoài chiếc quạt.

Chỉ là vị trí bao phủ này... sao lại kéo thẳng xuống cái bệ bên dưới thế nhỉ?

Cô đang định quan sát kỹ hơn thì cái bệ đó đột nhiên chấn động!

Xoảng một tiếng, cái bệ đập vỡ kính thủy tinh rồi lao thẳng về phía Vệ Miên, Vệ Miên lập tức lách người tránh đi.

Cũng chính vào thời khắc này cô mới hỏi ra, tuy rằng sát khí trên Ngọc Cốt Phiến rất nặng nhưng còn lâu mới bằng được cái bệ đỡ bên dưới nó kia.

Cũng không biết cái thứ này được tạo thành từ gì mà sát khí trên thân nó lại gần như ngưng tụ thành thực chất như thế.

Vệ Miên cầm Ngọc Cốt Phiến trong tay lập tức đuổi theo cái bệ kia.

Sát khí của cái bệ nặng nhưng Ngọc Cốt Phiến cũng không thuộc dạng ăn chay, chiếc quạt nằm trong tay cô lại càng như cá gặp nước.

Ngọc Cốt Phiến ở dưới lòng đất mấy nghìn năm rồi bất thình lình bị người đào ra, vừa thấy lại ánh mặt trời chưa được bao lâu thì đã bị đặt chung với cái bệ này rồi.

Không có ai khống chế khiến thực lực của Ngọc Cốt Phiến sụt giảm mạnh, cho nên trong suốt khoảng thời gian đấu đá với cái bệ này, nó vẫn luôn ở thế hạ phong, sớm đã bất mãn lắm rồi.

Dưới sự chỉ huy của Vệ Miên, Ngọc Cốt Phiến thi triển pháp lực đối đầu chính diện với cái bệ kia.

Vệ Miên cũng cảm giác được ý chí chiến đấu với Ngọc Cốt Phiến, cô lập tức dùng hai tay bấm quyết, lẩm nhẩm chú ngữ, đồng thời còn móc cả bùa đã chuẩn bị từ trước ra, ném tất cả về phía cái bệ đó.

Trong nháy mắt, toàn bộ bùa lập tức bay xung quanh cái bệ kia thành một vòng tròn, vòng tròn đó càng ngày càng nhỏ, nhanh chóng bao vây chặt chẽ cái bệ.

Hơn nữa, mấy lá bùa kia còn khiến thực lực của Ngọc Cốt Phiến càng ngày càng mạnh, kiềm chế chặt chẽ cái bệ lại.

Vệ Miên thấy thế, tốc độ lẩm nhẩm chú ngữ càng ngày càng nhanh, mắt thấy cái bệ kia đã sắp bị Ngọc Cốt Phiến đánh bay xuống đất thì đột nhiên, toàn bộ thân bệ chấn động, một sợi khói đen bay ra từ trong đó. Lúc này, Vệ Miên mới thu tay, giọng nói lạnh như băng: "Cuối cùng thì mi cũng chịu chui ra rồi!"

Hóa ra có một nam quỷ đầu trọc sống nhờ trong cái bệ đó.

Nam quỷ để trần nửa người trên, lộ ra nửa thân mình được vẽ đầy đồ đằng quỷ dị, sắc mặt của gã khó coi, giọng nói lạnh lùng.

"Nhãi ranh, sư phụ mi không dạy mi không được lo chuyện bao đồng sao? Bằng không chết thế nào cũng không biết đâu!"

Vệ Miên hừ lạnh.

"Sư phụ ta dạy cái gì, lát nữa ta sẽ cho mi lĩnh giáo hết."

"Ranh con ngông cuồng!" Nam quỷ đầu trọc quát một tiếng, đột nhiên cơ thể lóe lên, thoắt cái đã chui vào trong cơ thể của Tiền Lệ.

Cả người Tiền Lệ mềm nhũn, còn chưa kịp ngã xuống đất đã lại đứng dậy.

Khuôn mặt cô ta trở nên dữ tợn, môi hơi mím lại, động tác và tư thế đều cực kỳ giống nam quỷ đầu trọc vừa rồi kia.

Đột nhiên cô ta giơ tay ra dùng sức bóp ngực mình, khóe miệng nhếch lên một nụ cười khiêu khích, trong ánh nhìn của Vệ Miên, vạt áo trước ngực Tiền Lệ bị cởi hết ra, để lộ đôi gò cao trắng nõn nà.

Vệ Miên: "!"

Bỉ ổi thế!

Cô không quan tâm nam quỷ đầu trọc đang dùng cơ thể của Tiền Lệ để tạo ra tư thế lẳng lơ kia mà nhặt cái bệ vừa mới rớt xuống đất lên.

Cái thứ này không biết được tạo từ vật liệu gì mà đen sì, trông giống gỗ mà cũng giống thiết, cầm trong tay còn nặng trình trịch.

Xem chừng nam quỷ đầu trọc đã sống trong cái bệ này không ít năm rồi, bên trên này đã nhiễm đầy khí tức của gã, Vệ Miên nghĩ đến lá bùa hộ thân vừa mới để trong túi áo của Tiền Lệ mà híp mắt lại.

Cô vẫy tay ra đằng sau, Ngọc Cốt Phiến vô cùng ăn ý lập tức bay tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận