Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 731: Che Giấu Thiên Cơ

.



Chương 731: Che Giấu Thiên Cơ

Chương 731: Che Giấu Thiên Cơ

Gia đình bà Vương chỉ có một cô con gái hơn nữa còn không hiếu thuận, bắt đầu từ lúc bà ta chuyển tới Thanh Bình là đã có dự định ở nhà cháu ngoại trai dưỡng già rồi, cho nên bà ta vẫn luôn coi mình thành mẹ chồng của Vương Tử Văn, đối với rất nhiều hành động của cô ta đều cảm thấy chướng mắt, đến sau này còn chuyển vào sống chung, muốn từ từ điều giáo cô ta.

Hai năm sau, lúc Vương Tử Văn lại một lần nữa mang thai, bởi vì xảy ra xung đột với bà Vương mà bị bà ta đẩy xuống ban công, trực tiếp một xác hai mạng.

Khi ấy bà Vương bị công an bắt đi, cả đời này cũng không còn cơ hội ra ngoài nữa.

Bà Mã còn chưa buồn được hai hôm thì Mã tam đã đón Ân Hồng về nhà, cùng tới với bọn họ còn có đứa con trai đã được hai tuổi kia.

Bé trai đang ở độ tuổi mọc răng và học nói, mũm mĩm trông rất đáng yêu.

Bà Mã lập tức không còn đau lòng nữa mà bắt đầu sống cuộc sống ngậm kẹo đùa cháu, mà Mã tam với Ân Hồng cũng chính thức tổ chức hôn lễ vào một tháng sau.

Về phần Vương Tử Văn, Mã tam cũng đã tổ chức tang lễ cho cô ta, chẳng qua cũng là để thu lại một phần tiền đã bỏ ra vào mấy năm trước mà thôi.

Hôm ấy, nhà mẹ đẻ của cô ta chỉ có mỗi cha của cô ta tới, còn những người khác thậm chí còn không lo cái mặt ra ngoài.

Oán linh thấy mình đã rơi vào trong tay Vệ Miên cũng không hề biết tem tém lại một chút nào, dọc theo đường đi toàn nhe răng múa vuốt với cô, sau đó Vệ Miên vả nó liên tiếp hai cái thì nó mới chịu yên phận.

Cái thứ này đều là thai nhi bị phá bỏ ngay cả khi đã thành hình, bản thân chúng mang theo oán khí mà chết, sau này lại bị câu hồn, vẫn luôn dùng âm khí và máu tươi để nuôi dưỡng, càng hắc hóa càng lợi hại hơn.

Người kia thi pháp thông qua con búp bê rồi thả oán linh vào trong bụng của thai phụ, sau khi cắn nuốt hồn phách của thai nhi ban đầu, dựa vào huyết nhục của thai phụ để nhanh chóng trưởng thành, sau đó phá bụng mà chui ra.

Nhưng sau khi ra ngoài có thể làm gì? Cái thứ này tâm trí không hoàn thiện, muốn tiếp tục sinh tồn giống như một người bình thường là chuyện gần như không có khả năng, cho nên mục đích khiến nó chào đời bằng cách như thế là gì? Cũng phải có một chút ích lợi gì chứ?

Vệ Miên nghĩ rồi lại nghĩ, đột nhiên cô ngồi thẳng người dậy, ánh mắt lập tức lạnh hẳn đi.

Bởi vì cô nghĩ đến một loại khả năng khác!

Những thai phụ bị chọn trúng này tương đương với vật chủ của oán linh, oán linh chào đời thông qua vật chủ sẽ sở hữu một cơ thể chân chính.

Cho dù bên trong là gì thì nó cũng đã chào đời nhờ vật chủ, trên người đã dính khí tức của con người, theo quan điểm của thiên đạo thì nó chính là một con người.

Dùng cách này để ra đời tương đương với che giấu thiên cơ, sẽ không dẫn đến dị tượng trong thiên địa, lại càng không bị thiên đạo chú ý đến!

"Sư thúc!" Lúc Vệ Miên trở về Bích Thủy Viên Lâm thì Trịnh Hạo và Trịnh Hằng đều ở đó.

Thấy cô đẩy cửa đi vào, hai người đồng loạt chào hỏi.

"Hình như hôm nay không phải ngày học cơ mà, lẽ nào hai người qua đây còn có chuyện gì khác?"

Tầm nhìn của Vệ Miên nhìn quanh phòng khách một lượt nhưng không thấy Lương Hạo Nhiên đâu, xem ra tiểu tử này không tới rồi.

"Sư thúc, cô đi đâu thế, tôi vừa nghe nói trường học các cô được nghỉ đông một cái là lập tức chạy tới đây tìm cô chơi này, nhưng cô lại không có ở nhà, gọi điện cũng không bắt máy nốt!"

Vừa nhắc đến chuyện này là Trịnh Hạo lại không nhịn được mà lải nhải không ngừng, rất giống một con Golden bị chủ nhân vứt bỏ.

Nhà người anh em tốt của anh ta có một lán trồng cây ăn quả, bên trong chuyên dùng để nuôi trồng những loại hoa quả trái mùa, có một khu vực còn trồng dâu.

Trịnh Hạo biết Vệ Miên thích ăn nên đặc biệt hái một giỏ nhỏ về, dự định thể hiện một phen trước mặt sư thúc, mấy hôm trước học hành không tốt, nói không chừng sư thúc sẽ nể mặt đống dâu mà không phạt anh ta nữa.

Nhưng không ngờ sau khi tới mới phát hiện ra Vệ Miên không có ở nhà, hơn nữa còn ra ngoài từ cái hôm được nghỉ.

Người giấy nói sư thúc không mang theo gì cả, chắc hẳn một hai ngày nữa là có thể về nhà, hai người cũng không có việc gì làm nên dứt khoát ở đây đợi luôn.

Vừa chơi điện thoại vừa đợi, thuận tiện nhét luôn dâu tây vừa mới hai được vào miệng, sau đó vừa ăn một quả là không dừng lại được luôn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận