Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 940: Tất Cả Đều Là Báo Ứng

.



Chương 940: Tất Cả Đều Là Báo Ứng

Chương 940: Tất Cả Đều Là Báo Ứng

Thực lực của anh ta tuy mạnh nhưng bảo sắp xếp một mình thì vẫn hơi tốn sức, nhưng làm loại chuyện thương thiên hại lý này cũng không thể để đám người khác trong Đạo môn biết được.

Không còn cách nào khác, Tùng Thiên Khung mới nhắm mục tiêu lên người chị gái ruột Tùng Vũ Tinh của mình, kêu nhà họ Bạch tới cửa cầu cứu cô ta.

Nhưng Tùng Vũ Tinh không đồng ý.

Vẫn là Tùng Thiên Khung dùng cháu ngoại trai uy hiếp thì cô ta mới bất đắc dĩ phải đồng ý.

Trong nháy mắt đó, Tùng Vũ Tinh cảm thấy đứa em trai song sinh này trở nên cực kỳ xa lạ, nhưng chuyện liên quan đến sự an nguy của con trai, cô ta chỉ có thể ra tay cùng nhau bày bố.

Nhưng cô ta thật sự không muốn nhìn thấy một cô gái vô tội phải chết thảm như vậy vì sự tham lam của đám người nhà họ Bạch, sau khi chết thi thể không được an táng cũng thôi đi mà hồn phách còn bị giam cầm trong cơ thể đời đời kiếp kiếp, đến sau này lại càng là thi hồn hợp nhất, biến thành một con cương thi không phải người, không phải quỷ, không có lý trí.

Nhưng nhà họ Bạch lớn mạnh, còn có Tùng Thiên Khung gây khó dễ từ bên trong, đến ngay cả cha cũng giúp em trai, lôi con trai của cô ta ra uy hiếp.

Tùng Vũ Tinh thầm hận trong lòng nhưng lại không có cách nào hết, vì thế, cô ta lặng lẽ khắc trận pháp lên trên nóc quan tài, mục đích của cô ta khác với nhà họ Bạch, nếu thai phụ này chỉ có cơ hội phá quan tài chui ra sau khi biến thành cương thi vậy còn không bằng để đối phương tiến hóa sớm hơn!

Thúc hóa trận được khắc lên trên quan tài đã thất truyền từ lâu, nhưng Tùng Vũ Tinh vẫn cố gắng dựa vào thực lực và vận khí để hoàn thiện trận pháp khuyết thiếu này, chỉ mong rằng thai phụ bên trong có thể hóa thành cương thi trong vòng mấy trăm năm và ra ngoài báo thù.

Nhà họ Bạch đã bắt đầu thối nát từ phần gốc như vậy thật sự không nên tiếp tục ở lại làm hại người nữa.

Xuất phát từ áy náy nên Tùng Vũ Tinh còn đặt thêm trấn hồn châu chí hồn của nhà họ Tùng vào trong quan tài cùng đối phương, mong rằng có thứ này ở đây có thể giúp linh đài của thai phụ duy trì được một tia thanh tỉnh cuối cùng sau khi hóa thành cương thi, ít nhất là cũng nhớ được kẻ thù của mình là ai.

Trấn hồn châu là một hạt châu to hơn trân châu bình thường một chút, trong bóng tối sẽ tỏa ra tia sáng màu vàng lấp lánh, có công hiệu trấn hồn và trừ tà.

Mấy chuyện này, đương nhiên là Tùng Thiên Khung và gia chủ nhà họ Tùng đều không biết, đến tận sau này bọn họ mới phát hiện ra trấn hồn châu được thờ phụng trong nhà đã bị người cuỗm mất.

Nhưng nhà họ Tùng xem quẻ một phen đều không tìm được manh mối của hạt châu, cứ như thể đã bị thứ gì đó che mất khí tức vậy, không còn cách nào khác, bọn họ chỉ đành bỏ qua.

Sau khi hoàn thành thuật pháp, nhà họ Bạch nhanh chóng khởi sắc, trong vòng hai năm ngắn ngủi mà tài sản đã tăng lên gấp mấy lần, phúc vận của thế hệ sau lại càng hưng thịnh, vậy mà cũng có người vào triều làm quan. Đây đều là lợi ích mà khí vận lớn của cô gái kia mang tới, vì thế người nhà họ Bạch lại càng tôn dùng nhà họ Tùng đã thi pháp hơn.

Thế nhưng, suy cho cùng nhà họ Tùng cũng đã làm ra một chuyện thương thiên hại lý, bọn họ không giống với nhà họ Bạch có khí vận của người kia che chở, phúc vận liên miên.

Nhà họ Tùng đã phải nhận sự trừng phạt của thiên đạo.

Bắt đầu từ thế hệ sau, con nối dòng của nhà họ Tùng càng ngày càng khổ sở.

Tại thế hệ của Tùng Vũ Tinh, dòng chính của nhà họ Tùng tổng cộng có ba người con, hai nam và một nữ. Nhưng đến cuối cùng, ba người này chỉ sinh được hai người con, Tùng Thiên Khung cũng từng có một đứa con trai nhưng cơ sở non yếu, nuôi chưa được hai năm đã qua đời.

Nhà họ Tùng sau này vẫn luôn ít con ít cháu, không phải không đẻ được mà là vất vả lắm mới đẻ ra được nhưng cơ sở non yếu.

"Tôi điều tra được thế hệ cuối cùng của nhà họ Tùng chết vào năm ba mươi bảy tuổi, đứa trẻ này trời sinh đã bị liệt, hơn nữa còn rối loạn chức năng sinh dục, cả đời không lấy vợ mà chỉ có một đứa con nuôi, đặt tên là Tùng Mậu, năm nay đã ba mươi lăm tuổi."

Giọng của Lưu Học Nghĩa không mang theo một chút dao động nào cả, giống như đang kể một câu chuyện không liên quan đến mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận