Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1028: Thi Thể Nữ Bị Chém Đứt Tay Chân

.



Chương 1028: Thi Thể Nữ Bị Chém Đứt Tay Chân

Chương 1028: Thi Thể Nữ Bị Chém Đứt Tay Chân

"Đúng đúng đúng, đại sư, tôi cảm thấy bệnh này rất tà môn, bệnh viện không kiểm tra ra được gì cả nhưng tôi không biết tại làm sao nữa, tôi vừa không giết người vừa không phóng hỏa, làm sao lại bị ma ám được chứ!"

Đồng Siêu Cường cảm thấy mình vô cùng oan uổng, tuy rằng anh ta không dám nói mình là một người tốt nhưng cũng chưa từng làm ra chuyện xấu gì cả, thậm chí có đôi khi ở trên Tích Thủy Trù gì đấy nhìn thấy người bị bệnh đáng thương, không có tiền chạy chữa mà anh ta còn quyên góp năm mươi đến một trăm đồng.

Cho nên chuyện bị ma ám này khiến anh ta cảm thấy vô cùng vô lý.

Từ lúc nhìn thấy người này là Vệ Miên đã xem qua tướng mặt của anh ta rồi, đây chỉ là một người bình thường rất thường thấy, một đời khỏe mạnh an khang, không có tương lai rộng lớn gì nhưng cũng không có đại họa gì hết.

Duy chỉ có một điểm được tính là hơi đặc biệt, chính là bên dưới lông mày của anh ta cho thấy anh ta là một người thích ham lợi nhỏ.

"Tôi thấy âm khí trên người này chắc hẳn đã bắt đầu có từ một tháng trước, trong khoảng thời gian này có xảy ra chuyện gì đặc biệt không?"

"Không!" Đồng Siêu Cường không hề do dự mà đáp.

Từ sau khi anh ta cảm thấy tay chân lạnh ngắt, có khả năng là bị ma ám đã nghĩ lại hết một lượt những chuyện thẹn với lòng mà mình đã làm từ nhỏ đến lớn, ngay cả chuyện hồi nhỏ trộm hai hào trên bục giảng cũng nhớ lại luôn.

Hồi đó, hai hào kia đã khiến cho anh ta chột dạ suốt một khoảng thời gian rất dài, nếu như thật sự giết người vậy chưa chắc lương tâm đã bình yên được bao lâu.

"Nói sinh thần bát tự của anh cho tôi, để tôi tính thử xem sao."

Hiện giờ đang là ban ngày, con quỷ đó không ở bên cạnh Đồng Siêu Cường, bằng không Vệ Miên còn có thể hỏi đối phương, nhưng bây giờ chỉ có thể thông qua bấm ngón tay tính toán, nhưng như vậy cũng không thể bói ra được chi tiết.

Đồng Siêu Cường vội vàng báo sinh thần bát tự của mình ra, Vệ Miên cúi mắt tính toán một phen sau đó trực tiếp mở thiên nhan với anh ta.

Một tháng trước.

Hôm đó, Đồng Siêu Cường và mấy người bạn hẹn nhau cùng đi câu cá, cái cần câu mà anh ta mới mua đã về hàng, tốn hết hơn nửa tháng tiền lương của anh ta, đang muốn khoe với với mấy người bạn câu cá một phen.

Thời gian mà mấy người hẹn nhau là mười giờ nhưng Đồng Siêu Cường nôn nóng muốn dùng cần câu mới, hơn tám giờ đã đến bên bờ sông thường xuyên câu cá rồi.

Anh ta dựng ghế ra như thường lệ, sau đó lấy trùn chỉ ra trộn với mồi, lúc trộn còn đồng thời liếc mắt nhìn mặt sông.

Rất nhanh, Đồng Siêu Cường đã thu hồi tầm mắt nhưng đột nhiên anh ta phát hiện ra không đúng, bèn vội vàng nâng mắt lên nhìn về phía sông.

Cái thứ màu đỏ đang càng ngày càng lan rộng về bờ kia là gì thế nhỉ?

Con sông này dài khoảng hơn hai mươi mét, trước mắt dòng chảy cũng coi như nhẹ nhàng, phía thượng du còn có mấy nhà máy thủy điện lớn, mỗi lần sau mưa bão là sẽ mở đập xả lũ.

Chỉ có một vài con cá hơi nhỏ sẽ lao xuống con sông bên dưới, lâu dần, cá con càng ngày càng lớn, người tới câu cá cũng nhiều lên.

Có điều, nói là thượng du nhưng trên thực tế cách chỗ mà Đồng Siêu Cường câu cá cũng chỉ khoảng mấy cây mà thôi, dọc theo đường đi này lại càng quanh co chín khúc, một đoạn trong đó còn cách gần khu dân cư.

Cho nên thi thoảng cũng có một vài người không có đạo đức sẽ ném rác thải sinh hoạt vào đây, nhìn thấy túi nilon nổi lềnh phềnh trên mặt nước cũng không phải là chuyện hiếm có gì.

Nhưng Đồng Siêu Cường dám khẳng định cái thứ màu đỏ kia chắc chắn không phải túi nilon, mà ngược lại, trông giống quần áo hơn.

Nếu cái thứ này trực tiếp trôi đi thì Đồng Siêu Cường cũng không tò mò nhưng cứ cố tình nó trôi đến gần chỗ mình lại dừng luôn ở đó.

Đồng Siêu Cường nhìn xung quanh, vì là buổi sáng ngày nghỉ cho nên rất nhiều người có thể dành cả một ngày để câu cá, trước mắt vẫn chưa có người nào tới đây, người duy nhất đang câu cá cách chỗ này cũng mấy trăm mét.

Anh ta tìm một cái gậy rồi khều mấy cái vào cái thứ màu đỏ kia, sau đó từ từ kéo nó lại gần.

Cảm giác cái thứ đó có hơi nặng, có điều, Đồng Siêu Cường cũng không từ bỏ, sau khi tốn công sức một phen, cuối cùng anh ta cũng kéo được cái thứ đó đến trước mặt mình.

Nhưng đợi khi anh ta cúi đầu nhìn lại phát hiện ra đó là một thi thể nữ đã bị chặt đứt tay chân!

Bạn cần đăng nhập để bình luận