Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 423: Anh Sao Thế

.



Chương 423: Anh Sao Thế

Chương 423: Anh Sao Thế

Trịnh Thiết Trụ nghĩ lại cảm thấy cũng hợp lý, vì thế trên đường trở về, anh ta lại một lần nữa tải APP video ngắn xuống.

Sau khi về đến nhà còn dùng mật mã ở di động của vợ để đăng ký, tiếp đó nhìn thấy trên thanh thông báo có hơn mười tin chưa đọc.

Trịnh Thiết Trụ kinh ngạc, đã rất lâu rồi anh ta không mở tài khoản này ra bởi vì trước đó đã tìm một tài khoản tìm kiếm người thân để đăng bài giúp, nhưng không những một thông tin hữu dụng cũng không nhận được mà còn bị mấy cuộc điện thoại cố ý táng tận lương tâm lừa anh ta.

Chính vì như thế nên Trịnh Thiết Trụ đã bị lừa mấy vạn rồi.

Mà thông tin tìm kiếm người thân do chính anh ta đăng, đừng nói là lượt like và bình luận mà ngay cả lượt xem còn rất ít thì thôi. Nhưng hôm nay bị sao thế này, sao lại có nhiều thông báo thế này?

Trịnh Thiết Trụ vội vàng mở thanh thông báo này ra, anh ta phát hiện có không ít người đã @ mình, sau khi ấn vào xem, anh ta nhìn thấy toàn bộ bình luận đều bắt nguồn từ một bình luận này.

[Thần toán Vệ Thất: Quan sát cung tử nữ của hai vợ chồng anh chị có thể thấy trong mệnh của anh chị vốn có hai đứa con, một đứa con trong số đó đã được đưa đi từ khi vừa mới chào đời, một đứa trẻ còn lại đi lạc vào năm năm tuổi, sáu tuổi chết yểu, cho nên xét từ tướng mặt thì cả đời này anh chị chỉ có một nửa đứa con đã được đưa đi kia thôi, tiếp tục tìm kiếm đã không còn ý nghĩa gì nữa, trở về sống cho thật tốt đi!]

Nghe được câu này, Trịnh Thiết Trụ kinh hồn bạt vía.

"Lạch cạch!"

Chiếc điện thoại trong tay anh ta trực tiếp rớt xuống đất, dọa người vợ đang ngồi bên cạnh làm giày giật nảy mình.

"Anh sao thế?"

"Vợ... vợ này!"

Vương Hà nhìn anh ta với vẻ khó hiểu, thấy sắc mặt của chồng thật sự khó coi mới quan tâm hỏi: "Thấy chỗ nào khó chịu trong người hả? Có phải lại váng đầu rồi không? Có cần uống ít thuốc..."

Vừa nói cô ta vừa cúi đầu nhặt chiếc điện thoại lên.

Giao diện của chiếc di động vẫn chưa thay đổi, Vương Hà cũng ngay lập tức đọc được dòng bình luận kia.

"Ạch!"

Chiếc di động lại rớt xuống đất.

Hai vợ chồng đưa mắt nhìn nhau, lúc này họ đã không thể kiềm chế được sự kinh hãi trong lòng.

Chuyện có một đứa con được giao cho người khác ngoại trừ bọn họ và nhà họ Hứa ra thì không còn một ai biết nữa.

Mà chuyện này phải bắt đầu nói từ công việc trước đây của Trịnh Thiết Trụ.

Ngày trước Trịnh Thiết Trụ ở công trường là công nhân làm việc trên giàn giáo, công nhân làm việc trên giàn giáo chủ yếu phụ trách lắp ráp và tháo dỡ trên giàn giáo, có một lần vì anh ta làm việc sơ suất mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Vốn dĩ lúc đó người bị thương chắc hẳn nên là anh ta nhưng một đồng nghiệp cùng ký túc xá Hứa Đại Hà đã cứu anh ta, còn bản thân mình thì lại bị thương không hề nhẹ, và cũng chính vì thế mà anh ta mất đi khả năng sinh dục. ...

Hồi đó, Vương Hà đã mang thai được hơn sáu tháng nhưng chưa một lần nào từng đến bệnh viện kiểm tra, cho nên cũng không biết mình mang thai song sinh.

Mà Hứa Đại Hà vừa mới kết hôn chưa được bao lâu, còn sau sự cố lần này mà tuyệt hậu.

Đương nhiên vợ của Hứa Đại Hà không chịu được, vì chuyện này mà đã không ít lần cãi nhau, cô ta vừa khóc vừa gào lên, còn có luôn cả dự định ly hôn, kiến cho lúc Hứa Đại Hà nằm viện cũng không được nghỉ ngơi tử tế.

Nhìn thấy vợ của Hứa Đại Hà khóc lóc thảm thiết trước giường bệnh, Trịnh Thiết Trụ ngấm ngầm đưa ra một quyết định, nếu đứa con trong bụng của Vương Hà là con trai vậy sau khi đẻ ra sẽ trực tiếp tặng cho Hứa Đại Hà.

Còn nếu là con gái thì bọn họ sẽ tự mình nuôi lớn, sau này đẻ được con trai sẽ lại cho anh ta sau.

Phía bên quê nhà của anh ta đều biết Vương Hà đã mang thai, cho nên lần đó về chỉ có thể nói là đứa bé chết non mà thôi.

Sức khỏe của bọn họ không có vấn đề, sau này muốn thì vẫn có thể sinh tiếp.

Anh ta đã bàn bạc chuyện này với Vương Hà, mới đầu Vương Hà kiên quyết không đồng ý nhưng cô ta cũng là một người thấu tình đạt lý, biết về chuyện này đã tương đương với nhà họ Trịnh bọn họ nợ nhà họ Hứa một mạng, trả một đứa con cũng là lẽ hiển nhiên thôi.

Còn nữa, chẳng ai bằng lòng đi nuôi con trai của người khác cả, nếu được thì đương nhiên người ta càng thích con đẻ của mình hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận