Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1018: Trai Tốt Không Lấy Được Vợ Tốt

.



Chương 1018: Trai Tốt Không Lấy Được Vợ Tốt

Chương 1018: Trai Tốt Không Lấy Được Vợ Tốt

Nhà họ Vương đông người, ăn ở nhà này một bữa, ăn ở nhà kia một bữa, cuối cùng cũng nuôi được đứa trẻ này lớn lên.

Hơn nữa, hai vợ chồng bác cả Vương cũng để lại một ít tài sản nhưng người nhà họ Vương lại không động đến, cứ coi như là chuẩn bị cho Vương Mãnh sau này kết hôn.

Vương Mãnh học trung cấp nghề, sau khi tốt nghiệp trực tiếp đến xưởng sửa chữa ô tô làm việc liền năm, sáu năm.

Đừng thấy điều kiện gia đình của Vương Mãnh bình thường nhưng vẻ ngoài của anh ta cũng tuấn tú lịch sự, là một chàng trai có tinh thần hiếm có trong mười dặm tám thôn.

Đợi khi anh ta đến tuổi kết hôn, lại thông qua người giới thiệu nhìn trúng con gái của xã trưởng, sau đó hai người tiến triển đến bước hẹn hò yêu đương.

Hẹn hò được một năm, dưới sự thúc giục của cha bên nữ mới chính thức kết hôn.

Hiển nhiên sau khi kết hôn cũng ngọt ngào được một khoảng thời gian, hơn nữa, đứa trẻ Vương Mãnh này từ nhỏ đã không có tật xấu gì, kết hôn rồi lại càng nghe lời vợ hết, việc nhà cũng chịu xắn tay lên làm.

Thế nhưng, trai tốt không lấy được vợ tốt.

Vợ của Vương Mãnh vốn thoạt nhìn cũng là một cô gái tri thư đạt lễ, tuy rằng tính cách không được tốt cho lắm nhưng mọi người đều có thể hiểu cho.

Ai kêu người ta là con gái của xã trưởng cơ chứ, gả đến nhà Vương cũng thuộc dạng hạ giá rồi, cho nên có hay hờn dỗi một chút cũng rất bình thường.

Vì thế, khi nhìn thấy cô dâu mới vừa vào cửa được ba tháng đùn đẩy hết việc trong nhà, cơm không biết nấu, ngày nào cũng chỉ biết đi đến cổng thôn chơi mạt chược với người ta, nhưng người nhà họ Vương đều nhịn hết.

Cuộc sống như thế trôi qua tận năm năm.

Trong khoảng thời gian này, nhà họ Vương đã mấy lần giục hai người Vương Mãnh mau chóng sinh con nhưng đều bị vợ của anh ta từ chối, lý do chính là hai người bọn họ vẫn còn trẻ con, đẻ con rồi cũng không chăm sóc được.

Không còn cách nào khác, bụng là của người ta, người ta muốn đẻ thì đẻ, mà không muốn đẻ cũng không ai bắt ép được cô ả.

Thế nhưng đúng lúc này, đột nhiên Vương Mãnh được kiểm tra ra mắc u thận ác tính.

Bác sĩ nói khối u không lớn cho lắm, có thể cân nhắc đến làm phẫu thuật giữ thận, nói ra nghe cũng không phức tạp, chính là cắt quả thận có khối u kia đi.

Như vậy, cuộc sống sau này đều dựa vào một quả thận khác chống đỡ.

Bác sĩ nói độ khó của ca phẫu thuật cũng tạm, ngay cả bệnh viện bản địa bọn họ cũng có thể làm được, nhưng nếu không tin tưởng bên này thì có thể lên bệnh viện tuyến trên.

Chẳng qua, ca phẫu thuật này nên làm nhanh hết sức có thể, nếu không cắt bỏ kịp thời thì u ác tính vẫn có khả năng lan rộng ra, không thể xác định được thời gian, có thể nhanh mà cũng có thể chậm, nếu nhanh thì trong một khoảng thời gian rất ngắn sẽ lây nhiễm sang một bên thận vẫn còn nguyên vẹn khác, cho nên hy vọng anh ta có thể nhanh chóng đưa ra quyết định.

Vương Mãnh nghe nói mình mắc u thận ác tính mà chỉ cảm thấy trời đất đều sụp đổ.

Anh ta là trụ cột trong gia đình, nếu giờ mà ngã xuống vậy vợ hoàn toàn không có cách nào sống một mình được.

"Vậy... làm ca phẫu thuật này cần bao nhiêu tiền?"

Giọng của Vương Mãnh khô khốc, chỉ sợ nghe được đáp án mà mình sợ hãi.

Lỡ như phí phẫu thuật là cái giá trên trời, vậy rốt cuộc anh ta nên sống hay là đợi chết đây.

Vốn còn tưởng mình đã đủ kiên cường rồi, nhưng thật sự đến một ngày này, có một cơ hội sống thì ai lại muốn chết chứ?

"Ừm, cộng thêm cả phí điều trị trước sau là khoảng hai mươi vạn! Đây cũng chỉ là con số phỏng đoán thôi."

Bác sĩ tính lại tình hình đóng viện phí của người bệnh tương tự trước đó rồi đáp với vẻ đắn đo.

Hai mươi vạn chỉ là con số tham khảo mà thôi, còn trên thực tế cũng không ít hơn con số này đâu.

Nghe nói tiền chữa bệnh mất tận hai mươi vạn tệ, trái tim đang thấp thỏm của Vương Mãnh từ từ dịu xuống.

Mấy năm nay anh ta đều làm việc rất chăm chỉ, số tiền kiếm được lại càng không tiêu lung tung, nếu thật sự không được vậy có thể bán căn nhà đi?

Lúc trước anh ta kết hôn, nhà vợ đòi nhiều sính lễ, cộng thêm một căn nhà, cho nên toàn bộ tài sản mà cha mẹ để lại đều đã dùng hết, không còn đủ nữa, thậm chí còn phải gánh một ít khoản nợ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận