Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 125: Mắt Híp Cũng Trợn Tròn Luôn Rồi

.



Chương 125: Mắt Híp Cũng Trợn Tròn Luôn Rồi

Chương 125: Mắt Híp Cũng Trợn Tròn Luôn Rồi

Tuy rằng giọng điệu của Cung Lị Lị mang theo vẻ bất mãn nhưng nói chuyện cũng không tính là khó nghe.

Tên đạo sĩ bên cạnh cũng nhận ra Vệ Miên, nghĩ đến lần trước ông ta bị một bà cụ đánh cũng là cô gái trẻ này giải vây cho.

Hồi đó ông ta còn nói gì đấy, nói là cô còn biết lừa đảo hơn cả mình, cô gái trẻ này còn kêu ông ta cứ đợi mà xem.

Sau đó, ông ta cũng không còn gặp lại bà cụ đó nữa, rồi còn xem cái gì?

Lúc này nhìn thấy Vệ Miên, ông ta vẫn không nhịn được mà cười đùa cô mấy câu: "Cô gái, cô lại định cướp mối làm ăn của tôi đấy à?"

Vệ Miên lại không để ý đến ông ta mà trực tiếp nói với người phụ nữ trung niên kia: "Dì là đứa con gái thứ ba trong gia đình, trên có hai chị gái, dưới còn một em trai. Năm dì bảy tuổi trong nhà xảy ra hỏa hoạn, là em trai của dì đã cứu dì ra ngoài nhưng cậu em này lại vì hít phải quá nhiều khói độc cho nên mấy năm nay sức khỏe vẫn luôn không tốt.

Cung phụ mẫu của dì khô cạn tối tăm, lại có vết rạn, nguyệt giác trái và nguyệt giác phải đều có đường vân phân nhánh, có thể thấy cha mẹ của dì đều đã không còn, hơn nữa còn là xảy ra tai nạn giao thông chết cùng một ngày."

"Năm hai mươi sáu tuổi dì kết hôn, chồng của dì là bạn học trung học của dì, hai người chỉ có đúng một cô con gái, năm ngoái đã thi đỗ đại học nhưng trước đó con gái của dì từng xảy ra chuyện ngoài ý muốn nên chân không ổn, bình thường đi đường có lẽ không nhìn ra được nhưng không thể chạy nhảy."

Mấy lời này vừa thốt ra đã khiến Cung Lị Lị phải lộ ra vẻ mặt kinh hoàng rõ ràng.

Đạo sĩ nghe thế cũng ngạc nhiên đến mức đôi mắt híp cũng trợn tròn.

"Chân của con gái bà thật sự không ổn sao? Cha mẹ bà đều chết vì tai nạn giao thông sao?"

Cũng không phải tay đạo sĩ này không biết nhìn một tí nào cả, thật ra ông ta chỉ là một kẻ có kiến thức hời hợt cho nên có thể nhìn ra được cha mẹ của Cung Lị Lị đều đã qua đời, nhưng cô gái trước mặt này lại có thể nhìn ra được bọn họ qua đời vì tai nạn giao thông.

Thế này cũng phi lý quá rồi.

Vẻ kinh ngạc trên gương mặt của Cung Lị Lị không thể nào che giấu được, bởi vì Vệ Miên nói hoàn toàn chuẩn xác!

Toàn bộ tiên sinh đoán mệnh mà bà ta từng tìm đến đều không thể bói chuẩn xác được như vậy, càng đừng nói là Vệ Miên còn nói chính xác đến tận năm tuổi, mấy lời này khiến bà ta nghe phải mà lông tơ gáy đều dựng hết lên.

"Sao... sao cô lại biết?"

Vệ Miên nhếch môi cười: "Bây giờ đã tin lời tôi nói chưa?"

Cung Lị Lị lại càng kinh ngạc và bất an hơn.

Còn chưa đợi bà ta nói gì thì điện thoại lại vang lên, bà ta cầm lên nhìn, thấy là chị hai nhà mình gọi tới.

"Alo? Chị hai hả, bạn học kia của chị có phải thật không thế? Em biết rồi nhưng còn không phải em lo lắng hay sao? Dù sao thì đây cũng không phải một con số nhỏ! Vừa rồi em mới gặp được một đại sư đoán mệnh, cô ấy còn nói em sắp phá tài.

Chị hai, hay là chúng ta đừng gom nữa?

Sao chị lại khó chịu với em, còn không phải em cũng chỉ có ý tốt thôi sao? Sao em có thể không coi chị là chị gái ruột được chứ? Alo? Alo? Chị hai?"

Cung Lị Lị liếc mắt nhìn, chị hai của bà ta đã cúp máy rồi, xem chừng là giận lắm đây.

Bà ta nghĩ nếu như chuyện này là thật, bà ta chọc giận chị hai một phen nhưng có thể tránh được một lần tổn thất tài sản, hình như cũng không thiệt gì thì phải?

Trong lòng bà ta tính toán một lúc, cuối cùng lại thở ra một hơi thật dài, lúc này, lòng bàn tay của bà ta đã ướt nhẹp.

Nói đùa, bà ta với lão Chử vất vả khổ cực gom được chút ít tiền này bộ dễ dàng lắm sao?

Nếu như thật sự bị người lừa mất vậy phỏng chừng mấy năm liền, hai người bọn họ đều không gượng dậy được mất.

Nghĩ đến chị cả của mình cũng đã đầu tư không ít tiền vào chỗ chị hai là Cung Lị Lị lại tức tốc gọi điện ngay cho chị cả Cung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận