Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 685: Giấu công lao và tên tuổi

.



Chương 685: Giấu công lao và tên tuổi

Chương 685: Giấu công lao và tên tuổi

Vệ Miên thấy thế lại không khỏi nhíu mày, cho dù cô không hiểu cho lắm nhưng vẫn biết loại xe tải van kiểu này dùng để chở hàng, đầu tiên đối phương chở người đã là không đúng rồi, huống chi còn vượt trọng tải như thế.

Nghĩ đến đám sát khí màu đen mà mình vừa mới nhìn thấy, Vệ Miên biết một lúc nữa chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, cô dứt khoát lôi điện thoại ra báo cảnh sát.

"Xin chào, đại đội cảnh sát phải không, tôi muốn báo cáo một chiếc xe tải văn vi phạm vượt tải, trên xe có mười ba người, biển số xe là Thanh A***, bây giờ đối phương đang ở đường Triều Dương lái về phía đường Nguyệt Lượng, thật sự có rủi ro an toàn rất lớn."

"Được, chúng tôi sẽ phái người qua đó chặn xe lại ngay."

Sau khi có được câu trả lời chắc chắn của đối phương, Vệ Miên mới cúp máy, có sự gia nhập của cảnh sát rồi, chiếc xe này chắc chắn sẽ bị chặn đường vì quá tải và tự cải tạo xe, như vậy chắc hẳn sẽ không còn cơ hội xảy ra tai nạn giao thông gì nữa.

Bằng không, hơn mười đứa trẻ lận, đó chính là gốc mạng của hơn mười gia đình, nếu thật sự xảy ra một chút chuyện ngoài ý muốn nào đó vậy còn kêu mấy người làm phụ huynh này sống thế nào nữa.

Lão Trương đang lái xe nhanh chóng về hướng trường mẫu giáo, dựa theo tốc độ ngày trước của ông ta thì tầm này chắc hẳn đã đến nơi rồi, nếu không phải hôm nay cô phụ huynh kia lề mề tới trễ thì nói thế nào, ông ta cũng sẽ không đến mức bây giờ phải chạy vội vàng như thế.

Lão Trương là tài xế lái xe trường học của lớp tiền mẫu giáo thuộc trường mẫu giáo, nói là xe trường học đã được tính là dễ nghe rồi chứ trên thực tế chỉ là một chiếc xe tải van.

Ngồi trên chiếc xe này chỉ cần mỗi tháng thêm một trăm đồng cho nên có không ít phụ huynh không tiện đưa con đến trường tranh giành suất.

Lão Trương là chú em của hiệu trưởng trường mẫu giáo, bình thường chính là một kẻ chơi bời lêu lổng, ông ta nhận được công việc này hoàn toàn là dựa vào mặt mũi của anh trai nhà mình, hiệu trưởng thấy hơi không yên tâm cho nên đã có quy định rõ ràng về thời gian của xe trường học, trước chín giờ nhất định phải đến trường mẫu giáo.

Dựa theo thời gian và tuyến đường ngày trước thì tám giờ bốn mươi hoặc bốn mươi lăm xuất phát, trước chín giờ có thể đến được trường mẫu giáo. Nhưng vừa rồi vị phụ huynh kia lề mề đến tận tám giờ năm mươi ba phút cho nên chỉ còn thừa lại đúng bảy phút cho ông ta dùng trên đường.

Lão Trương nghĩ đến tiền lương tháng này có khả năng sắp không giữ được mà trong lòng rất bực bội, bàn chân giẫm về phía chân ga càng dùng sức hơn rất nhiều.

Mấy đứa trẻ trong xe lại không hề phát hiện ra gì cả, vẫn đang cười đùa hi hi ha ha, giọng nói truyền tới ghế đằng trước khiến lão Trương lại càng bực tức hơn, chỉ cảm thấy da đầu giật từng cơn.

Ngay khi ông ta định một lần nữa nhấn chân ga, quành vào ngã rẽ đằng trước thì đột nhiên nhìn thấy mấy người đàn ông mặc đồng phục có ánh huỳnh quang xanh ở cách đó không xa đang giơ tấm biển chặn chiếc xe lại.

Bên cạnh còn có một chiếc xe hơi hai màu xanh trắng, trên thân xe là con chữ to "CSGT" vô cùng chói mắt.

Lão Trương nhìn thấy cái áo huỳnh quang màu xanh lục kia là đầu óc vừa rồi còn hơi bực tức lập tức như bị hắt cho một chậu nước lạnh, cơ thể còn theo bản năng giẫm vào chân phanh nhanh hơn đầu óc một bước.

Tốc độ của chiếc xe nhanh chóng chậm lại.

Cảnh sát giao thông cũng nhìn thấy chiếc xe tải van màu tro bạc trong lời nói của người báo cảnh sát kia, ngay lập tức cho chặn xe lại.

Vừa rồi bọn họ cũng đã nhìn thấy tốc độ lái của chiếc xe này nhanh như sắp bay lên, chỉ sau khi nhìn thấy bọn họ mới chịu giảm tốc xuống!

Chiếc xe tải van từ từ dừng lại, mà lúc này, lão Trương ngồi bên trong xe đã túa mồ hôi đầy đầu, có thế nào ông ta cũng không ngờ được một đoạn đường chỉ tốn có vài phút thôi mà sao lại bị cảnh sát giao thông bắt chứ.

Ông ta hiểu rõ hơn bất cứ ai hết, rằng chở người bằng xe chở hàng sẽ bị phạt thế nào, huống chi còn quá tải.

"Chào anh, mời anh xuống xe xuất trình giấy tờ."

Lão Trương xoay cửa sổ xe xuống, để lộ ra nụ cười còn khó coi hơn cả khóc: "Chào... chào cán bộ, tôi..."

Còn chưa nói xong thì cảnh sát giao thông đã nhìn thấy tình hình bên trong xe thông qua cửa sổ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận