Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 517: Mắc bệnh

.



Chương 517: Mắc bệnh

Chương 517: Mắc bệnh

Ví dụ như anh ta không còn dám "thẳng thắn gặp gỡ" các anh em khác, hoặc là lúc gặp được đồng nghiệp ở nhà vệ sinh, anh ta phải cẩn thận che giấu, chỉ sợ người khác nhìn thấy bộ phận đó của mình.

Phạm Tiểu Cương biết khéo khi mình đã lây bệnh gì đó rồi cho nên anh ta dựa theo triệu chứng bệnh để lên mạng tìm đọc một vài tài liệu, sau đó lại chuẩn bị thuốc cho mình theo như kiến thức phổ cập.

Nhưng dùng thuốc một khoảng thời gian không những không chuyển biến tốt lên mà ngược lại, còn càng nghiêm trọng hơn, điều này khiến cho anh ta mỗi ngày đều đứng ngồi không yên.

Nhưng kêu Phạm Tiểu Cương đến bệnh viện cởi quần ra cho người khác nhìn bộ phận này thì anh ta cũng không bằng lòng cho lắm đâu.

Nhưng sau nay, anh ta không đi khám cũng không được bởi vì mấy cái thứ trông giống súp lơ kia đã vỡ dưới sự ma sát của quần lót.

Sau khi vỡ cũng không dễ lành mà sinh mủ và lây nhiễm ngay trong quần lót, hơn nữa còn phát ra cái mùi kỳ quái nữa.

Điều này khiến cho suốt một khoảng thời gian rất dài anh ta không dám cách đồng nghiệp quá gần, chỉ sợ bọn họ ngửi thấy mùi trên người mình.

Anh ta cũng không dám đi tìm mấy người phụ nữ kia nữa, Phạm Tiểu Cương cả gan suy đoán, anh ta nghi ngờ bệnh trên người mình là bị lây từ bọn họ.

Tuy rằng lần nào anh ta cũng dùng biện pháp bảo vệ nhưng làm cái chuyện đó, ai có thể đảm bảo được sẽ không tiếp xúc quá giới hạn cơ chứ.

Từ sau khi phát hiện cơ thể của mình không đúng, anh ta cũng không dám gần gũi với Hách Đình Đình nữa, chỉ sợ cũng lây nốt bệnh cho cô ta sau đó bị phát hiện ra bất thường.

Nhưng sự việc làm sao có khả năng phát triển theo chiều hướng mà anh ta hy vọng cơ chứ.

Trước đó không lâu, Hách Đình Đình kiểm tra ra có thai, hai người không sinh hoạt vợ chồng cũng là có lý do chính đáng.

Thậm chí, Phạm Tiểu Cương còn cho rằng ông trời đang giúp mình, nhưng rất nhanh sau đó anh ta đã không cười được nữa, bởi vì tiếp ngay sau đấy, Hách Đình Đình cũng đã xuất hiện tình trạng bệnh.

Bởi vì cô ta cũng đã bị lây triệu chứng bệnh giống như của anh ta rồi.

Hách Đình Đình không giống Phạm Tiểu Cương, lúc cô ta đi tắm đã sờ ra được chỗ khác thường, đợi khi cầm gương lén soi thử lại chỉ cảm thấy sợ đến mức mất hồn mất vía.

Hình như cô ta đã mắc bệnh gì đó rồi!

Nhưng vì mang thai mà đã rất lâu rồi cô ta không sinh hoạt vợ chồng, trước đó, ngoại trừ Phạm Tiểu Cương ra thì cũng không có người đàn ông khác.

Cụ thể là bệnh gì, Hách Đình Đình cũng không biết, cô ta trực tiếp chạy đến bệnh viện lấy số phụ khoa rồi kêu bác sĩ kiểm tra cho.

Trong khoảng thời gian này, cô ta vẫn luôn nghi ngờ không biết rốt cuộc mình đã lây bệnh thông qua hình thức nào.

Quần áo lót của cô ta đều giặt tay cả, hơn nữa, còn dùng loại nước giặt chuyên dụng cho đồ lót có công năng khử trùng cho nên tuyệt đối không có khả năng có cơ hội lây chéo.

Về phần quần áo lại càng không có khả năng hơn, quần áo của cô ta và Phạm Tiểu Cương đều được chia ra giặt.

Còn nữa, ngày nào cô ta ngoại trừ đến trường ra cũng là về nhà, có cực kỳ ít khi đến khu nội thành một chuyến, cuộc sống như thế đã trôi qua nhiều năm như vậy nhưng chưa từng thấy mình bị nhiễm bệnh lần nào cả.

Hách Đình Đình nhân lúc bác sĩ kiểm tra mà hỏi đối phương rốt cuộc cái thứ này đến thế nào.

"Lây qua đường tình dục là cách lây thường thấy nhất, đây là một loại virus HPV, hoặc là từng dùng khăn lau, quần áo, đệm ngồi... mà người mắc loại virus này từng dùng."

Mỗi ngày, bác sĩ đã gặp quá nhiều bệnh nhân như thế rồi, có rất nhiều người chẳng hiểu tại sao lại bị lây nhiễm virus HPV.

"Loại này của cô là sùi mào gà."

Có thể chữa nhưng tính tái phát cực mạnh.

Gần như tương đương với chung sống cả đời với nó, chỉ cần bất cẩn một cái là sẽ tái phát ngay.

Cũng không loại thuốc đặc hiệu nào có tốc độ cực nhanh, uống xong là có thể lập tức khỏi bệnh, mà bởi vì bây giờ cô ta đang mang thai cho nên bác sĩ chỉ có thể xét theo tình hình, kê một ít thuốc bôi ngoài cho cô ta trước, sau đó lại quan sát tình hình thêm.

Hách Đình Đình không nghe kỹ những lời phía sau của bác sĩ mà chỉ muốn biết rốt cuộc mình đã mắc căn bệnh này kiểu gì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận