Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 822: Đau Đớn

.



Chương 822: Đau Đớn

Chương 822: Đau Đớn

Linh khí và sát khí va chạm vào nhau mãnh liệt trong không gian nhỏ hẹp này.

"Rầm rầm rầm!"

Lúc này, Ngọc Cốt Phiến cũng đã bay đến bên cạnh anh thi, hai con mắt của Vệ Miên nhìn chằm chằm vào đó, khóe môi bị máu tươi nhuộm đỏ mím chặt lại, hoàn toàn không quan tâm đến cơn đau truyền tới trong lồng ngực mà khống chế Ngọc Cốt Phiến bổ vào cổ của anh thi.

"Soạt..."

Đầu của anh thi vừa vặn bị một lá bùa ngũ lôi đập trúng, Ngọc Cốt Phiến xoay tròn với tốc độ cao áp sát ngay sau đó, lập tức để lại một dấu vết rất sâu trên cổ của anh thi.

Vệ Miên thấy thế mà mừng rơn trong lòng, không ngờ yếu điểm của cái thứ này lại là cổ!

Nhưng bùa chú trong balo đã không còn nhiều nữa, cô dán một lá bùa kim cang lên cánh tay, trước khi cương thi bay vẫn chưa tỉnh táo lại mà nhanh chóng nhảy lên, giẫm một cước vào bả vai của nó, sau đó đấm mạnh ba quyền vào đầu của anh thi.

Anh thi lập tức giơ hai cánh tay lên chắn nhưng Ngọc Cốt Phiến cũng không ăn chay, cùng Vệ Miên một trước một sau đồng thời tấn công.

"Bốp bốp bố!"

"Vút vút!"

"Á..."

Anh thi cũng chỉ có hai nắm tay, khi nó dốc hết toàn bộ sức lực đỡ đòn tấn công của Vệ Miên đã hoàn toàn không còn hơi đau mà quan tâm đến đòn đánh lén sau lưng của Ngọc Cốt Phiến nữa.

Hơn nữa Vệ Miên hoàn toàn là liều mạng tấn công, cô không phòng thủ mà chỉ một mực ra đòn, rất nhanh đã đánh cho anh thi liên tiếp lùi bước.

Đương nhiên, trên người mình cũng đã có không ít vết thương.

Ngọc Cốt Phiến xoay tròn với tốc độ cực nhanh, khí màu vàng đỏ quanh người nó cực vượng.

"Grào..."

Còn chưa đợi Vệ Miên kịp thở phào một hơi nhẹ nhõm thì chỉ thấy con cương thi bay lại một lần nữa ném anh thi lên trên, Ngọc Cốt Phiến theo sát sau đó, lại một lần nữa tấn công cái cổ vốn đã bị thương của anh thi.

Lúc này, anh thi hoàn toàn không quan tâm đến Vệ Miên nữa, nó rất có bản lĩnh gần lợi tránh hại, biết rốt cuộc sát thương của người nào đối với nó lớn hơn nên hiển nhiên sẽ theo bản năng ngăn cản người gây sát thương lớn hơn trước.

Trên Ngọc Cốt Phiến có một luồng sức mạnh to lớn khiến nó theo bản năng sợ hãi, nếu không nhanh chóng đối kháng thì chỉ sợ sớm muộn gì cũng sẽ giống như mẹ nó, bị cái thứ này đâm lủng ngực.

Nghĩ như vậy, anh thi lập tức quay đầu, giơ hai cánh tay vồ lấy Ngọc Cốt Phiến.

Bùa chú mà Vệ Miên vẽ vẫn còn ở bên trên, cánh tay của anh thi vừa mới chạm vào đã lập tức như đụng phải dung nham nóng chảy, đau đến mức nó lại kêu thảm thiết tiếp.

Thế nhưng, nó kêu thảm vẫn hoàn kêu thảm, hai tay lại sống chết nắm chặt cái quạt mà không chịu buông ra.

Vệ Miên nhíu chặt mặt, dưới tình huống như thế mà vẫn không chịu buông, có thể thấy là đang nhịn đại chiêu gì đó, bây giờ Ngọc Cốt Phiến đã bị anh thi khống chế trong lòng bàn tay, không thể động đậy được.

Môi của Vệ Miên hơi nhúc nhích, lại một tràng chú ngữ nữa tuôn ra, đột nhiên Ngọc Cốt Phiến rung lên điên cuồng khiến cho anh thi vốn đã bị phỏng không thể không buông tay.

Mà lúc này, lòng bàn tay nó đã bị Ngọc Cốt Phiến thiêu rớt một mảng máu thịt, máu màu đen không ngừng chảy đầm đìa ra ngoài.

"Oa oa..."

Tiếng kêu của anh thi hoàn toàn khác với cương thi, giọng của nó chói tai khủng khiếp, trực tiếp khiến màng nhĩ của người phát đau lên được.

Vệ Miên thò tay vào trong balo, lôi một xấp bùa cuối cùng ra, trực tiếp ném về phía anh thi kia, trong lúc đó vẫn không quên gọi cương thi bay đã là nỏ mạnh hết đà.

"Ầm ầm ầm!"

"Oa oa..."

"Grào..."

Linh lực to lớn của bùa chú bùng phát khiến cho cương thi bay không ngừng kêu thảm thiết, hành động của nó càng ngày càng trì trệ, ngay cả sức không ngừng ném anh thi lên cũng sắp không còn nữa, cuối cùng cái cuống rốn kia cũng lộ ra rồi.

Nhân cơ hội này, Vệ Miên điều khiển Ngọc Cốt Phiến chặt đứt cuống rốn nối liền giữa hai con cương thi.

"Grào..."

Tiếng kêu gào đau đớn của cương thi bay truyền ra nhưng rõ ràng có thể nghe ra được nó đã càng lúc càng suy yếu rồi. Vệ Miên không hề khách sáo một chút nào cả, lại điều khiển Ngọc Cốt Phiến đâm thủng cái lỗ to trước lồng ngực của nó.

Tiếng kêu của cương thi bay mỗi lúc một yếu hơn, Vệ Miên một mặt phải đề phòng anh thi tiếp cận, một mặt khác còn phải đề phòng cương thi đã gần chết ra một đòn cuối cùng, cô dứt khoát ném bùa ly hỏa về phía nó.

Bạn cần đăng nhập để bình luận