Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 691: Yêu Đến Mất Não?

.



Chương 691: Yêu Đến Mất Não?

Chương 691: Yêu Đến Mất Não?

Tiền Lệ nhìn cô ta rồi lại nhìn Vệ Miên, không biết nên đi an ủi bên nào mới tốt.

Nhưng vấn đề này cũng không cần phải lựa chọn, cô ta và Tần Trình Song đã là bạn học suốt nhiều năm như thế, đã quá hiểu rõ đối phương là một kẻ yêu đến mất não rồi, thuộc dạng hết thuốc cứu luôn rồi ấy.

Không yêu đương thì mọi chuyện đều dễ nói, nhưng yêu đương rồi là như đổi thành một con người khác vậy, khiến cho rất nhiều người bạn vốn có mối quan hệ không tồi với cô ta cũng dần dần không còn liên lạc nữa.

Nếu như đại sư có thể chửi cho cô ta tỉnh lại thì tốt quá, nhưng không ngờ đã như thế rồi mà cô ta vẫn chỉ tin vào cái thứ được gọi là tình yêu kia như cũ.

"Đại sư, thật sự xin lỗi quá, bạn học này của tôi vừa động vào chuyện tình cảm một cái là luôn cảm thấy người nào cũng là kẻ xấu cả, chúng tôi cũng không thể nói nhiều lời về bạn trai của cô ấy, bằng không sẽ bị cô ấy coi thành có ý với người kia, cho nên thật sự không biết đối phương là người thế nào nữa."

Tiền Lệ không biết phải xin lỗi thế nào mới được, người ta được cô ta giới thiệu tới đây để xem bói, tới rồi lại còn gây ngột ngạt cho Vệ Miên.

"Cô cũng không cần xin lỗi, có vài thứ đã được định trước trong số phận, người bạn học cũ này của cô không có đào hoa chính, cả đời này sẽ không ngừng rơi vào các cuộc rối rắm tình cảm khác nhau, mỗi một đoạn tình cảm đều khiến cô ta chìm đắm vào trong đó nhưng lại không thể gặp được một người nào lương thiện, tình cảm đều sẽ không bệnh mà chết, lặp đi lặp lại."

Tiền Lệ nuốt nước miếng, hồi tưởng kỹ lại lịch sử tình trường của Tần Trình Song hồi xưa, chỉ riêng mấy chuyện mà cô ta biết hình như đúng là như thế thật?

"Mấy chuyện này đều đã được thể hiện rất rõ trong bát tự của cô ta, không phải chỉ dựa vào khuyên nhủ là có thể thay đổi được, huống chi, chắc hẳn cô cũng biết rõ tính cách của cô ta rồi đấy, cũng không phải kiểu người có thể nghe lọt tai lời khuyên của người khác đâu."

Tiền Lệ mấp máy môi, cuối cùng vẫn không nói gì cả mà chỉ lặng lẽ thở dài một tiếng.

Để không ảnh hưởng đến tâm trạng, cô ta thử chuyển chủ đề khác, nếu Vệ Miên đã nói cô ta và người bạn trai hiện giờ chính là đào hoa chính vậy cô ta cũng muốn bói xem khi nào hai người bọn họ mới có thể về chung một nhà.

Vệ Miên hỏi sinh thần bát tự của hai người, ngón tay cô hơi cử động, rất nhanh đã bói ra được ba ngày kết hôn phù hợp với hai người họ.

Sớm nhất là tháng mười một năm nay, muộn nhất là cuối năm sau.

Vì thế, Tiền Lệ vui vẻ ghi lại ba ngày tháng này vào trong điện thoại, sau đó tạm biệt và rời đi.

Sau khoảng mười phút, di động của Vệ Miên nhận được một trăm vạn, kèm theo đó còn có tin nhắn của Tiền Lệ.

Đây là tiền xem quẻ của cô ta và Tần Trình Song.

Theo quan điểm của Tiền Lệ thì địa sư đã nói hết những gì nên nói rồi, đối phương có nghe lời khuyên hay không là hai chuyện hoàn toàn khác nhau còn tiền xem bói nhất định phải trả.

Tuy rằng Vệ Miên chưa bao giờ để giá niêm yết nhưng trong lòng cô ta cũng đã có tiêu chuẩn.

Một quẻ nói thế nào cũng phải năm mươi vạn!

Là bản thân Tần Trình Song không tin cũng không chịu nghe lời khuyên, sau này có gặp chuyện gì cũng không liên quan gì đến đại sư hết, năm mươi vạn này không thể thiếu dù chỉ là một xu.

Tuy rằng người này yêu đến mất não khiến người khinh bỉ, nhưng ở một vài phương diện nào đó vẫn không thành vấn đề.

Chỉ cần không dính đến người đàn ông của cô ta thì Tần Trình Song cũng là một người rất có nguyên tắc, làm việc cũng đáng tin, cho nên Tiền Lệ vẫn có thể qua lại hợp tác ở một vài vụ làm ăn với cô ta.

Hoặc là nói, con người không có ai hoàn hảo cả!

Vệ Miên nở nụ cười bất đắc dĩ, cô muốn nói thật sự không cần mấy thứ này đâu bởi vì cô cũng không đưa ra bất cứ một kiến nghị gì cho Tần Trình Song cả, mệnh nên là như thế, không phải cứ vạch trần là có thể thay đổi được.

Vừa rồi Trịnh Hạo nhìn thấy người đẹp tóc xoăn sóng kia rời đi với vẻ mặt giận dữ mà trong lòng lập tức bùng lên ngọn lửa hóng hớt dữ dội.

Nếu không phải Vệ Miên cảnh cáo anh ta không được phép đi qua đó thì anh ta đã sớm tò mò đẩy cửa đi vào rồi, lúc này trông thấy Tiền Lệ cũng đã đi ra, anh ta vội vàng sáp tới hỏi: "Sư thúc, cô đã nói sự thật gì mà người ta không thích nghe phải không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận