Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 1168: Ngoại Truyện 2

.



Chương 1168: Ngoại Truyện 2

Chương 1168: Ngoại Truyện 2

Vệ Miên là một người có mắt nhìn, trong lòng cô khó hiểu nhưng vẫn cầm Ngọc Cốt Phiến ra ngoài.

Đợi cô trở về phòng mình và nhìn cây quạt trên bàn, loại cảm giác kỳ quái trong lòng kia lại càng rõ ràng hơn.

Tại sao lại cho cô?

Rõ ràng Ngọc Cốt Phiến là pháp khí của các thế hệ chưởng môn Chính Dương Tông, chưa bao giờ từng truyền lại cho người khác, nhưng tại sao bây giờ lại cho cô?

Theo quan điểm của mấy sư huynh muội Vệ Miên thì chưởng môn đời tiếp theo chắc chắn là đại sư huynh Điền Tùng, hắn làm việc công chính nhất, nhận được sự kính trọng và yêu mến sâu sắc từ các sư huynh muội khác.

Nhưng bây giờ sư phụ lại cho cô Ngọc Cốt Phiến, lẽ nào có ngụ ý cô sẽ lên làm chưởng môn?

Nhưng cô cũng không biết làm đâu!

Vệ Miên xưa nay luôn là một người không có hoài bão lớn gì cả, cô không có một tí hứng thú gì với chức chưởng môn, lại càng không muốn đi quản mấy chuyện thập cẩm vớ vẩn kia.

"Tiểu Hắc, ngươi nói xem sư phụ cho ta Ngọc Cốt Phiến là có ý gì vậy?"

"Ta có thể giả ngu được không, giả bộ không nghe hiểu có được không?

"Nhưng nếu vẫn luôn giả bộ không hiểu mà sư phụ lại nói trắng ra thì phải làm sao?"

Một cái bóng nào đó bám vào chiếc vòng tay màu đen im lặng không nói, Vệ Miên cũng đã quen với sự im lặng của đối phương, cô chỉ muốn tìm một người để nói chuyện mà thôi.

Vệ Miên nghĩ đi nghĩ lại cứ cảm thấy cái chức chưởng môn này không thể làm, trước giờ đại sư huynh chưa từng phạm vào bất cứ một lỗi sai gì hết, vị trí chưởng môn chỉ có thể thuộc về hắn, mà cho dù có phạm lỗi thì vẫn còn nhị sư huynh cơ mà, có thế nào cũng không đến lượt cô.

Ở trước mặt người ngoài thì Vệ Miên đã đủ ưu tú, nhưng cô biết thực lực của mình hoàn toàn không tính là gì khi ở Chính Dương Tông.

Nhất là khi cô không có tinh thần nghiên cứu sâu của các sư huynh, có rất nhiều thuật pháp đều là vì thú vị nên mới học, vì thế, cho dù phương diện nào cô cũng biết nhưng tuyệt đối không tinh thông.

Mấy vị sư huynh đều ưu tú hơn cô, nếu như cho cô vị trí chưởng môn này vậy ngày Chính Dương Tông sụp đổ sẽ không còn xa đâu.

Một môn phái đã truyền thừa suốt nghìn năm lại sụp đổ trong tay cô, cô sẽ biến thành tội nhân của Chính Dương Tông, đến khi ấy, nếu như tổ sư gia biết được, chỉ sợ bài vị cũng sẽ nhảy dựng lên đánh cô mất.

Nghĩ như thế, Vệ Miên mở tủ quần áo ra và tìm kho vàng nhỏ của mình, cô lấy một bọc vải, bắt đầu thu dọn hành lý.

Không được, cô phải nhanh chóng rời đi, đợi cô biến mất vài năm, nói không chừng sư phụ cảm thấy cô không có tác dụng gì mà sẽ thu hồi suy nghĩ này lại!

Đúng! Chính là như thế, không sai!

Vệ Miên tuyệt đối sẽ không thừa nhận mình ở trên núi đã quá mức nhàm chán nên muốn chạy xuống núi!

Vì thế ngay tối hôm đó, một cô gái trẻ nào đó thu dọn một túi hành lý cho mình sau đó chạy khỏi Chính Dương Tông ngay trong đêm.

Mà lúc này, trên chiếc bàn trong phòng cô, Ngọc Cốt Phiến kêu vù vù với vẻ ấm ức, đáng tiếc, dù có ấm ức cũng không có cách nào khác, cô gái trẻ kia đã dùng khốn tiên trận mà tam sư huynh mới nghiên cứu ra để nhốt nó ở trong đó rồi.

Có điều, Vệ Miên cũng biết không thể để sư phụ và các sư huynh lo lắng nên cũng đã đặt một tờ giấy ở nơi bắt mắt trên bàn.

Nói là mình sẽ xuống núi rèn luyện, không tám đến mười năm thì sẽ không quay về, ý tứ trong câu nói này đã rất rõ ràng rồi, đó chính là ta sẽ không về đâu, sư phụ, người tìm người mới đi!

Vệ Miên đã xuống núi giống như một con ngựa hoang đứt cương, hoàn toàn không có người nào có thể ghìm lại được.

Cũng may mà nhiều năm như vậy qua đi, tuy rằng cô lăn lộn ở trên núi nhưng bản lĩnh nên học cũng đã học được hết, dựa vào chút bản lĩnh kia cũng đã đủ cho cô sống rất tốt rồi.

Huống chi, Vệ Miên còn mang theo tài vật xuống núi, túi tiền xông xênh lại không có người nào quản, cô cũng không có mục tiêu gì cả, chỉ là vừa chơi vừa đi.

Dọc theo đường đi làm quen được với không ít bạn bè, vì tính cách của Vệ Miên cởi mở lại còn có bản lĩnh nên rất nhiều người bằng lòng kết giao với cô, có thể nói là vô cùng thích chí.

Bạn cần đăng nhập để bình luận