Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 594: Mã Minh Tuệ đã ra tay rồi

.



Chương 594: Mã Minh Tuệ đã ra tay rồi

Chương 594: Mã Minh Tuệ đã ra tay rồi

Vệ Miên nhìn bộ dáng thể hiện này của anh ta mà buồn cười, cô dứt khoát đưa máy cắt trong tay cho anh ta.

"Tôi vẽ xong đường cả rồi, anh cứ cắt theo đường vẽ bên trên là được."

Trịnh Hạo đeo khẩu trang, gương mặt bị che hơn phân nửa, chỉ còn thừa lại mỗi một đôi mắt sáng lấp lánh: "Giao cho tôi là yên tâm chắc luôn."

Hai mươi phút sau, Vệ Miên nhìn phỉ thúy bị cắt lẹm một miếng mà trầm mặc.

Ngọc thạch vốn đã không to bị cắt mất một miếng, bây giờ trông lại càng nhỏ hơn, phỏng chừng nếu công ty trang sức mua về cũng chỉ đủ làm được hai mặt dây nhỏ.

Trịnh Hạo lộ ra vẻ mặt dè dặt: "... Sư thúc, tôi có thể đền."

"Cút đi."

Vệ Miên không kêu anh ta đền nhưng viên thứ hai nói thế nào cũng không cho anh ta động vào nữa.

Cô không để ý đến lời càm ràm của Trịnh Hạo mà mở thiên nhãn, sau đó cầm máy cắt lên, dựa theo phương hướng và vị trí đã nhìn thấy để cắt.

Vì nhắm rất chuẩn cho nên sau nhát cắt đầu tiên đã nhìn thấy thủy tinh trong suốt lóe lên.

"Ui..."

Trịnh Hạo không nhịn được mà hít ngược một ngụm khí lạnh, anh ta nhìn Vệ Miên với ánh mắt tràn đầy vẻ tôn sùng: "Sư thúc, cô lợi hại quá đi mất!"

Vệ Miên không để tâm đến tên chuyên nịnh bợ này: "Hôm nay anh tới có chuyện gì không?"

Trịnh Hạo nhìn chằm chằm vào động tác trên tay của Vệ Miên, chỉ sợ cô sẽ cắt lệch giống mình: "Trước đó không phải cô kêu tôi tìm người theo dõi động tĩnh bên thị trấn Thạch Đầu hay sao? Mã Minh Tuệ đã ra tay rồi."...

Mấy hôm trước ở thị trấn Thạch Đầu.

Năm nay Trần Quân đã tốt nghiệp đại học nhưng thành tích của anh ta vẫn luôn tầm thường, ở đại học cũng chỉ có thể tính là gắng gượng học cho cố.

Năm tư đại học, trường cho ra ngoài thực tập, Trần Quân không nói hai lời mà chọn về quê nhà, anh ta không giống những người bạn học khác đến mấy cái công ty lớn bỏ đi đó để kiếm thành tích thực tập, dù sao thì về nhà, cha của anh ta chắc chắn sẽ có cách.

Mà về nhà cũng đúng là như thế thật.

Trần Quân học chuyên ngành có liên quan đến máy móc, mà bản thân Trần Bảo Trụ lại đang làm ở trạm máy móc nông nghiệp tại thị trấn Thạch Đầu, gọi là chuyên ngành miễn cưỡng có điểm chung, muốn kiếm một tờ giấy thực tập quả thật sự không phải chuyện gì khó khăn hết.

Nhưng anh ta cũng không thể không tới một hôm nào được, thi thoảng vẫn phải làm bộ làm tịch chứ.

Sau khi đi làm liên tiếp được hai hôm là Trần Quân đã không nhịn được nữa, nghĩ đến mùi vị thắng được tiền vào mấy hôm trước lại càng khiến anh ta mất kiên nhẫn hơn.

Đọc tin nhắn giục mình tới chơi mạt chược trên điện thoại di động, Trần Quân đảo tròng mắt, giả bộ đau bụng để xin nghỉ về nhà.

Mấy người chơi mạt chược chung với anh ta đều do bạn thuở nhỏ Hoàng Đào giới thiệu làm quen cho dùng lời của đối phương để nói thì đều là mấy tay thuộc dạng ngu ngơ nhưng lại lắm tiền, không thắng cũng phí.

Hai người cao lớn thô kệch thoạt nhìn đều là loại đầu óc ngu si tứ chi phát triển kia.

Trần Quân chơi với bọn họ mấy lần, mới đầu chơi năm đồng thôi nhưng ngày nào anh ta cũng có thể thắng được mấy nghìn đồng, hai người kia trả tiền cũng vô cùng sảng khoái.

Thấy hai người này thật sự ngu ngơ mà lại lắm tiền, Trần Quân cũng muốn chơi lớn hơn một chút, năm mươi một trăm đồng, và lại tiếp tục thắng.

Lần này, một ngày anh ta có thể kiếm được mấy vạn, một lần thắng nhiều nhất còn được tận năm vạn tệ.

Anh ta cảm thấy thật sự không kiếm thì quá uổng phí vì thế càng chơi càng to.

Có điều, còn chưa qua hai ngày là anh ta bắt đầu thi thoảng thua, nhưng số lần thắng vẫn nhiều hơn cho nên Trần Quân chẳng nghi ngờ gì cả.

Sau đó anh ta thua liên tiếp, mỗi lần thua hết sạch cũng định không chơi nữa nhưng thằng ngốc to xác kia lại nói gần đây chắc chắn vận khí của anh ta không tốt thôi, nói không chừng một lúc nào đấy thời vận tới lại cản không kịp, sau đó đầu óc Trần Quân nóng lên, lại tiếp tục chơi.

Không còn tiền nữa, tên ngốc to xác bèn tìm bạn bè cho anh ta mượn tiền, khi ấy nói lãi suất rất cao nhưng thằng ngốc to xác và đám người Hoàng Đào đều nói trước đây đã từng mượn ở đây rồi, trả tiền đúng hạn là không sao hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận