Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 240: Cô Làm Gì Thế

.



Chương 240: Cô Làm Gì Thế

Chương 240: Cô Làm Gì Thế

Hào Tư Dao lại đi quay người tiếp tục đi, mắt thấy khu rừng nhỏ này còn khoảng hơn mười mét nữa là ra ngoài rồi, bước chân của cô bé lại nhanh hơn vài phần.

Cũng chính trong nháy mắt này, đột nhiên một đôi tay thô kệch thò tới, trong tay còn cầm một chiếc khăn tay tản ra mùi gì đó gai mũi.

Hàn Tư Dao không kịp kêu một tiếng nào đã bị chiếc khăn tay tản ra mùi gai mũi này bịt miệng và mũi, lập tức cả người mềm nhũn.

Đợi lúc Hàn Tư Dao tỉnh lại, phát hiện ra mình đang ở trong một căn phòng chứa đầy đồ đạc lỉnh kỉnh, trong không khí chỉ toàn mùi hôi thối, trên chiếc bàn cũ kỹ châm một ngọn nến màu trắng.

Nương theo ánh sáng yếu ớt của ngọn nến, cô bé nhìn thấy hình như có thứ gì đó chất đống đặt ở góc tường.

Không biết là vì mùi hôi thối trong không khí hay là chất khí gì đó mà cô bé đã hít phải trước khi hôn mê quá nhiều mà bây giờ Hàn Tư Dao chỉ cảm thấy đầu váng mắt hoa, còn hơi buồn nôn.

"Ưm ưm ưm."

Cô bé nhúc nhích lại phát hiện ra tay chân của mình đã bị trói lại, miệng cũng bị nhét thứ gì đó nên không thể nói chuyện, trong nháy mắt này, cô bé đã hiểu ra mình bị bắt cóc rồi.

Hàn Tư Dao không nhịn được mà trừng to mắt sợ hãi, một đôi mắt long lanh ngập đầy nước mắt, không quá bao lâu, nước mắt to như hạt đậu đã chảy xuống thuận theo gò má trắng mềm.

Hàn Tư Dao mới mười bốn tuổi thôi, nào đã từng trải qua mấy chuyện này đâu, lúc này cô bé đã sợ đến mức cả người run lẩy bẩy rồi.

Cô bé khóc một lúc mới từ từ xoa dịu tâm trạng để cảm nhận kỹ càng hơn một chút, chỗ này hình như chỉ có một mình cô bé, có thời gian để khóc còn không bằng nghĩ cách làm thế nào tự cứu.

Hàn Tư Dao khịt mũi, trừng to mắt cố gắng nhìn xung quanh, mượn nhờ ánh sáng yếu ớt từ ngọn nến, cô bé thấp thoáng nhìn thấy một cái thang rất dài nằm trong góc.

Hàn Tư Dao ngẩng đầu, chỉ thấy bên trên cái thang bằng trúc có một khu vực hình vuông, nhìn có hơi giống cái hầm mà cô bé từng thấy ở nhà bà ngoại ngày trước.

Điều này cũng khiến cô ta nhận ra, chắc tám phần là mình đang ở trong một tầng hầm nào đó rồi.

Mà lúc này, trong tầng hầm không lớn này ngoại trừ cô bé ra, cũng không còn ai khác.

Hàn Tư Dao nhúc nhích người, phát hiện ra mình không chỉ bị trói tay trói chân mà cả người còn bị trói vào một cái cột, cô bé thử trở tay cởi dây thừng nhưng thử mấy lần liền đều thất bại, sợi dây thừng đó đã bị người thắt nút chết rồi.

Hàn Tư Dao lại muốn khóc, cảm thấy thật sự vô cùng hối hận, tại sao cứ phải tham lam tiếc rẻ mấy phút đó để đi đường tắt chứ, nếu đi từ cửa chính, bên đó đông người như vậy, làm sao còn gặp phải mấy chuyện như vậy được chứ.

Hàn Tư Dao cố gắng kiềm chế nước mắt, cúi đầu nhìn mình, quần áo trên người vẫn nguyên vẹn. Cô bé nghiêng người qua lại ma sát với chiếc cột để cảm nhận, cái điện thoại vốn nằm trong túi đã mất rồi.

Lần này thì Hàn Tư Dao cũng tuyệt vọng lắm nhưng cô bé vẫn cưỡng chế bản thân phải bình tĩnh, thậm chí đến ngay cả người đã bắt cóc mình còn chưa nhìn thấy rõ thì thôi, mà chỉ có thể cảm giác được người đó chắc hẳn là một nam giới, cao hơn cô bé không ít.

Nhưng rốt cuộc người đó bắt cô bé đến đây để làm gì. Lúc này, trong đầu Hàn Tư Dao xuất hiện bản tin xã hội mà mình tình cờ đọc được vào mấy hôm trước, nghe nói mấy người bị mất tích kia đều là học sinh nữ cả.

Mất tích suốt nhiều ngày như thế, mọi người đều đoán ra được bọn họ đã bị hại rồi.

Cô bé cố gắng kiềm chế nhưng vẫn không nhịn được mà khóc nấc lên. ...

Vệ Miên vốn dự định bám theo Hàn Tư Dao từ đằng xa nhưng cô lại bị một đứa trẻ lao ra khỏi cửa hàng va trúng, chỉ một phút như thế thôi mà người đã biến mất rồi. Cô đứng ở ngã rẽ nhìn quanh quất vẫn không có một manh mối nào cả.

Vệ Miên nhíu chặt mày, nghĩ đến sát khí màu đỏ trên người cô bé nhỏ đó càng ngày càng nặng mà không khỏi chạy về quán ăn Hàn Quốc.

Nghe nói lúc này bà chủ đang bận việc sau bếp, Vệ Miên trực tiếp lao vào trong tìm bà, nhân viên phục vụ vội vàng đi qua ngăn lại.

"Ơ kìa! Cô làm gì thế, không thể tùy tiện ra vào bếp đâu!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận