Đại Lão Huyền Học Lại Đi Bày Quán Vỉa Hè

Chương 564: Bích Thủy Viên Lâm

.



Chương 564: Bích Thủy Viên Lâm

Chương 564: Bích Thủy Viên Lâm

Rõ ràng còn chưa xây dựng xong nhưng đã bán ra được hơn phân nửa căn hộ, thậm chí giá nhà vẫn đang tiếp tục lên.

Bọn họ có lén tính toán chi phí, chỉ riêng mấy căn đã bán ra được kia đủ để Vương Đông Thịnh kiếm được lãi rồi, huống chi, trong tay ông ta vẫn còn rất nhiều tầng vẫn chưa bán hết, giờ chỉ đợi sau khi thi công xong là bán với giá cao mà thôi.

Tòa nhà này không chỉ khiến Vương Đông Thịnh kiếm được đầy một thùng vàng mà còn khiến cho danh tiếng của bất động sản Đông Thịnh tăng vọt lên.

Mọi người nháo nhào suy đoán không biết rốt cuộc là vị đại sư nào đã chỉ điểm cho Vương Đông Thịnh và muốn làm quen với người ta.

Nhưng cái lão già này cũng giảo hoạt ghê, không chịu tiết lộ thông tin, cho dù có bị chuốc nhiều rượu đến mức đầu óc mơ hồ cũng vẫn không nói ra.

Hà Đại Long cũng vì chuyện này mà đã mời Vương Đông Thịnh ăn mấy bữa cơm rồi, cốt là muốn moi thân phận của vị đại sư kia từ trong miệng ông ta nhưng mãi vẫn không thành công.

Bây giờ anh ta rất có một loại cảm giác hóa ra là như vậy.

Trong lòng lập tức kính trọng hơn vài phần, giọng điệu nói chuyện cũng càng thêm cung kính.

Thậm chí, thù lao mà trước đó anh ta dự định đợi sau khi trận pháp phong thủy khởi sắc mới thực hiện sau cũng quyết định thực hiện ngay và luôn.

"Đại sư, vừa rồi chúng ta cũng đã nói, nếu cô giúp tôi điều chỉnh được phong thủy thì tôi sẽ tặng cô một căn biệt thự, cô cứ thoải mái chọn nhé."

Hà Đại Long dẫn Vệ Miên đến bàn mô hình khu nhà, kêu cô chọn trong ba mươi căn biệt thự ở trong này.

"Những căn đã thi công xong thì vừa rồi cô cũng đã nhìn thấy rồi đấy, bên này vẫn còn hai mươi căn vẫn chưa xây dựng xong, phần lớn đều là ba tầng, nếu cô có nhu cầu thì tôi có thể tăng thành bốn tầng cho cô, hoặc là mở rộng sân hơn một chút."

Vệ Miên lắc đầu: "Chuyện này để sau hãy nói đi."

Hà Đại Long còn muốn nói thêm gì đó nhưng lại bị chú út Tiền kéo lại.

Anh ta quay đầu nhìn, thấy đối phương nháy mắt ra hiệu cũng nhanh chóng hiểu ra ngay.

Đại sư nói thế nào thì cứ làm như vậy đi, đừng phản bác, cô là một người không thích chiếm lời của ai cả, muốn biểu đạt tấm lòng có thể thông qua các phương diện khác.

Một nhóm vừa đi đến cổng đột nhiên trông thấy một chiếc xe việt dã màu đen lái qua đây, tài xế mở cửa xe ra, trên xe có một nam một nữ bước xuống.

Hai người ngẩng đầu nhìn xung quanh.

Trên trán chú út Tiền cũng túa mồ hôi luôn rồi, vừa rồi anh ta đã hỏi thăm nhân viên bán nhà ở bên này, được biết người tới đây xem nhà thật ra không ít, chỉ là người muốn đi vào đại sảnh bán nhà thậm chí còn chưa đến một nửa.

Phần lớn đều vừa là vừa xuống xe, liếc mắt nhìn cảnh vật xung quanh rồi thất vọng rời đi, chứ cũng không muốn cho bọn họ một cơ hội để giải thích nào.

Vệ Miên nhếch khóe miệng cười, chỉ lặng lẽ nhìn hai người kia như vậy, bộ dáng trông không hề sốt ruột chút nào.

Cặp nam nữ kia nhìn xong, vốn dọc theo đường đi nhìn qua đã thấy hơi bất mãn rồi nhưng lúc đứng yên tĩnh ở chỗ này một lúc rồi ngẩng đầu lên nhìn xung quanh, cứ cảm thấy khu vực quanh đây cũng không thiếu nhân khí như vẻ bề ngoài đến vậy.

Bây giờ nhìn cây cối hoa quả có hình thù kỳ quái kia, núi đá mọc lên như rừng, cộng thêm nước sông ào ào, lại cảm thấy chỗ nào cũng lộ ra sức sống khác hoàn toàn với khu nội thành.

Hơn nữa, bọn họ còn cho rằng chỗ này không hổ là núi rừng, không khí gì đó đều rất tốt, khiến người vô cùng thoải mái.

Cảm giác chỉ mới đứng đây có một lúc thôi mà cơn mệt mỏi trên người đã tan biến khoảng bảy, tám phần rồi.

Mà bọn họ mới chỉ tới được một lúc thôi đấy, nếu ở chỗ này lâu hơn, ví dụ như sống luôn ở đây chẳng hạn, nói không chừng còn thoải mái hơn.

Nhà đối với bọn họ mà nói không phải chỉ là bến đỗ nghỉ ngơi thôi sao, một nơi có thể khiến bản thân hoàn toàn thả lỏng chính là một chỗ tốt.

Hai người đưa mắt nhìn nhau và đều có loại cảm giác giống nhau.

Người phụ nữ mở miệng trước: "Em cảm thấy chỗ này cũng được, cách nội thành không xa cho lắm, lái xe đi lại cũng chỉ mất chừng một đến hai tiếng thôi."

"Ừm, anh thấy cũng được, lát nữa mua thêm một căn ở bên cạnh cho cha mình nữa, như vậy cách gần nhau, em về cũng tiện hơn." Người đàn ông gật đầu, cũng có cùng cách nghĩ với vợ.

Nhân viên bán hàng vô cùng có mắt nhìn, đúng lúc này lập tức đứng ra, trên gương mặt vẽ ra một nụ cười chân thành, dẫn hai người bọn họ vào trung tâm bán nhà, vừa đi vừa giới thiệu lý do mà mình đã luyện tập vô số lần kia.

Bạn cần đăng nhập để bình luận